← Quay lại trang sách

Chương 590 Không Đúng Lắm...

Hai người liên tục đụng xuyên qua hai bức tường cung mới dừng lại, thân ảnh lóe lên né tránh bốn thần quang trụ, bốn cái quang trụ bắn xuyên tầng tầng tường cung điện biến mất ở nơi xa.

Lúc này, ở phía sau Thái tử cùng đoàn người cũng đã đuổi đến, mười mấy đại năng Siêu Phàm lơ lửng trên không, có người chiến tử hoặc trọng thương rút khỏi chiến trường, cũng có đại năng Siêu Phàm mới gia nhập, hơn chục người lơ lửng giữa không trung bao vây hai người Thạch Hạo, Ninh Khuyết.

Ninh Khuyết Thạch Hạo đứng cùng nhau, ngẩng đầu nhìn hơn mười đại năng Siêu Phàm trên trời. Thạch Hạo liếc nhìn xung quanh, nói một cách ngưng trọng:

- Sư đệ, kẻ địch rất mạnh!

Ninh Khuyết lạnh nhạt nói:

- Chỉ có chiến mà thôi!

Thạch Hạo cười ha hả nói:

- Vậy thì không trốn nữa, hôm nay phải đánh thật đã!

Thân ảnh chợt biến lớn, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao khổng lồ hơn mười mét chém xuống một người đàn ông. Mấy người bên cạnh người nọ cùng ra tay, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao nhất thời bị đẩy lùi, mấy đại năng Siêu Phàm ra tay kia cũng đều không kìm được mà trượt về phía sau.

Ninh Khuyết giống như hắc ảnh bay đi trên thiên không, lơ lửng trong không trung, quỷ khí lượn lờ, toàn bộ con ngươi biến thành màu đen, con ngươi đen nhánh bắn ra hai tia sáng đen bắn về phía một Siêu Phàm.

Siêu Phàm mặc quan bào quát lớn:

- Ngăn!

Hắn đẩy tay ra, không trung trước mặt xuất hiện một bình phong xanh biếc, bình phong do dây leo xanh biếc bện thành, bên trên còn có vài bông hoa nhỏ màu vàng đung đưa.

Ánh sáng đen bắn lên trên bình phong, bình phong khô héo và chết đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

- Không tốt!

Siêu Phàm mặc quan bào vẻ mặt đại biến, vội vàng lao qua bên cạnh, sau đó bình phong khô héo hóa thành tro bụi phiêu tán, ánh mắt hắc sắc lướt qua vị trí mà Siêu Phàm mặc quan bào đứng trước đó, bắn lên trên người một Cấm quân ở xa xa phía sau, Cấm quân chỉ khựng lại trong chớp mắt lập tức làn da khô héo, đầu bạc trắng, bịch một tiếng rơi xuống đất mất mạng.

Vẻ mặt mấy Siêu Phàm trên không nhìn về hướng Ninh Khuyết thay đổi ngay, thế mà là cướp đoạt sinh mạng, Nguyên kỹ thật đáng sợ, thật tà ác.

- Giết!

- Giết!

Mấy tiếng hét chói tai vang lên. Đại chiến trên không trung lại bắt đầu, hai người Thạch Hạo và Ninh Khuyết hoàn toàn bùng nổ, thần thông Pháp Thiên Tượng Địa của Thạch Hạo không thu lại nữa, dùng hết sức ra xuất thủ, Sinh Tử Đồng Thuật của Ninh Khuyết hiện ra cực kỳ khủng bố, hai thần thông khi chiến đấu đều là vừa ra nhất định phải có người chết, vì vậy trái lại là Siêu Phàm của Thạch quốc bắt đầu chiến đấu lại bó tay bó chân, nhất thời rơi vào bế tắc, uy lực chiến đấu kinh khủng đánh sập từng tòa cung điện, tường cung nổ bay.

Trong khi tất cả mọi người đều chú ý tới Thạch Hạo và Ninh Khuyết đại náo Hoàng cung thì ở trong một dược viên, Bạch Hiểu Thuần uống tới say mơ mơ màng màng đang bắt đầu đại nghiệp luyện đan của mình, thầm hạ quyết tâm lần này nhất định phải khiến sư phụ nhìn mình với cặp mắt khác, luyện chế cho sư phụ một viên Tam Chuyển Kim Đan.

Bạch Hiểu Thuần thò tay ra, một gốc dược liệu mang theo từng tia điện tử sắc bay ra từ trong dược điền, bay vèo rơi vào lòng bàn tay, hắn dí vào mặt xem kỹ, lẩm bẩm:

- Không biết, luyện luôn!

Nói xong thuận tay ném dược liệu tử sắc vào lò luyện đan, luyện hóa trong Tam Muội Chân Hỏa. Lại chìa tay ra chộp một cái, một đóa hoa nhỏ rơi vào bàn tay, hắn tỉnh bơ liếc nhìn rồi nói:

- Biết, luyện nó!

- Không biết, luyện!

- Biết, cũng luyện!

Dược điền tươi tốt nhanh chóng bị hắn vét sạch.

Bạch Hiểu Thuần đóng nắp lò luyện đan lại, ngồi xếp bằng trong khoảng không trước lò, tâm thần điều khiển lò luyện đan, đem tất cả dược liệu đã luyện hóa hợp thành một, về phần pháp quyết tỷ lệ, không hề gì! Dược liệu còn không nhận biết được hết còn để ý chỉ tới tỷ lệ gì đó? Bần đạo sử dụng luyện đan pháp số lượng thích hợp, số lượng đủ là được!

Vẻ mặt Bạch Hiểu Thuần nghiêm nghị, từng đạo pháp quyết trong tay đánh vào trong lò luyện đan, lò luyện dần dần sáng lên, phù văn bên trong có thể nhìn thấy rõ rệt.

Một lúc sau, Bạch Hiểu Thuần đột nhiên mở mắt, đáy mắt lóe lên một tia tinh quang, hô lên:

- Hợp!

Tam Muội Chân Hỏa trong lò luyện đan nổ ầm, nắp lò bị chấn bay, một viên đan dược màu đen chậm rãi bay lên từ trong lò luyện đan, trên viên đan dược còn mang theo từng tia điện. Bạch Hiểu Thuần nhìn đan dược đen thùi, nói thầm:

- Tam Chuyển Kim Đan không phải là màu vàng hả? Nhìn không giống nhỉ!