Chương 603 Lý Bình An Xuất Hiện
Tất cả mọi người run rẩy, sư phụ? Sư phụ bọn chúng tới? Tất cả vương hầu cẩn thận nhìn chung quanh.
- Đây chính là thủ đoạn tất sát của ngươi?
Thạch Hạo nổi nóng hỏi.
Bạch Hiểu Thuần gật đầu, ra vẻ đương nhiên:
- Đúng vậy!
Xong rồi còn lầm bầm:
- Sao sư phụ còn chưa xuất hiện, không có đạo lý a!
Trong khe hở không gian, Lý Bình An sững sờ, bật cười nói:
- Vậy mà đoán được ta đến.
Hắn chìa tay ra nói:
- Bệ hạ, mời đi!
Thạch Hoàng u ám đứng dậy, bước một bước biến mất, Lý Bình An cười nhẹ, giương phất trần lên, thân ảnh cũng vặn vẹo biến mất.
Bên ngoài, ngay lúc các vương hầu đang cảnh giác nhìn quanh, một bóng người xuất hiện từ hư không, thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi đứng ở không trung, tôn quý, to lớn, uy nghiêm.
Tất cả vương hầu vội vàng xoay người thi lễ nói:
- Bái kiến bệ hại Người vây xem cũng đều thi lễ kêu lên:
- Bái kiến bệ hại!
Thanh âm hợp lại cùng nhau, vang vọng thiên địa.
Thạch Hoàng lớn giọng:
- Miễn lễ!
Tất cả mọi người đứng lên.
Không gian bên cạnh Thạch Hoàng dao động, Lý Bình An cầm phất trần xuất hiện, trên mặt mang nụ cười nhàn nhạt.
Tất cả mọi người chăm chú nhìn, hắn là ai? Sao có thể xuất hiện bên cạnh bệ hạ?
Thạch Hạo kinh ngạc nhìn Bạch Hiểu Thuần, thật sự bị nó kêu đến.
Ba đệ tử vội vàng thi lễ:
- Đệ tử Thanh Thuần (Thanh Thạch, Thanh Minh) bái kiến sư phụ!
Đặc biệt là giọng của Bạch Hiểu Thuần phát ra đặc biệt to lớn hơn so với thanh âm mấy người trước đó. Dưới sự khuếch đại của pháp lực, thanh âm mạnh mẽ vang vọng trong thiên địa mênh mông, hoàn toàn át đi giọng của Thạch Hạo và Ninh Khuyết.
Thạch Hạo, Ninh Khuyết nhịn không được trừng Bạch Hiểu Thuần, sư đệ đáng chết sư đệ lại đoạt nổi bật, thật quá đáng ghét.
Lý Bình An vẫy phất trần, nói:
- Đứng lên đi!
~ Tạ ơn sư phụ!
Ba người đứng lên.
Bạch Hiểu Thuần lặng lẽ nháy mắt với Lý Bình An, đồ đệ không làm ngươi hổ thẹn đúng không? Thanh âm so với bọn chúng hợp lại còn lớn hơn.
Tất cả mọi người nhìn về phía Lý Bình An, đây chính sư phụ của ba tên tiểu tử đáng sợ đó? Trong lòng bừng tỉnh, hèn gì hắn có thể đứng một chỗ với Thạch Hoàng bệ hạ, sư phụ bọn chúng nhất định là lão quái vật phi thường khủng bố!
Hỏa Quốc Thụy Vương, Triệu công công, Đại giáo chủ Thánh đường, Thư viện tiên sinh, cùng với người của các thế lực khác, ai cũng đều đánh giá Lý Bình An, đây chính là Đạo Chủ trong truyền thuyết? Nhìn bình thường không có gì lạ, cũng không thấy đặc biệt gì cả!
Thái tử tiến lên mấy bước, cung kính cúi đầu nói:
- Phụ hoàng, Thạch Hạo chém đôi Tế Tự Thần Sơn, thả ra tội nhân trưởng công chúa, tội lỗi quá lớn, mời phụ hoàng hạ chỉ trị tội!
Thạch Hoàng nhẹ gật đầu lạnh nhạt nói:
- Truyền chỉ!
Vương công công vội vàng bay đến dưới chân Thạch Hoàng, trong tay xuất hiện một quyển thánh chỉ trống không, tay cầm bút rồi mở thánh chỉ ra trông rất nghiêm túc, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn.
Thạch Hoàng liếc nhìn Thạch Mặc đang thấp thỏm, trầm thấp nói:
- Thạch Hạo không sợ gian nguy, phá núi cứu mẹ, hiếu tâm đáng khen! Hôm nay đặc xá sai lầm của trưởng công chúa Thạch Mặc, khôi phục tước vị. Phong Thạch Hạo thành Khai Sơn Vương!
Vương công công nhịn không được ngẩng đầu kêu lên:
- Bệ hạ, hắn đại náo hoàng cung, làm gãy thần long trụ cột, còn phá hư Tế Tự Thần Sơn.
Bạch Hiểu Thuần ở xa bất mãn lớn tiếng kêu:
- Này, một cái trong đó là do các ngươi đánh gãy, đừng có vu oan giá họa chúng ta, oan này bọn ta không gánh.
Vương công công oán hận trừng mắt nhìn Bạch Hiểu Thuần.
Thạch Hoàng nhíu mày nghiêm nghị nói:
- Viết đi!
Vương công công vội vàng cúi đầu đáp:
- Vâng!
Lý Bình An cười nói:
- Thạch Hoàng bệ hạ, danh hiệu này có phải quá tầm thường không?
Thạch Hoàng nhàn nhạt nói:
- Đạo Chủ muốn sao?
Lý Bình An cười nói:
- Không bằng phong thành Hạo... Mà thôi! Liền gọi Hiển Linh Vương đi!
Thạch hoàng gật đầu nói:
- Được, phong Thạch Hạo làm Hiển Linh vương.
Vương công công gật đầu đáp:
- Vâng!
Lão nhanh chóng cúi đầu, một lát sau dâng thánh chỉ lên nói:
- Bệ hạ, đã viết xong thánh chỉ!
Thạch Hoàng lấy Cửu Long Ngọc Tỷ ra ấn một phát lên thánh chỉ, trên thánh chỉ lập tức hiện lên một luồng sáng tràn ngập cảm giác tôn quý thần thánh.
Sau khi ấn chỉ xong, Thạch hoàng nhàn nhạt nói:
- Tuyên chỉ đi!
Vương công công cung kính đáp:
- Vâng!
Quay người đối mặt mọi người lớn tiếng nói:
- Bệ hạ tuyên chỉ: Thạch Hạo đến từ Tây Vực, một đường không sợ gian nguy, phá núi cứu mẹ. Bệ hạ khen ngợi hiếu tâm, đặc xá sai lầm của trưởng công chúa, khôi phục tước vị. Lệnh gia phong Thạch Hạo thành Hiển Linh Vương. Khâm thử!
Trưởng công chúa Thạch Mặc vui vẻ, ủy thân cúi đầu cảm kích nói:
- Đa tạ hoàng huynh!
Có thể đặc xá sai lầm, quang minh chính đại cùng một chỗ với nhi tử đương nhiên là tốt nhất, dù sao Thạch Quốc cũng là nhà của mình.
Thạch Hạo nhếch miệng nói:
~ Ta mới không thèm phong thưởng của hắn.