← Quay lại trang sách

Chương 602 Thủ Đoạn Tất Sát

Hỏa Linh Nhi bị Thạch Mặc nhìn, ngượng ngùng nói:

- Đúng ạ!

Ninh Khuyết quét mắt nhìn những người bên ngoài, cẩn thận nói:

- Sư huynh, hiện tại còn chưa hết nguy hiểm, không thể ở lâu được, bây giờ chúng ta phải nhanh chóng dẫn bá mẫu trở về Tây Vực.

Thạch Hạo vui vẻ xong bình tĩnh trở lại, nói:

- Được!

Hắn nhìn Thạch Mặc nói:

- Nương, ta đưa ngươi trở về Tây Vực, chúng ta về nhà!

Thạch Mặc gật đầu, cười hạnh phúc nói:

- Ừm, chúng ta về nhà, ngươi đi nơi nào nương đi nơi đó.

Thạch Hạo dẫn Thạch Mặc bay về phía tây.

- Có bản cung ở đây, các ngươi chạy hướng nào?

Thái tử mang theo một đám Siêu Phàm sơ kỳ cao thủ bay ở bốn phía trên trời bao vây đám người Thạch Hạo..

Thạch Hạo nắm chặt Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao nhìn chằm chằm Thái tử, lạnh lùng nói:

- Ngươi muốn chết phải không?

Thạch Mặc kéo tay Thạch Hạo vội vàng nói:

- Hạo nhi, không nên manh động! Hắn là Thạch quốc Thái tử.

Thạch Hạo lạnh lùng nói:

- Nếu có người cản ta mang người rời đi, không cần biết hắn là ai ta đều sẽ giết hết.

Thạch quốc Thái tử bị Thạch Hạo nhìn chằm chằm, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh bất khả chiến bại của Thạch Hạo ở trận chiến trong hoàng cung và cảnh tượng một chém mở núi đầy chấn động, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, trong lòng trở nên e ngại, dưới chân lui lại một bước, quát lớn:

- Chư vị vương hầu, mệnh lệnh của phụ hoàng ta là trấn áp trưởng công chúa, Thạch Hạo khai sơn cứu trưởng công chúa ra, chính là công khai chống lại hoàng mệnh, chà đạp uy nghiêm Thạch quốc của chúng ta, giờ đây các ngươi tính coi như không thấy sao?

Thạch Mặc cầu xin nhìn Thái tử:

- Nguyên nhi, hoàng cô van ngươi, tha cho chúng ta đi!

Thạch quốc Thái tử mặt không đổi sắc, giống như không có nghe thấy.

Một thanh âm thật lớn vang lên giữa trời:

- Trưởng công chúa, quay về Thần Sơn!

Sau đó liên tiếp vang lên mấy tiếng:

- Trưởng công chúa, không được kháng chỉ!

- Trở về!

- Trở về!

Thạch Mặc trở nên hoảng loạn.

- Hừi Một tiếng hừ lạnh đánh gãy thanh âm của mọi người, thân ảnh Vũ Lăng Vương bay vào chiến trường, trên tay cầm hắc trường thương lạnh giọng nói:

- Lập Sơn Vương, Thương Nguyệt Vương, Vân Trung Vương, có bản lĩnh thì ra đây đọ sức một phen chứ đừng có giống mấy người phụ nhân núp ở phía sau kêu chim chíp ra oai!

Một giọng già nua vang lên giữa trời:

- Vũ Lăng Vương, ngươi muốn kháng chỉ sao!

Vũ Lăng vương không quan tâm nói:

- Vậy thì sao?

Tất cả vương hầu lập tức trở nên im lặng, trong lòng bất lực, hắn lại ngựa quen đường cũ rồi!

Bên trong hoàng cung đại điện, Thạch Kiên khóc không ra nước mắt, phụ vương, con không có uy nghiêm như người. Người thì uy phong rồi, những người khác tìm con tính sổ thì sao bây giờ?

Những vương hầu trong đại điện như có như không đảo mắt nhìn Thạch Kiên, Vũ Lăng Vương đáng ghét dám mắng phụ vương ta.

Thạch Kiên bị nhìn đến nỗi trở nên bối rối.

Thạch Hạo nhìn Vũ Lăng Vương đang chắn mọi người trước mặt mình, trong lòng trở nên nghi hoặc, đến cùng là hắn đang giúp ai? Lúc bắt đầu còn đại chiến một phen với ba sư huynh đệ mình, giờ thì lại ra lại mặt giúp mình, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Thạch Mặc căng thẳng nói:

- Ngũ đệ, ngươi đừng manh động!

Vũ Lăng Vương nói mà không quay đầu nhìn lại:

- Hoàng tỷ, lần này ta tuyệt đối sẽ không để bọn hắn trấn áp ngươi nữa.

Từng thân ảnh hiện lên giữa trời, khí tức mỗi người như Chúa Tể Thiên Địa, ai cũng có thần vận hấp dẫn ánh mắt của mọi người, vạn vật xung quanh đều bị lu mờ.

Oành! Vũ Lăng Vương cũng toát ra khí tức Siêu Phàm của mình, quang mang thần thánh đối mặt với bọn họ.

Thạch Mặc căng thẳng nắm chặt tay Thạch Hạo, ánh mắt buồn rầu, hét lớn:

- Ta nguyện ý trở về, cầu các ngươi tha cho con ta.

Thạch Hạo lập tức kêu:

- Không được!

Thạch Mặc thương cảm nói:

- Hảo hài tử, được nhìn thấy ngươi trong giây lát như vậy đã thỏa mãn nương, nương muốn ngươi còn sống, nghe mẫu thân, về sau không đến Thạch quốc nữa.

Thạch Hạo muốn cự tuyệt.

Bạch Hiểu Thuần đứng bên cạnh cười hì hì nói:

- Bá mẫu đừng sợ, chúng ta còn có thủ đoạn tất sát.

Thạch Hạo nuốt ngược chữ vào miệng, quay đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần, trong lòng trở nên hưng phấn, chẳng lẽ sư phụ còn cho hắn pháp bảo mạnh mẽ nào?

Ninh Khuyết hỏi:

- Thủ đoạn tất sát gì?

Thạch Mặc cùng Hỏa Linh Nhi cũng nhìn Bạch Hiểu Thuần.

Bạch Hiểu Thuần hít sâu một hơi, ngửa mặt lên trời hét lớn:

- Sư phụ cứu mạng với!!! Có người muốn giết đồ đệ đáng yêu vô địch của ngài rồi!!!

Thanh âm hùng hồn truyền ra, làm Thạch Hạo Ninh Khuyết Thạch Mặc Hỏa Linh Nhi ong ong cả tai.