Chương 609 Diêm La Vương Chuyển Thế
Ninh Khuyết cung kính đáp:
- Đệ tử tuân mệnh!
Diêm La vương kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Ninh Khuyết, Phong Đô Đại Đế? Hắn là Phong Đô Đại Đế?
Sau đó hắn lại cúi đầu.
Ninh Khuyết đứng lên, nói:
- Diêm La vương xin đứng lên!
Diêm La vương đứng lên, thở dài cúi đầu nói:
- Bái kiến Phong Đô Đại Đết Trên thân Ninh Khuyết lóe lên hắc sắc quang mang, hiển hiện Cửu Long thần bào, cả người tản ra khí thế tôn quý túc mục uy nghiêm, vung tay lên hai người lập tức biến mất, quay lại Địa Phủ.
Thanh Tuyết Thanh Vũ đi tới.
Bạch Hiểu Thuần nghi hoặc nói:
- Sư phó, sư đệ trở thành Phong Đô Đại Đế lúc nào vậy?
Lý Bình An nhàn nhạt nói:
- Lúc phong thần!
Bạch Hiểu Thuần ủy khuất nhìn Lý Bình An, nói:
- Sư phụ, hình như ngươi đã quên phong ta thật rồi?
Thạch Hạo tại bên cạnh cười ha hả nói:
- À, ta cũng không có.
Lý Bình An giải thích:
- Bởi vì sư huynh các ngươi tu luyện Địa Phủ công pháp, cho nên vi sư mới phong làm Phong Đô Đại Đế, Địa Phủ quỷ thần không thích hợp các ngươi.
Bạch Hiểu Thuần bất mãn nói thầm: "Nói cách khác sư đệ trở thành Địa Phủ thần linh thời gian dài như vậy mà vẫn một mực giấu diếm chúng ta?"
Thạch Hạo nắm chặt nắm đấm nói:
- Cũng dám giấu diếm sư huynh, chờ hắn trở về nhất định phải giáo huấn hắn một trận mới được, để hắn minh bạch uy nghiêm sư huynh là gì.
Bạch Hiểu Thuần liên tục gật đầu nói:
- Không sai!
Thạch Hạo ôm chặt lấy cổ Bạch Hiểu Thuần, hắc hắc nói:
- Chúng ta cùng làm?
Bạch Hiểu Thuần nắm chặt nắm đấm, cổ động nói:
- Sư huynh cố lên! Ta ủng hộ ngươi đan dược.
Thạch Hạo liếc hắn, câm nín.
Lý Bình An nhíu mày nói:
- Cố sự hôm nay dừng thôi, vi sư có chút việc phải làm.
Chúng đệ tử đưa mắt nhìn Lý Bình An đi về gian phòng của mình.
Thanh Vũ thở phì phì nói:
- Rất lâu không được nghe sư phụ kể chuyện xưa, lại bị Diêm La vương cắt ngang, mà Phạm Hiền thật sự là thật to gan, dám đại náo Địa Phủ, thật sự cho rằng mình là thánh địa truyền nhân thì có thể muốn làm gì thì làm sao?
Bạch Hiểu Thuần ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
- Chúng ta còn là Hồng Hoang truyền thừa kia kìa!
Thạch Mặc nghi hoặc hỏi:
- Các ngươi nói Địa Phủ, Diêm La vương là cái gì? Có thể nói cho ta một chút sao?
Thanh Vũ liên tục gật đầu nói:
- Được được! Địa Phủ lai lịch xa xưa, cụ thể phải ngược dòng tìm hiểu từ thời kỳ thiên địa sơ khai Thái Cổ Hồng Hoang, hiện tại Địa Phủ Tây Vực là sư phụ ta tự mình thành lập, có chút khác biệt với viễn cổ Địa Phủ.
Mọi người an vị trên cỏ, nghe Thanh Vũ kể lại thần thoại Hồng Hoang viễn cổ, nhóm Thạch Hạo ở bên cạnh thỉnh thoảng bổ sung vài câu, Thạch Mặc há hốc miệng, mặt mũi ngơ ngác, cái gì Bàn Cổ khai thiên Nữ Oa tạo ra con người Hậu Nghệ Xạ Nhật Vu Yêu chi chiến, Thạch Mặc sửng sốt, từng bức tranh rộng lớn hiện lên trong đầu, Thái Cổ thương thái, Thần Ma tranh bá.
Trong phòng, Lý Bình An cũng đang bận bịu làm chuyện riêng, mối quan hệ thiên địa nhân quả, thiện ác có báo, đã làm sai thì phải nhận trừng phạt, đây là đạo lý ngay cả học sinh tiểu học cũng biết, bất luận kẻ nào đều không ngoại lệ.
Lý Bình An đưa tay lấy ra một trương Long Hổ trấn chỉ từ trên tủ đầu giường, bên trong ngăn tủ là một xếp nhỏ Long Hổ trấn chỉ, là phần thưởng nhiệm vụ suốt mười năm trước đó, Long Hổ trấn chỉ là pháp chỉ Long Hổ sơn luyện chế, vốn có được lực lượng cường đại, trước đó Lý Bình An đã từng dùng Long Hổ tuyên lệnh, diệt núi lửa thu dị hỏa.
Mười năm về sau lại dùng Long Hổ trấn chỉ, không còn đơn giản viết mấy chữ nữa.
Lý Bình An ngồi xếp bằng trên giường, đặt Long Hổ trấn chỉ lên đùi, chậm rãi nhắm hai mắt, một cỗ đạo vận lưu động quanh thân.
Sau một lát, vô số phù văn bay ra từ giữa hai tay Lý Bình An, chúng vờn quanh hai tay, Long Hổ trấn chỉ loáng thoáng nở rộ quang mang trong suốt, đồng thời có tiếng long ngâm hổ khiếu rùa rống phượng gáy liên tiếp vang lên trong phòng.
Rạng sáng, Lý Bình An dẫn theo chúng đệ tử thực hiện tảo khóa trong tam thanh đại điện, mà Thạch Mặc cũng tại phòng bếp chuẩn bị điểm tâm.
Tảo khóa xong, mặt trời mới mọc chiếu lên trên quảng trường trước đại điện, một đám đệ tử hoạt động thân thể cười cười nói nói, Lý Bình An đứng bên cạnh.
Ninh Khuyết tìm tới Lý Bình An cung kính cúi đầu nói:
- Sư phụ, Diêm La vương chuyển thế.
- Hải Lý Bình An kinh ngạc nhìn về phía Ninh Khuyết.
Ninh Khuyết nói:
- Phạm sai lầm phải nhận trừng phạt, trước Diêm La vương là nhân hoàng, sau khi chết trở thành Địa Phủ chi vương, vô luận sinh tử đều là cao cao tại thượng, có năng lực có đại cục, lại thiếu khuyết lòng thương hại chúng sinh, cũng thiếu khuyết niềm kính sợ. Cho nên ta phạt hắn luân hồi chuyển thế, thể nghiệm nỗi khổ của bách tính bình thường trên trần thế, lúc nào hắn có thể lĩnh ngộ chân ý tiên đạo quý sinh, vô lượng độ người, mới có thể trở về.