Chương 619 Hân Duyệt Lại Tới
Ninh Khuyết quay đầu nhìn về phía lão đường chủ trên Hoàng Tuyền Lộ, vô số móng vuốt bạch cốt lan tràn trên thân lão, từ từ lan lên mặt, mặt mày lão đường chủ ngốc trệ tiến về phía trước, bước chân lảo đảo đi trên Hoàng Tuyền Lộ, quang minh nguyên khí trên thân chỉ còn lại một tầng mỏng, tản ra ánh sáng nhạt mịt mờ.
Một con quỷ ảnh từ bên trong âm phong gào thét xông ra, không hề bị ngăn cản cứ thế xuyên qua thân thể lão đường chủ, lão đường chủ dẫm chân xuống, thân thể run lên, sợi quang minh nguyên khí cuối cùng trên thân cũng bị quỷ ảnh mang đi, vô số bạch cốt trảo chen chúc leo trên mặt, trong nháy mắt bao trùm toàn thân lão, hình thành một ngôi mộ bạch cốt nằm trên Hoàng Tuyền cổ đạo, một thân ảnh hư hoang ở trên ngôi mộ tiếp tục mê mang đi về phía trước.
Ninh Khuyết duỗi tay ra, Hoàng Tuyền cổ đạo nháy mắt biến mất, một vòng quỷ khí bọc lấy linh hồn hư ảo bay về phía Ninh Khuyết, rơi vào trong tay hóa thành một viên hồn châu.
Một bên khác, mấy chục đạo xiềng xích câu hồn xâm nhập cơ thể đại chủ giáo, lôi kéo nàng về hướng Quỷ Môn Quan.
Đại chủ giáo ra sức giãy dụa nhưng không hề có tác dụng, bị kéo vào vòng xoáy bên trong Quỷ Môn Quan rồi biến mất.
Ninh Khuyết phất tay tán đi Quỷ Môn Quan, quét mắt một vòng chung quanh, thân ảnh quỷ mị biến mất.
Sau khi Ninh Khuyết rời khỏi, thiên địa nổi lên từng đạo gợn sóng, mấy bóng người xuất hiện, sắc mặt mỗi người đều rung động.
Một lão giả mặc áo xanh để chòm râu dê khó có thể tin nói:
- Kia thế nhưng là Siêu Phàm cường giả của Thánh Đường! Là người nhận truyền thừa của thánh địa, vậy mà bị một đệ tử Đạo môn giết một lần bốn người?
Người mập mạp bên cạnh kích động nói:
- Tin tức này nhất định sẽ chấn động, thư viện Thập Tam tiên sinh đại náo Địa Phủ, đệ tử Đạo môn một mình tiến vào Nam Vực truy nã, lấy thần sơn trấn áp Thập Tam tiên sinh, liên trảm bốn vị Siêu Phàm cường giả của Thánh Đường, truyền đi nhất định có thể gây nên oanh động.
Một người trung niên nhíu mày nói:
- Giết người còn bắt giữ linh hồn, không phải việc mà chính đạo sẽ làm.
Người mập mạp bên cạnh không thèm để ý chút nào nói:
- Đạo môn Địa Phủ vốn là chỗ quản lý linh hồn, bắt về đoán chừng là vì lấy thiện ác cân nhắc mức hình phạt, ta cảm thấy đây mới là chính đạo.
Sau đó mấy người đem lực chú ý đặt trên đỉnh thần sơn, sau một lát, một người áo đen dẫn đầu kìm nén không được, thân ảnh khẽ động phi thân lên, vừa bay đến đỉnh núi thì ong một tiếng thần sơn nở rộ một đạo tứ sắc thần quang, thần quang khuếch tán ầm vang đâm vào thân người áo đen, bịch một tiếng vang vọng, người áo đen ngửa mặt bay ngược trở về, tại không trung trượt mấy ngàn mét mới miễn cưỡng dừng lại được, thân thể run rẩy kịch liệt hiển nhiên cũng không dễ chịu.
Sắc mặt mấy người còn lại run lên, một kích trọng thương Siêu Phàm, thật là thủ đoạn đáng sợ.
Mập mạp cầm giấy trong tay, cười ha hả nói:
- Được rồi, các ngươi xem đi, ta đi về trước!
Nói rồi thân ảnh lóe lên biến mất không thấy gì nữa. Những người còn lại liếc nhau, thân ảnh cũng hòa vào hư không, chỉ trong giây lát thiên địa trở nên vắng vẻ, chỉ là bên trong dãy núi xuất hiện thêm một tòa thần sơn, thần sơn có cây xanh râm mát và thác nước.
Chỉ trong vài ngày, tin Đạo môn đệ tử chém giết bốn vị Siêu Phàm của Thánh Đường, trấn áp Hạo Nhiên thư viện Thập Tam tiên sinh liền thông qua đường hầm không gian, truyền khắp bốn vực, những người nghe được tin tức này đều coi là Đạo môn điên rồi, một lần đắc tội hai thánh địa.
Tin tức đồng thời cũng truyền đến Tây Vực, nhưng mọi người trong Tam Thanh quan không chịu ảnh hưởng chút nào.
Tảo khóa về sau, Thanh Tuyết Thanh Vũ liền cưỡi nai con, mang theo Thanh Ngưu và Bạch Trư đi tản bộ, Bạch Hiểu Thuần chạy đến phía sau núi tiếp tục đại nghiệp luyện đan của mình, Thạch Mặc đi đến Tàng Kinh các đọc kinh thư, Thạch Hạo một tấc cũng không rời hầu hạ bên cạnh.
Dưới gốc đào ở tiền viện lại xuất hiện thêm một cái ghế nằm, trên hai cái ghế là Lý Bình An cùng Minh vương uể oải nằm, bên tai là âm thanh ca hát khàn khàn của ma long.
Lý Bình An hỏi:
- Dạ Vũ cô nương, ngươi mỗi ngày đều đến đạo quan của bần đạo, cô nương không có việc cần làm sao?
Dạ Vũ mở đôi mắt nhập nhèm nói:
- Không có!
Lý Bình An bất đắc dĩ nói:
- Ngươi mỗi lần tới đạo quan của bần đạo chỉ để ngủ, nếu là đi ngủ vì sao không ngủ ở trong nhà?
Dạ Vũ quay đầu nhìn về phía Lý Bình An, nghiêm túc nói:
- Bởi vì ngủ ở đây vừa an tâm lại dễ chịu!
Lý Bình An không phản bác được, bên trong đạo quan quả thực có tác dụng thư giãn tâm linh.
Không trung bỗng nổi lên gợn sóng, một con kim sắc tiểu hạc từ bên trong gợn sóng bay ra, lơ lửng tại không trung, lời nói ôn nhu của Triệu Hân Duyệt từ trong phi hạc truyền ra:
- Quan chủ, mời kích hoạt khí châu ta đã đưa cho ngài.