Chương 641 Thánh Tử Mời Viện Binh (Hạ)
Quân Lâm cười nói:
- Thập Nhị sư muội và Đạo môn ở chung lâu ngày, bên trong Đạo môn không có Minh Vương chi tử.
Chước Quang Thánh tử nhíu mày nói:
- Chẳng lẽ các ngươi không cứu Thập Tam tiên sinh? Cũng không để ý danh tiếng Hạo Nhiên thư viện?
Quân Lâm chậm rãi nói:
- Phu tử tự có tính toán, mời Thánh tử trở về!
- HừI Chước Quang Thánh tử hừ lạnh một tiếng, quay người đi đến loan giá.
Hai con bạch hổ gầm nhẹ vài tiếng, quay người đạp trên kim quang chạy về phía mặt trời.
Quân Lâm chắp tay thi lễ, cười nói:
- Tiễn Chước Quang Thánh tử!
Rồi Quân Lâm tiếp tục chải lông cho con bò.
Phu tử mặc Nguyệt Bạch trường bào đi ra từ thư viện, mỡ miệng nói:
- Ai vừa tới vậy?
Quân Lâm vội vàng cung kính nói:
- Là Thánh Sơn Chước Quang Thánh tử, lấy chuyện tiểu sư đệ bị Đạo môn trấn áp kích ta cùng hắn đối phó Đạo môn.
Phu tử hừ lạnh một tiếng nói:
- Về sau ít giao du với hắn, tâm bất chính!
Quân Lâm chắp tay nói:
- Đệ tử tuân mệnh!
Phu tử bay lên xe, vén rèm cửa đi vào trong đó, nói:
- Quân Lâm, đi Tây Vực!
- Vâng!
Quân Lâm lên tiếng, nhảy lên ngồi càng xe, vung roi, con bò chạy xuống núi.
Mấy ngày sau, trên không Thần Kiếm sơn bắc vực thánh địa, một vệt kim quang nở rộ, bóng dáng Chước Quang Thánh tử xuất hiện, mở miệng nói:
- Đông Phương Đế Minh, lão hữu tới chơi còn xin hiện thân gặp mặt Tất cả đệ tử Thần Kiếm sơn nhao nhao ngẩng đầu, nhìn lên thân ảnh tựa như kim sắc mặt trời trên kia, những người biết thân phận thì nghiêm nghị, ai không biết đều nghi hoặc, hắn là ai?
Dám gọi thẳng danh hiệu đại trưởng lão!
Bên trong Kiếm Các trên đỉnh núi, một lão giả có mái tóc hoa râm ngẩng đầu nhìn về phía không trung, mở miệng nói:
- Chước Quang Thánh tử! Mời vào Kiếm Các.
Chước Quang Thánh tử phóng ra, vượt qua không gian trùng điệp, nháy mắt xuất hiện trước Kiếm Các, thu nạp kim quang chói mắt trên người rồi đi thẳng vào trong.
Đông Phương Đế Minh nhìn Chước Quang Thánh tử, tang thương nói:
- Thánh tử quang lâm Thần Kiếm sơn, có gì chỉ giáo?
Chước Quang Thánh tử nhìn thẳng Đông Phương Đế Minh trực tiếp nói:
- Ngươi có biết tại Tây Vực xuất hiện một loại kiếm pháp mới?
Mạnh hơn kiếm pháp Thần Kiếm sơn của ngươi!
Đông Phương Đế Minh nhàn nhạt nói:
- Ngự Kiếm thuật của Đạo môn ư, ta đã nghe nói nhưng để khẳng định mạnh hơn kiếm pháp Thần Kiếm sơn của ta thì lại là phóng đại, mặc dù nói Ngự Kiếm thuật có chút kỳ lạ, nhưng Thần Kiếm sơn ta nhân kiếm song tu, nhân kiếm hợp nhất mới là kiếm chỉ chính đồ.
Chước Quang Thánh tử cảm thán một tiếng nói:
- Ngươi quá kiêu ngạo, ngươi chưa thấy kiếm pháp Đạo môn mà ta đã tự mình lãnh giáo, một kiếm hóa vạn kiếm, vạn kiếm hoành không, bức ta chật vật!
Đông Phương Đế Minh ánh mắt ngưng lại, vô thức nói:
- Làm sao có thể? Ngươi là đỉnh phong Siêu Phàm.
Chước Quang Thánh tử nghiêm mặt nói:
- Hiện tại cường giả vô địch dưới thánh giả lại thêm một vị.
Đông Phương Đế Minh trầm mặc một chút, nói:
- Chước Quang Thánh tử đến Thần Kiếm sơn chính là nói chuyện này sao?
Chước Quang Thánh tử nhìn Đông Phương Đế Minh nói:
- Ta muốn mời ngươi cùng ra tay đối phó Đạo môn, sau khi thành công kiếm pháp Đạo môn sẽ thuộc về Thần Kiếm sơn, kết hợp kiếm pháp Đạo môn, có lẽ ngươi có thể vượt qua bước kia, tiến vào Thánh cảnh.
Đông Phương Đế Minh tỉnh quang nổ bắn ra, trầm tư một chút gật đầu nói:
- Được! Uy nghiêm Thánh địa không thể xâm phạm, Đạo môn coi thường thánh địa, xác thực không nên tồn tại, phải xóa sổ thôi!
Chước Quang Thánh tử cười nói:
- Như thế mới tốt!
Đông Phương Đế Minh chậm rãi đứng lên khỏi chủ vị, ánh mắt tang thương trở nên lăng lệ, giống như một thanh lợi kiếm phủ bụi ra khỏi vỏ, phong mang tất lộ, kiếm ý kinh khủng dâng lên phía trên Kiếm Các, không gian vặn vẹo khuấy động phong vân.
Hai người nháy mắt biến mất, một đạo kiếm quang, một vệt kim quang xẹt qua bầu trời.
Bên trong Tam Thanh quan Tây Vực, Lý Bình An đang tổ chức điển lễ nhập môn cho Thạch Mặc, thu làm đệ tử ký danh.
Lý Bình An đưa một bộ đạo bào cho Thạch Mặc, cười nói:
- Kể từ hôm nay, ngươi sẽ là đệ tử ký danh Tam Thanh quan, đạo hiệu cứ là Thạch Mặc! Bất kể bối phận.
Thạch Mặc quỳ gối trên bồ đoàn, hai tay giơ lên tiếp nhận đạo bào, mừng rỡ nói:
- Đa tạ quan chủ!
Thạch Hạo xem lễ mừng rỡ kêu lên:
- Quá tốt rồi, mẫu thân cũng vào Đạo môn.
Thạch Mặc đứng lên, vuốt ve đạo bào, trong lòng cũng nhẹ nhõm, giờ ta không phải người ngoài nữa rồi?!
Lý Bình An đột nhiên nhíu mày, quay đầu nhìn về phía phương đông, hai khí tức khủng bố thông thiên triệt địa xông vào Tây Vực, bay vụt về phía Tam Thanh quan. Hắn biến sắc, dưới chân dâng lên Lục Đạo Luân Bàn, thân ảnh nháy mắt biến mất tại trong đại điện.