Chương 640 Thánh Tử Mời Viện Binh
Dạ Vũ dương dương đắc ý nói:
~ Trong Minh giới mỗi thời mỗi khắc đều có vô số oan hồn lệ quỷ sinh ra, vô số quỷ vương hỗn chiến tưng bừng quấy rầy Minh vương đại nhân đi ngủ, mà Minh vương tân nhiệm cũng khó chịu một số người, liền kéo dài đại kiếp ngàn năm, đánh thánh nhân rồi đánh Vạn Yêu lâm sau đó đánh Thần Kiếm sơn, thấy ngứa mắt ai thì đánh người đó, thuận tiện tiêu hao một chút vong hồn.
Lý Bình An khóe miệng co giật, im lặng nói:
- Ngươi nói chính là ngươi hả? Bởi vì làm phiền giấc ngủ mà Minh vương lại phát động đại kiếp ngàn năm? Ở giai cấp như bọn hắn, ngực nạp vũ nội, khí thôn sơn hà, làm sao có thể giống như trò đùa ngươi nói?
Dạ Vũ hừ lạnh một tiếng nói:
- Không tin thì thôi!
Rồi nàng rút tiểu thuyết tình cảm dưới mông ra và đọc.
Lý Bình An nghi hoặc nói:
- Coi như ngươi nói thật đi, Minh Vương chi tử cũng không tới lượt Thanh Minh chứ! Hắn và Thánh Sơn không có thù hận, cũng không giao tiếp gì với các thánh địa khác, làm sao Minh vương lại chọn trúng hắn làm Minh Vương chi tử?
Dạ Vũ liếc nhìn tiểu thuyết, tùy ý nói:
- Ngươi làm sao biết là Minh vương chọn? Có lẽ là dù đen bị trộm thì sao?
Lý Bình An bật cười nói:
- Làm sao có thể? Ai có thể trộm đồ vật của Minh vương?
Dạ Vũ nhỏ giọng thầm thì nói:
- Thật sự có khả năng!
Dạ Vũ nằm trên ghế lật tiểu thuyết, Lý Bình An bên cạnh lâm vào trầm tư, làm sao cũng không nghĩ ra lý do Minh vương lại chọn Thanh Minh làm Minh Vương chi tử? Chẳng lẽ Minh vương đầu rút gần sao? Hay là hắn phát hiện thân phận khí vận chi tử của Thanh Minh?!
Mặt trời lên cao, Dạ Vũ khép sách lại, đứng dậy nói:
- Ta đi về trước!
Lý Bình An lấy lại tinh thần nghi hoặc nói:
- Hôm nay không ở lại tới dùng cơm sao?
Dạ Vũ nói:
- Không được, trong nhà có người đang chờ! Đúng rồi, nhắc nhở ngươi một chút! Đám Thánh Đường kia không dễ dàng từ bỏ, bọn hắn sẽ còn trở lại.
Sau khi nói xong, nàng ung dung đi ra phía ngoài.
Đi ra Tam Thanh quan, Dạ Vũ biến mất tại dương gian, xuất hiện trong Linh giới.
Phần Thiên Khổng Tước toàn thân áo đen xuất hiện bên người Dạ Vũ, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Không phải trộm, là cầm một cách quang minh chính đại.
Dạ Vũ im lặng nói:
- Ngươi còn lý luận đúng không?
Phần Thiên Khổng Tước nhàn nhạt nói:
- Vì bảo hộ Ninh Khuyết an toàn.
Dạ Vũ uể oải nói:
- Đưa dù đen cho hắn, hắn sẽ chỉ càng nguy hiểm.
Phần Thiên Khổng Tước nói:
- Hạo Nhiên vốn định để hắn bái phu tử vi sư, có phu tử bảo hộ, Thánh Đường không dám làm loạn.
Dạ Vũ đánh giá Phần Thiên Khổng Tước nói:
- Ngươi trộm dù đen của ta, Mạnh Hạo Nhiên để Ninh Khuyết bái sư phu tử, tính toán kỹ như vậy, các ngươi giỏi lắm!
- Không phải trộm, là cầm!
Bóng dáng hai người nhạt dần rồi biến mất.
Sau mấy tháng, Chước Quang Thánh tử khôi phục toàn thịnh đi vào Hạo Nhiên thư viện trung bộ Đông Vực.
Bên trong một tòa thành trì lớn, thư sinh đi lại khắp nơi.
Thành trì xây dựng bên trên một vùng núi, tòa kiến trúc hùng vĩ, văn khí tài hoa dâng lên phía trên không dãy núi, ngút trời như trụ, đây chính là thư sơn nổi tiếng tứ phương, cũng chính là Hạo Nhiên thư viện sở tại.
Mặt trời mới mọc lên ở phương đông, luồng kim quang trải dài đỉnh núi.
Hai con dị thú Song Đầu Bạch Hổ lôi kéo một khung loan giá hoa lệ chân đạp kim quang chạy như bay về phía đỉnh núi.
Bạch hổ kéo loan giá đáp xuống trước cửa thư viện, trên đại môn viết bốn chữ lớn Hạo Nhiên thư viện.
Trước cổng chính là một trung niên áo xám đang rửa xe bò, dùng bàn chải tắm cho con bò lớn.
Rèm loan giá được kéo ra, Chước Quang Thánh tử đi tới, cười nói:
- Quân Lâm huynh, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Nam tử trung niên bỏ bàn chải xuống, chắp tay thi lễ cười nói:
- Chước Quang Thánh tử đại giá quang lâm, không có từ xa tiếp đón!
Chước Quang Thánh tử cười nói:
- Quân Lâm huynh khách khí rồi, huynh đệ ngươi ta nói thế nào mà phải tiếp đón từ xa!
Quân Lâm thả tay xuống, lạnh nhạt cười nói:
- Thánh tử đến đây vì chuyện gì?
Chước Quang Thánh tử nghiêm mặt nói:
- Bản tọa nghe nói, Đạo môn gan to bằng trời trấn áp Thập Tam tiên sinh của thư viện?
Quân Lâm lạnh nhạt nói:
- Tiểu Thập Tam đã làm sai nên nhận trừng phạt.
~ Coi như Thập Tam tiên sinh đã làm sai đi nữa cũng nên do phu tử trừng phạt, Đạo môn có tư cách gì trấn áp thánh giả đệ tử?
Hành vi như thế không khỏi quá không coi thư viện ra gì.
Quân Lâm nhíu mày, nói:
- Thánh tử có ý gì?
Chước Quang Thánh tử nghiêm nghị nói:
- Theo tin tức Thánh Đường ta đã dò xét được, Đạo môn đệ tử Thanh Minh chính là Minh Vương chi tử, còn xin Quân Lâm huynh cùng ta tiến vào Tây Vực, chém giết Minh Vương chi tử, cứu Thập Tam tiên sinh.
Quân Lâm lắc đầu nói:
- Đạo môn không có Minh Vương chi tử.
- Thánh Đường ta tận mắt nhìn thấy, hắn nhất định là Minh Vương chi tử không thể nghi ngờ!