Chương 659 Vừa Vào Bí Cảnh
Long tộc, Thần Kiếm Sơn đồng thời bay thẳng vào trong Bí Cảnh Không Gian, những Siêu Phàm thế lực còn lại cũng nhanh chóng bay nhanh vào bí cảnh.
Thạch Hạo Thái Tử liếc mắt nhìn chằm chằm Hỏa Linh Nhi, đứng dậy nói:
- Chúng ta cũng đi thôi!
- Ừm!
Những người còn lại gật đầu, nháy mắt tất cả đều bay lên không.
Hộ vệ Thái Tử do Thạch Hạo biến thành cũng bay về hướng Thiên Không bí cảnh.
Trong nháy mắt, bên trong Hỏa Thần bí cảnh liền trở nên trống rỗng chỉ còn lại văn võ bá quan và thủ lĩnh của các thế lực lớn.
Hỏa Hoàng ngồi trên hoàng vị, mở miệng cười nói:
- Bí Cảnh Không Gian cũng không lớn, chúng ta có thể thấy rõ biểu hiện của chư vị thiên kiêu bên trong.
Một vị đại năng bất hủ trầm thấp nói:
- Bí cảnh được mở ra chỉ như vậy?
Hỏa Hoàng gật đầu nói:
- Phải!
Thánh Đường Lam Oánh đại giáo chủ cười khẽ nói:
- Bất Tử Thi Vương đang lo thiên kiêu trong tộc bị trấn áp làm mất mặt sao?
Đại năng Bất hủ tộc đỏ mắt, khàn khàn nói:
- Mong là lúc thiên kiêu Thánh Đường bị đuổi giết thì ngươi vẫn có thể cười ra tiếng như vậy!
Bốn mắt nhìn nhau, không trung tràn ngập áp lực.
Hỏa Hoàng lập tức mở miệng nói:
- Xin hai vị bớt giận, bọn họ có người sẽ gặp nhau thôi.
Sát khí tràn ngập trong không khí lập tức bị đánh võ dưới một câu của Hỏa Hoàng.
Thánh Đường đại giáo chủ cùng Bất Tử Thi Vương Bất hủ tộc đều nhìn về phía Hỏa Hoàng, ánh mắt ngưng trọng, thật mạnh!
Đám người Thạch Hạo đi qua cửa, hoa mắt một cái liền thấy đang bay ở trên dung nham cuồn cuộn, ai cũng cảnh giác dò xét cảnh vật bên trong.
Toàn bộ Bí Cảnh Không Gian giống như biển dung nham, bên trong dòng chảy là những viên đá, đỉnh núi, đất liền đều mang màu đỏ và đen.
Có một vài bãi đất không có gì ngoài những tia lửa đỏ cháy mãi không tàn.
Bạch Hiểu Thuần mặc hắc bào than thở:
- Nóng quá!
Phong Tướng quân nghiêm nghị nói:
- Đây là Hỏa Diễm không gian, chúng ta rất khó để bổ sung nguyên khí.
Kim tướng quân nói:
- Chỉ có thể dùng nguyên thạch bổ sung!
Những người còn lại cũng nghiêm túc gật đầu.
Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết im lặng, khó bổ sung hả? Thiên địa linh khí rất dồi dào mà!
Kim Thống lĩnh cầm rìu nhìn Thạch Hạo nói:
- Thái Tử điện hạ, bây giờ chúng ta làm gì?
Thạch Hạo nói:
- Tất nhiên đi là tìm Hỏa Tang thụ!
Kim Thống lĩnh uyển chuyển nói:
- Thái Tử điện hạ, ta cảm thấy chúng ta nên nghĩ ra một kế sách vì thực lực của chúng ta so với bọn họ có vẻ yếu hơn nhiều.
Thạch Hạo Thái Tử cười nói:
- Không sao, ai đến tìm Hỏa Tang thụ cũng cạnh tranh công bằng. Người nào tìm được thì thuộc về người đó, chúng ta đi thôi!
Sau đó dẫn đầu bay về một phía.
Những người còn lại liếc nhau, trong mắt ai cũng là lo lắng và phiền muộn. Nơi đây không phải Thạch Quốc, Thái Tử điện hạ ngây thơ tùy hứng như vậy rất dễ xảy ra chuyện, thế là lập tức đuổi theo.
Bay được một lát, mọi người gặp rất nhiều hỏa thú thực lực không đáng kể bị chư vị tướng quân dễ dàng xử lý.
Rầm rầm!
Âm thanh chiến đấu từ xa truyền tới.
Thạch Hạo lập tức nói:
- Đi! Chúng ta đi xem một chút.
Trung Trụ quốc tướng quân vội vàng kêu:
- Thái Tử điện hạ! Chúng ta tránh đi vẫn tốt hơn.
Thạch Hạo cười nói:
- Sợ cái gì? Lỡ có Hỏa Tang thụ thì sao? Cẩn thận một chút thì sẽ không sao.
Thạch Hạo cứ cố chấp thì đám tướng quân cũng không có biện pháp, chỉ có thể bay về phía đang có đại chiến.
Sau một lát mọi người đáp lên miệng một ngọn núi lửa, nhìn thấy nơi xa có một đám người đang chiến đấu với một tên Nham Thạch cự nhân. Nham Thạch cự nhân thân cao hơn hai mươi mét, toàn thân chảy đầy dung nham, trên đầu là ngọn lửa cháy hừng hực, Mọi cử động của nó đều tràn đầy sức hủy diệt làm dung nham trên chiến trường sôi trào mãnh liệt.
Trong đại chiến, một người đàn ông trung niên đáp xuống một hòn đảo nhỏ, Nham Thạch cự nhân lập tức đuổi theo đấm một phát xuống. Oành! Hòn đảo to lớn nháy mắt nát thành từng mảnh, dung nham bốn phía nổ tung khắp trời.
Toàn thân người đó được nguyên khí bao quanh nhào ra từ đám dung nham đỏ rực đánh thẳng về phía cự nhân.
Nham Thạch cự nhân vung tay phát ra một tiếng bốp, người đó nháy mắt bị đánh bay vào biển dung nham.
- Sư thúc!
Trong khu vực đại chiến phát ra một tiếng gầm của một người trẻ tuổi:
- Chết! Chết hết đi!
Đao mang chém thẳng về phía Nham Thạch cự nhân đập vào lưng nó phát ra một tiếng keng rồi vỡ nát thành từng mảnh.
- Thiếu tông chủ cẩn thận!
Bên cạnh vang lên tiếng kêu sợ hãi, một bóng xám đẩy thanh niên ra. Trên trời rơi xuống một nắm đấm lửa làm trung niên áo xám nháy mắt bị đánh bay xuống dòng dung nham đang bắn tung tóe.