Chương 660 Hỗ Trợ
Bên ngoài Hỏa Thần bí cảnh, có hai người lo lắng theo dõi đại chiến bên trong. Chết tiệt! Sao lại có hỏa thú mạnh như thế, vả lại còn bị mọi người theo dõi sát sao. Môn phái đệ tử đang chiến đấu bên trong không thấy thì thôi nhưng những người bên ngoài đều thấy hết. Nãy giờ cũng có ba bốn thế lực xung quanh dòm ngó không hảo ý rồi.
Người của Tinh La đảo quay đầu nhìn bọn hắn cười ha ha nói:
- Thắng Đao tông, vận khí của các ngươi thật không tốt, vừa vào đã đụng độ Hỏa Thạch thú, chắc nên chuẩn bị tinh thần chịu thua và xử lý tang sự đi!
Hai trưởng lão Thắng Đao tông lạnh lùng nhìn người của Tinh La đảo, trong lòng phiền muộn nặng nề.
Một trưởng lão ngẩng đầu nhìn về phía Hỏa Hoàng khẩn cầu nói:
- Bệ hạ, liệu có thể đưa tông môn đệ tử của ta ra ngoài không?
Chúng ta nhận thua.
Hỏa Hoàng lắc đầu nói:
- Đã vào Truyền Thừa Bí Cảnh thì bản hoàng cũng bất lực, chỉ có thể dựa vào chính bọn hắn thôi.
Hai vị trưởng lão Thắng Đao tông trở nên nặng nề, tiếp tục ngẩng đầu theo dõi tông môn đệ tử đang bị Hỏa Thạch thú đánh bại, trong lòng toàn là bi thương.
Trên đỉnh núi Bí Cảnh Không Gian, Thạch Hạo nhíu mày nói:
- Bọn hắn là ai?
Trung Trụ quốc tướng quân cầm trường mâu trầm giọng nói:
- Khởi bẩm Thái Tử điện hạ, bọn hắn là đệ tử Thắng Đao tông. Là một trong các Siêu Phàm thế lực tại Đông Vực, thực lực chỉ thua Thạch Quốc chúng ta một chút.
Thạch Hạo trực tiếp nói:
- Bạch Hiểu Thuần, ngươi đi giúp bọn hắn một tay.
Thế nhân đều biết ba đại đệ tử của Đạo môn đạo chủ lần lượt là Thanh Thạch, Thanh Thuần, Thanh Minh, còn Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần cùng Ninh Khuyết thì ít người biết. Vì vậy khi Thạch Hạo kêu tên Bạch Hiểu Thuần thì không có ai phản ứng.
Hắc bào Bạch Hiểu Thuần nghi hoặc kêu lên:
- 'Ta đi?
Thạch Hạo Thái Tử nói:
- Bọn hắn cũng không phải người xấu, không nên có kết cuộc như vậy!
- Hải! Tại sao lại là ta?
Thạch Hạo Thái Tử nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn bản cung tự mình động thủ?
- Được thôi! Ta đi, ta đi!
Hắc bào Bạch Hiểu Thuần bất đắc dĩ nói thầm hai tiếng, bay nhanh về phía chiến trường.
Đệ tử Thắng Đao tông ở trong trận chiến ai cũng run sợ tuyệt vọng, đại địch phía trước lại còn có người tới bỏ đá xuống giếng, chả lẽ thật sự phải chết ở đây sao?
Bạch Hiểu Thuần đưa tay chỉ về phía đại thú, Ngũ Hành đại độn thủy chi độn.
Một luồng khí trắng lạnh nháy mắt bao quanh hỏa thú, bằng tốc độ mắt thường có thể thấy hỏa thú nhanh chóng bị kết băng đứng ngốc tại chỗ.
Bạch Hiểu Thuần trôi nổi giữa không trung mở miệng nói:
- Còn nhìn cái gì? Ra tay nhanh!
Đệ tử Thắng Đao tông lập tức lấy lại tinh thần, ai cũng vừa sợ vừa vui xuất ra từng đạo nguyên khí đao quang càn quét về phía hỏa thú.
RẦm! Trong một trận công kích, huyền băng sụp đổ, đủ loại nguyên kỹ đánh lên thân mình to lớn của hỏa thú.
Gào!
Hỏa thú giận dữ gầm lên quay đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần. Hai mắt đỏ rực như lửa, chụp móng về phía Bạch Hiểu Thuần.
Bạch Hiểu Thuần tiếp tục chỉ tay, hỏa thú liền kết băng lần nữa, thân thể cứng lại ngay tại chỗ.
- Nguyên kỹ phong vân trảm!
Hai thánh Đao tông đệ tử cầm song đao gia nhập, thi triển nguyên kỹ hợp nhất. Đao quang kinh khủng nổ đây trời giống như cơn gió lốc cuốn lấy hỏa thú.
Rầm rầm rầm! Bên trong phát ra từng tiếng va đập, thân thể cứng rắn như đá của hỏa thú lần lượt vỡ nát. Bên trong lốc xoáy phát ra tiếng gào thét, hỏa thú dần dần nhỏ lại, trên người nó tràn đầy vết đao.
Lốc xoáy vừa tan liền xuất hiện ánh đao sáng rực đâm thẳng vào ngực hỏa thú.
Gào!
Hỏa thú rống giận, ôm đao quang lảo đảo lùi về sau giẫm lên dung nham bắn tung tóe.
Hỏa thú đột ngột dùng sức, rắc một cái đao quang to lớn vỡ nát ngay lập tức. Nó xoay người nện một quyền lên biển dung nham, từng miếng nham thạch lớn nhỏ bắn lên, văng ra bốn phía.
Bạch Hiểu Thuần tùy tiện chỉ tay, tất cả nham thạch liền kết băng trong nháy mắt, nham thạch bị huyền băng bao phủ bất lực rơi lại vào biển dung nham.
Gào! Gào! Gào!
Thạch thú giận dữ gầm lên, xoay người dùng lực đạp lên nham thạch nhảy lên cao. Nó vượt lên ngàn mét rồi nhảy xuống giống như tòa núi nhỏ đang rơi nhắm xuống Bạch Hiểu Thuần.
Bạch Hiểu Thuần nhỏ giọng nói:
- Hỏa độn!
Thân ảnh nháy mắt biến mất ngay tại chỗ, hỏa thú rơi ầm xuống biển dung nham tạo ra một cơn sóng lớn.
Sau đó cơn sóng liền ngưng tụ thành băng, hỏa thú trong đó đều bị đông cứng lại. Ố nơi xa Bạch Hiểu Thuần chậm rãi đi ra từ trong nham thạch.
Ở ngoài không gian, hai vị trưởng lão Thắng Đao tông mừng rỡ như điên kêu lên:
- Được lắm!
Người của Tinh La đảo trầm mặt nhìn Vũ Lăng Vương nói:
- Thái Tử Thạch Quốc các ngươi có bị ngốc không mà đi trợ giúp đối thủ?