← Quay lại trang sách

Chương 671 Bại Lộ Thân Phận

Ba người run lên, yêu tộc đại năng!

Hỏa long vừa cùng hỏa điểu đại chiến, một bên gầm rú nói:

- Ba tiểu tử Thạch quốc đang ở phía dưới dòm ngó, các ngươi không sợ bọn họ thừa cơ cướp đoạt Hỏa Tang thụ sao?

Thánh Đường chủ giáo chỉ quyền trượng, bình chướng thủy tinh óng ánh tạo ra trước mặt.

Hỏa điểu cánh giống như lưỡi dao trảm lên bình chướng, phát ra một tiếng chấn minh.

Thánh Đường đại chủ giáo mở miệng nói:

- Ngươi định làm thế nào?

Cự long trong mắt lóe lên hung quang nói:

- Giết! Trước trảm hỏa điểu, lại giết Thái Tử Thạch quốc, cuối cùng Hỏa Tang thụ thì dựa vào bản lĩnh.

Thần Kiếm sơn trưởng lão nhẹ gật đầu nói:

- Được!

Bất Hủ tộc đại năng khặc khặc nói:

- Hắc hắc! Ta cũng không có ý kiến.

Bạch Hiểu Thuần ngẩng đầu nói:

- Sư huynh, hình như chúng ta bị phát hiện! Mà hỏa điểu đánh không lại.

Thạch Hạo ngưng trọng nói:

- Bọn hắn đều là thánh địa truyền thừa, cùng giai cũng thuộc về cường giả, mấy hỏa điểu kia tất nhiên không phải đối thủ.

Bạch Hiểu Thuần hỏi:

- Vậy làm sao bây giờ?

Vừa dứt lời, một đạo kiếm khí bén nhọn đột nhiên rơi xuống đỉnh đầu ba người.

Ba người nháy mắt phóng lên tận trời, kiếm khí trảm lên núi lửa, nháy mắt chém ra một đạo khe rãnh to lớn trên vách núi cứng rắn được hỏa diễm dung luyện vài vạn năm, đá rơi cuồn cuộn.

Ba người vọt lên, Thạch Hạo quát:

- Đã bị phát hiện thì không cần phải tránh, toàn lực xuất thủ.

Bạch Hiểu Thuần hỏi:

- Đánh ai?

Ninh Khuyết bên cạnh nói:

- Tự nhiên là trợ giúp kẻ yếu!

Tay vung ra một cái xiềng xích câu hồn, hướng đến cự long.

Thạch Hạo có Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, chiến ý ngút trời, đao quang kim sắc chém tới Thần Kiếm sơn trưởng lão.

Thần Kiếm sơn trưởng lão biến sắc, vội vàng huy kiếm nghênh tiếp, đao kiếm mới chạm, lão nháy mắt bị chém bay, trượt ra mấy ngàn mét.

Toàn bộ hỏa điểu đều mộng bức, đây là tình huống gì?

Bạch Hiểu Thuần cũng cầm Cửu Xỉ Đinh Ba xông ra, kêu to đánh tới Bất Hủ tộc đại năng.

Thạch Hạo mở miệng hét lớn:

- Hỏa điểu, ngươi đi trợ giúp đồng bạn, hắn liền giao cho ta.

Không cần biết hỏa điểu có nghe hiểu hay không, Thạch Hạo chân đạp hư không, nhanh chân bước tới chỗ Thần Kiếm sơn trưởng lão.

Thần Kiếm sơn trưởng lão đứng vững người tại không trung, kinh sợ kêu lên:

- Đạo môn, ngươi không phải Thái Tử Thạch quốc, ngươi là Thanh Thạch Đạo môn!

Thạch Hạo cười ha hả nói:

- Chúc mừng ngươi đoán đúng!

Phía dưới thiên kiêu thánh địa đang đại chiến, nghe phía trên Thần Kiếm sơn trưởng lão rống giận dữ, tất cả đều chấn động, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía ba người Thạch Hạo, nhìn thấy vũ khí quen thuộc kia, bóng ma về ba người lại bao phủ trong lòng, vừa căm hận lại càng sợ hãi, toàn thân nổi da gà.

Chiến đấu trung tâm thất thủ, mấy vị thiên kiêu liên tiếp bị hỏa thú đánh bay, nháy mắt lâm vào cục diện bị động bị đánh.

Chư vị tướng quân Thạch quốc lui đến xa xa, nhìn chiến trường không trung vặn vẹo, từng người thở dài, quả nhiên là bọn hắn, sau đó lại chấn động, cho dù hắn không phải Thái Tử điện hạ, đó cũng là Hiển Linh vương Thạch quốc chúng ta, vẫn vinh quang vô hạn.

Ngoại giới, Hỏa Linh Nhi cười:

- Quả nhiên là bọn hắn!

Hỏa Hoàng nhíu mày, Đạo môn? Liếc qua Hỏa Linh Nhi nét mặt tươi cười như hoa, trong lòng thầm than nếu như Đạo môn có Thánh Giả, mình hoàn toàn không cần làm kẻ ác, nhưng hiện tại tương lai Hỏa Quốc chỉ có thể nương tựa thánh địa, Linh Nhi là phụ hoàng có lỗi với ngươi.

Thánh Sơn Lam Oánh ánh mắt lăng lệ nhìn cảnh tượng đại chiến bên trong không gian truyền thừa, không gian chiến trường vặn vẹo, quang mang bắn ra bốn phía, bình thường đã nhìn không rõ tình hình chiến đấu, nhưng Lam Oánh có thể thấy rõ ràng, ba người Đạo môn liên hợp bốn hỏa điểu đang đè ép năm vị đại năng thánh địa, tính về mặt chiến lực hay số lượng thánh địa đều ở thế yếu.

Lam Oánh quay đầu nhìn về phía trận doanh Thạch quốc, lạnh lùng nói:

- Chuyện này các ngươi có cái gì muốn nói?

Dương tướng quân lập tức toát mồ hôi lạnh, vội vàng cười khổ giải thích:

- Chuyện này chúng ta hoàn toàn không biết rõ! Hiện tại ngay cả Thái Tử điện hạ sinh tử chúng ta đều hoàn toàn không biết.

Vũ Lăng vương bình thản nói:

- Hắn là Thạch Hạo, là Hiển Linh vương Thạch quốc, hoàn toàn có thể thay thế Thạch quốc tham gia đại điển Linh công chúa chọn rể, có vấn đề sao?

Dương tướng quân trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn Vũ Lăng vương, mặc dù ta không biết trong chuyện này có gì, nhưng đây là thừa nhận sao?

Thánh địa cũng quay đầu nhìn về phía Vũ Lăng vương.

Bất Hủ tộc Bất Tử Thi vương khặc khặc nói:

- Được lắm tiểu tử, ta thích ngươi rồi đấy, tính tình rất hợp ta, ngươi cùng bản tọa về biển chết đi!

Vũ Lăng vương khoát tay áo nói:

- Không bàn nữa, bản vương cũng không muốn biến thành kiểu người không ra người quỷ không ra quỷ.