Chương 672 Hỏa Điểu
Bất Tử Thi vương lập tức nín cười, dưới trường bào màu đen hai mắt ngoan độc.
Bên trong bí cảnh, Ninh Khuyết đứng trên đầu cự long hỏa hồng sắc, xiềng xích câu hồn xuyên qua vảy rồng khóa lại xương vai cự long, long huyết vung vẩy không trung.
- Rống!
Cự long ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rên rỉ chấn thiên.
Một bên khác, Thạch Hạo vung một đao giống như Thương Ưng Bác Không, Thần Kiếm sơn trưởng lão tóc tai bù xù cắn chặt răng huy kiếm nghênh tiếp, bang! Một nửa trường kiếm bay lên, Thần Kiếm sơn trưởng lão chật vật lui về sau.
Thạch Hạo nứt trán, lộ ra một con mắt, cột sáng kim sắc bắn ra từ thần nhãn, đâm vào Thần Kiếm sơn trưởng lão.
Thần Kiếm sơn trưởng lão tranh thủ kiếm gãy ngăn trước người, vận khởi nguyên khí toàn thân ngăn cản cột sáng kim hoàng sắc.
- AI Thần Kiếm sơn đại trưởng lão tóc tai bù xù gầm lên giận dữ, bị Thạch Hạo đẩy xuống đất, bắn vào lòng núi, không rõ sống chết - Bất Hủ chỉ!
Bất Hủ tộc đại năng quát chói tai.
Một ngón tay bạch cốt to lớn xuất hiện giữa không trung, mang theo uy thế kinh khủng nện xuống Bạch Hiểu Thuần.
Bạch Hiểu Thuần há miệng hút vào, tạo ra một vòng xoáy, nguyên kỹ Bất Hủ chỉ trực tiếp rơi vào trong, lúc rơi nhanh chóng thu nhỏ, bị Bạch Hiểu Thuần nhai nhai nuốt xuống, mắt sáng lên nói:
- Giòn, mùi thịt gà!
Hắn chờ mong nhìn Bất Hủ tộc đại năng nói:
- Còn nữa không? Thêm mấy cái đi!
Bất Hủ tộc đại năng trừng to mắt, khó tin nhìn Bạch Hiểu Thuần, nguyên kỹ vô thượng bất hủ Thánh Giả truyền thừa lại bị ăn mất, sao có thể? Đạo môn đều là quái vật sao?!
Bạch Hiểu Thuần nói thầm: "Hết rồi ư! Vậy xem ta, Thiên Cương thần thông chưởng khống Ngũ Lôi!"
Hắn đưa tay lên trên trảo, bầu trời bí cảnh vang lên tiếng sấm chấn thiên, từng đạo lôi đình khủng bố từ tụ đến tứ phía bát phương, giống như lôi long tung hoành.
Bạch Hiểu Thuần đưa tay xuống, vô số lôi đình nháy mắt từ trên trời giáng xuống, giống như một mảnh biển lôi bao phủ Bất Hủ tộc đại năng.
- AI Bất Hủ tộc đại năng phát ra tiếng rống thống khổ, bị vô số lôi đình đẩy xuống miệng núi lửa, toàn bộ núi lửa nháy mắt đại bạo.
Nơi xa Thạch Hạo nhìn Bạch Hiểu Thuần, trong lòng âm thầm cảm thán, Thiên Cương thần thông này của sư đệ thật sự là đáng sợ, có khi mạnh hơn Địa Sát thần thông của mình!
Một bên khác, Thánh Đường chủ giáo và yêu tộc Hổ Vương bị bốn hỏa điểu đánh tơi tả không còn hình dáng, giống như than cốc rơi xuống dung nham, năm đại thánh địa Siêu Phàm trung giai tử thương và bị thương, những người còn lại cũng trấn trụ, kinh hoảng thoát khỏi chiến trường.
Bên ngoài, từng đại biểu thánh địa mặt mũi âm trầm, không ngờ một tông môn Tây Vực nho nhỏ cũng trưởng thành đến trình độ này.
Chủ vị, Hỏa Linh Nhi cười hưng phấn, tiểu tặc vẫn lợi hại như vậy, không đâu địch nổi.
Vũ Lăng vương uống một chén rượu, trên mặt có nét cười! Tiểu tử thối này sớm đã vượt qua ta.
Dương tướng quân toàn thân cứng ngắc, khó tin nhìn Bí Cảnh Không Gian, cuối cùng... Cuối cùng lại là Thạch quốc ta áp chúng thánh địa? Trong lòng cuồng hỉ, kích động đến mức toàn thân run rẩy. Ngươi nói hắn không phải Thái Tử Thạch quốc? Nhưng hắn là Hiển Linh vương Thạch quốc ta đó! Hoàn toàn có thể đại diện cho Thạch quốc.
Bí Cảnh Không Gian, sư huynh đệ Thạch Hạo tập trung vào một chỗ, ba người đại chiến thời điểm đã khôi phục nguyên dạng, không che che lấp lấp mà lộ ra diện mục thật sự.
Bạch Hiểu Thuần nhỏ giọng nói:
- Làm sao bây giờ? Vừa cùng bọn chúng liên thủ đối địch, hiện tại tính mệnh tương bác sao? Không xuống tay được!
Thạch Hạo suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói:
- Không cần nặng tay, nhưng chúng ta nhất định phải đạt được Hỏa Tang thụ.
Bốn hỏa điểu bay tới ba người Thạch Hạo, cả ba lập tức cảnh giác.
- Lệt Bốn hỏa điểu vây quanh bay múa, huýt dài trong trẻo, sau đó bay hướng Hỏa Tang thụ, được một đoạn khoảng cách lại quay đầu về gọi vài tiếng.
Bạch Hiểu Thuần hoài nghi nói:
- Sư huynh, có phải bọn chúng đang thúc giục chúng ta đi qua?
Thạch Hạo nói:
- Đi, theo sau.
Ba người lập tức đi theo hỏa điểu bay hướng Hỏa Tang thụ.
Bốn hỏa điểu bay múa quanh Hỏa Tang thụ, kêu to ẩn chứa tâm tình vui sướng, bay vài vòng rồi đậu trên cành cây, bên trong ánh sáng đồ hóa thành bốn trái quả hỏa hồng sắc.
Hỏa Tang thụ vui sướng lá cây chập chờn, thân cây nhanh chóng sinh trưởng, trong nháy mắt từ một gốc cây cao ba thước thành đại thụ che trời, bốn trái quả từ trên cây rơi xuống núi lửa, dung nham lập tức giảm bớt, trong nháy mắt liền biến thành một ngọn núi lửa không hoạt động.
- Rống!
- Ngang!
- Lệt Hỏa thú còn lại đứng trên núi lửa, ngửa mặt lên trời kêu to, sau đó chạy tản đi.