Chương 688 Địa Phủ Phiền Phức
Bạch Vân cười đáp vâng rồi đứng dậy đi vào trong lương đình ngồi xuống đối diện Lý Bình An. Lý Bình An nói:
- Vừa nãy Hỏa Linh Nhi tìm ta, nói Bắc Vực Hỏa quốc muốn mời Đạo Môn chúng ta truyền vào.
Bạch Vân phấn chấn, mừng rỡ nói:
- Chúng ta sắp đi ra Tây Vực ư? Đây là chuyện tốt!
Lý Bình An gật đầu, cười đáp:
- Vốn đĩ ta còn muốn đợi một thời gian, nhưng nếu Hỏa quốc đã chủ động đề xuất, truyền vào sớm cũng chưa chắc không thể, Hỏa quốc sẽ nâng đỡ cho đệ tử Đạo Môn đi trước, dành cho bọn hắn sự che chở nhất định. Ngươi thông báo chuyện này cho tất cả đệ tử Đạo Môn, cũng nói rõ mọi nguy hiểm bên trong, lựa chọn người ưu tú trong số các đệ tử bằng lòng đi trước.
Bạch Vân gật đầu:
- Đệ tử đã rõ!
Lập tức đứng lên hành lễ nói:
- Đệ tử trở về sắp xếp.
Lý Bình An gật đầu cười:
- Đi đi!
Bạch Vân sải bước ra ngoài, sau khi ra đạo quan hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên cao.
Mấy ngày sau, tin tức Đạo Môn tuyển chọn đệ tử tiến về Bắc Vực Hỏa quốc được truyền khắp trong tất cả đệ tử Đạo Môn ở Tây Vực.
Ngoài một tòa thành ở Đại Phong quốc có một đạo quan.
Trong đạo quan, một nhóc béo mặc đạo bào đang đứng một cách nghiêm trang trước một nhóm đạo sĩ, tuổi không lớn nhưng giữa mày đã có chút uy nghiêm chững chạc. Nhóc mập liếc nhìn mọi người nói:
- Vi sư định sẽ đi vào Bắc Vực Hỏa quốc truyền đại đạo, tổ pháp...
Một đạo sĩ trung niên tiến lên hai bước, cung kính cúi đầu nói:
- Sư tôn!
Đạo trưởng béo nghiêm nghị nói:
- Về sau Bán Nguyệt quan này giao cho ngươi, hi vọng ngươi chớ phụ lòng tín nhiệm của vi sư, lấy đạo pháp độ thế nhân, tích lũy mở rộng công đức.
Đạo sĩ trung niên cúi đầu đáp:
- Dạ thưa sư phụ!
Nhóc béo giậm chân hóa thành kiếm quang, trong chốc lát phóng vụt lên trời. Đạo sĩ trung niên quỳ thụp trên đất, khóe mắt hơi đỏ lên, khấu đầu kêu lớn:
- Đệ tử cung tiễn sư tôn!
Các đạo sĩ còn lại cũng quỳ xuống, dập đầu:
- Đệ tử cung tiễn sư tôn.sư tổ!
Trong một sơn cốc có phong cảnh tươi đẹp, một đám đạo sĩ tụ tập trước cửa đạo quan, nhìn nữ đạo trưởng lưng đeo trường kiếm phía trước. Một nữ đạo sĩ xinh đẹp viền mắt rơm rớm nghẹn giọng nói:
- Sư phụ, Bắc Vực không giống với Tây Vực chúng ta, lần này người đi nhất định phải chú ý giữ gìn sức khỏe.
Nữ tử ở trước đây khí khái nói:
- Vi sư đây thế nhưng may mắn được lịch luyện với Đại sư gia trong bí cảnh, phúc duyên thâm hậu làm sao sẽ xảy ra chuyện?
Các ngươi yên tâm đi! Sau khi vi sư đi, vị trí đạo chủ của đạo quan truyền lại cho Tổ Lam. Tổ Lục, Tổ Hồng, các ngươi phải trợ giúp đại sư tỷ của mình...
Một thiếu nữ hơi mũm mĩm bước ra hai bước cung kính đáp:
- Dại Ánh mắt kiên định nói:
- Đệ tử nhất định cố gắng làm cho đạo quan phát dương quang đại.
Hai thiếu nữ khác cũng gật đầu liên tục nói:
- Chúng con nhất định sẽ hỗ trợ cho đại sư tỷ.
Nữ tử hài lòng gật đầu, trường kiếm sau lưng keng một tiếng bay ra, xoay tròn một vòng lơ lửng giữa không trung. Nàng nhẹ nhàng nhảy lên trên phi kiếm, phi kiếm chớp mắt phá không bay đi.
Cả Đạo Môn ở Tây Vực đều bắt đầu nhốn nháo cả lên, tình huống thế này xảy ra khắp nơi, từng đạo kiếm quang xẹt qua thiên không đáp xuống trong Bạch Vân quan.
Nửa tháng sau, Bạch Vân dẫn theo hơn hai mươi đệ tử Đạo Môn tới Tam Thanh quan. Trong sự cổ vũ của Lý Bình An, hơn hai mươi đệ tử Đạo Môn đi vào Tàng Kinh Các lựa chọn lấy một thần thông, sau đó thỏa nguyện mà đi tới Bắc Vực Hỏa quốc.
Đạo Môn Bắc Vực Hỏa quốc vừa tiến hành, Vũ Lăng vương của Đông Vực Thạch quốc cũng tới Tây Vực Tam Thanh quan, một là thăm mẹ con Thạch Mặc, hai là mang theo thỉnh cầu của Thạch hoàng, mong muốn mời Đạo Môn truyền vào Thạch quốc, Lý Bình An cũng vui vẻ đáp ứng.
Trong vòng mấy chục năm sau, Thánh Đường và Đạo Môn ở Đông Vực và Bắc Vực bắt đầu chơi cờ, dù cho có sự trợ giúp của Hỏa quốc và Thạch quốc, Đạo Môn vẫn ở vào thế yếu một cách rõ ràng. Nội tình tích lũy mấy chục vạn năm của Thánh Đường bày ra hoàn toàn áp chế Đạo Môn mới ra đời, làm cho Đạo Môn ở Bắc Vực, Đông Vực hành động khó khăn. Dù cho ba người Thạch Hạo có xuất thủ nhiều bao nhiêu cũng khó mà nghịch chuyển.
Một ngày trời trong nắng ấm, Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu chậm rãi đi trong rừng núi, ngắm nhìn từng li từng tí thiên địa này, hi vọng có thể lĩnh ngộ được gì đó khiến cho trận pháp không gian càng chân thực hơn.
Mặt đất ở đằng trước đột nhiên dâng lên một cỗ khói đen, trong khói đen một bóng người mặc long bào đi ra, cung kính cúi đầu với Lý Bình An:
- Tham kiến Đạo chủ!
Thanh Ngưu dừng bước lại, nhìn Luân Chuyển vương với ánh mắt đây trí tuệ.