Chương 707 Ma Long Khoe Oai
Lại cảnh giác nhìn chung quanh hỏi:
- Ở đâu? Ở chỗ nào đâu?
Phạm Hiền cười ha hả đáp:
- Dãy núi lớn như thế sao có thể không có yêu quái? Nhưng có phải Yêu Vương hay không thì chưa chắc.
Đạo Nguyên thả lỏng tâm thần, thì ra là tiểu yêu. Dãy núi lớn như vậy có tiểu yêu tiểu quái là bình thường, rất bình thường.
Đi vào dãy núi được một hồi, từng tiếng ưng gáy thê lương vang khắp bầu trời, đồng thời trong dãy núi còn có tiếng hổ gầm sói tru, thoạt nghe cực kỳ khủng bố.
Đạo Nguyên cảnh giác quan sát bốn phía, nhỏ giọng nói:
- Hảo đồ đệ, sao vi sư đây lại có dự cảm chẳng lành.
Phạm Hiền không thèm để ý nói:
- Mấy con thú hoang mà thôi, có gì phải sợ? Có ta ở đây người cứ thoải mái đi.
Hai người đi được thêm một lúc, Phạm Hiền đột ngột dừng chân lại.
Đạo Nguyên liền vội vàng hỏi:
- Hảo đồ đệ thế nào? Có phải là có yêu quái?
Phạm Hiền ngưng trọng nói:
- Là đội ngũ nhân yêu.
Đạo Nguyên ngây ra hỏi:
- Nhân yêu là cái gì?
Phạm Hiền xem thường nhìn Đạo Nguyên, nói:
- Nhân yêu chính là nhân và yêu xen lẫn với nhau tạo thành một đội ngũ.
Đạo Nguyên giật mình nói:
- Thì ra nhân và yêu xen lẫn với nhau thì gọi là nhân yêu, thêm kiến thức.
Phạm Hiền hơi có ý tự đắc nói:
- Chuyện giới tu luyện còn rất nhiều, người còn phải học thêm.
Đạo Nguyên nghi hoặc hỏi:
- Bọn họ làm gì thế?
Phạm Hiền lắc đầu nói:
- Không biết, nếu không thì chúng ta bám theo xem thử?
Đạo Nguyên hơi do dự, bảo:
- Như vậy không tốt lắm đâu? Vụng trộm bám theo có vẻ hơi giống người xấu.
- Không muốn thì thôi, chúng ta tiếp tục đi về phía Tây.
Hai người tiếp tục đi về phía Tây.
Sâu trong dãy núi, tại một khe núi sâu hoắm, từng Nhân tộc và Yêu tộc tu sĩ đang đằng không lơ lửng, nhìn chằm chằm hàn đàm dưới khe sâu.
Một lão giả lông tóc đỏ au tức giận quát:
- Phỉ Thúy phòng đấu giá chúng ta và Long tộc các ngươi từ trước đến nay nước sông không phạm nước giếng, thậm chí còn không hợp tác được mấy lần. Ma Long, ngươi cứ liên tục chém giết đoàn đội phòng đấu giá chúng ta, còn phá hủy nhiều chi nhánh ngân hàng của Phỉ Thúy phòng đấu giá, rốt cuộc ý ngươi là gì!
Những người còn lại cũng đều trợn mắt nhìn xuống hàn đàm.
Mười mấy năm trước, đột nhiên xuất hiện một Ma Long tà ác cứ nhằm vào phòng đấu giá, cướp bóc nô lệ chuẩn bị được bán đấu giá của Phỉ Thúy phòng hơn mười lần, khiến Phi Thúy phòng tổn thất nặng nề. Thằng cho đến khi Ma Long phá hủy thêm mấy chi nhánh ngân hàng dạo gần đây, mới phát hiện ra tung tích của nó, một đường truy tung đến chỗ này.
Một độc nhãn nam tử lạnh giọng nói:
- Còn nói nhảm với nó làm gì? Mau đồng loạt ra tay bắt nó, phòng đấu giá chúng ta vẫn chưa đấu giá qua Long tộc đâu!
Những người còn lại đều sáng trưng hai mắt, đấu giá Long tộc, chưa gì đã thấy hưng phấn rồi.
Bên trong hàn đàm sâu thẳm, một con mắt đỏ ngầu ẩn hiện, thanh âm trầm thấp vang vọng giữa khe sâu:
- Phòng đấu giá? Dưới góc nhìn của ta đều là nô lệ cả thôi.
Độc nhãn nam tử cười lạnh nói:
- Vậy thì sao?
- Thương người lúc hung hiểm, vui người lúc thiện lương, giúp người lúc cấp bách, cứu người lúc nguy hiểm. Các ngươi đều không biết gì cả, thật đáng thương.
Thanh âm Cự Long tiếp tục vang lên, quanh quẩn trong khe sâu.
Lão giả khẽ vươn tay, lòng bàn tay bùng lên một cỗ liệt diễm, quát:
- Thương người lúc hung hiểm? Chờ đến lúc đưa ngươi lên phòng đấu giá, để xem ai đến thương hại ngươi?
Tay đột nhiên đẩy xuống, oanh! Liệt diễm ngập trời càn quét xuống khe sâu, rất có khí thế đốt cạn nơi này.
Rống!
Một tiếng long ngâm rung trời vang lên, liệt diễm ngập trời ầm vang nổ tung, một con Ma Long khổng lồ dài hơn trăm mét xông ra khỏi liệt diễm, răng bén như kiếm, ánh mắt sáng quắc, khiến người ta thấy mà sợ.
- Giết!
Độc nhãn nam tử quát to, vung cự búa trong tay bổ về phía hắc long.
Cặp sừng của Ma Long lóe lên, lưỡng đạo kiếm quang bắn tới, một tiếng “keng” chói tai, kiếm quang lập tức chém vào cự búa của độc nhãn nam tử.
- AI Độc nhãn nam tử nổi giận gầm lên, toàn thân đỏ bừng, cơ cắp nổi lên cuồn cuộn.
Sau một khắc, cự búa “đùng” một phát vỡ nát, hai đạo kiếm quang uy thế không giảm tiếp tục chém tới.
Phốc! Nam tử bị chém thành hai nửa, máu tươi văng đây trời.
Cao thủ đứng hạng thứ hai trong toàn bộ đội ngũ, vừa mới đối mặt đã bỏ mạng trong nháy mắt, mọi người lập tức hoảng sợ, sao có thể chứ? Sao đầu Ma Long này lại mạnh như vậy?
Ma Long phóng lên tận trời, xoay tròn giữa không trung, nó nhìn xuống mọi người bên dưới, ánh mắt đầy hàn ý.
Một bên khác, Phạm Hiền đột nhiên dừng chân lại, quay đầu nhìn về phía khe sâu, nhíu mày nói:
- Sư phụ, hình như nơi đó có đánh nhau, ta đi xem một chút liền trở lại.