Chương 720 Long Thi Ngàn Mét?
Lý Bình An mơ hồ cảm giác bản thân đã biết vì sao Viễn Cổ lại đoạn tuyệt. Toàn bộ người thời Viễn Cổ sẽ không bị chém giết bên trong những bí cảnh này đấy chứ? Đến cùng là ai làm? Chẳng lẽ là Thánh Địa tiền bối tru diệt Viễn Cổ? Nghĩ ra suy đoán này, Lý Bình An kìm lòng không được rùng mình một cái, suy đoán thật đáng sợ! Hắn vô ý thức nhích lại gần Dạ Vũ một chút.
Phu tử chậm rãi nói:
- Vật chẳng lành thế này... Vẫn nên thanh trừ thôi.
Phu tử đưa tay nắm một cái trong không trung, trong tay xuất hiện một cây bút lông, bút đi uyển chuyển, rất nhanh, trên không trung xuất hiện một chữ “Tru'”.
Chữ “Tru” bay lên, nở rộ bạch quang, hạo nhiên chỉ khí chiếu rọi toàn bộ tầng thứ nhất bí cảnh như một vầng mặt trời. Tất cả thi trùng dưới bạch quang mãnh liệt kia đều gào thét, hóa thành tro bụi bay đầy trời, trong chốc lát, toàn bộ tầng thứ nhất trở nên tối tăm mờ mịt. Đây chính là chỗ đáng sợ của Thánh Giả, mỗi một cử động của Thánh Giả như thiên địa chỉ uy, số lượng trước mặt Thánh Giả chỉ là chuyện tiếu lâm, Thánh Giả có thể xem như tồn tại lục địa thần tiên.
Long Hoàng nói:
- Đi theo ta, chúng ta đi tầng thứ hai!
Mọi người theo Long Hoàng bay về nơi xa. Trên một ngọn núi rách nát có một tòa tháp cao, mọi người tiến vào tháp, lập tức tiến vào không gian của tầng thứ hai, thấy ngay trước mặt là một tòa sơn phong.
Cả tòa sơn phòng đều được thi thể đắp nặn mà thành, từng chồng bạch cốt cùng binh khí xếp chồng một chỗ, đã không gì phá nổi. Thông qua xương cốt có thể mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ dữ tợn của những người này khi còn sống. Trên đỉnh núi thi thể là một cây chiến kỳ tung bay, một người mặc khôi giáp tay cầm chắc chiến kỳ, tay còn lại chống trường đao nửa quỳ trên núi thị, nhưng mọi người đều có thể cảm nhận được chiến ý điên cuồng toát ra từ trên người hắn.
Mọi người đưa mắt nhìn bốn phía, toàn bộ tầng thứ hai đây rẫy hài cốt, mặt đất đen đúa bị máu tươi thẩm thấu tạo nên một mùi tanh hôi khó ngửi, mấy vạn năm cũng khó mà tan đi.
Bất Hủ Chi Vương khó có thể tin nói:
- Sao thi thể nơi này so với thi thể trong Tử Hải của ta còn nhiều hơn? Những người này là ai? Đã đại chiến với ai? Sao tất cả đều chết ở đây?
Tuyết Sư Yêu Hoàng bay tới một chỗ xa, đáp xuống mặt đất đỏ sậm, hắn sờ soạng một bộ xương khổng lồ dữ tợn, ngưng trọng nói:
- Đây là thi thể của Yêu tộc, Yêu tộc chúng ta bị chết ở nơi này rất nhiều.
Mọi người càng bay càng rung động, người chết thật sự nhiều vô số kể, có Nhân tộc, có Yêu tộc, có Long tộc, hàng đống thi thể chất chồng lên nhau, như một trận đại hỗn chiến tác động đến cả thế giới.
Phu tử ngưng trọng hỏi:
- Đạo Chủ, Đạo Môn các ngươi truyền thừa từ thời Viễn Cổ, có từng ghi chép lại năm đó đã xảy ra chuyện gì? Sao lại có đại chiến thảm liệt thế này?
Lý Bình An lắc đầu ngưng trọng nói:
- Không biết! Đạo Môn ta không hề ghi chép chút nào về trận đại chiến này.
Dạ Vũ yếu ớt nói:
- Toàn bộ Viễn Cổ sẽ không bị mai táng tại nơi này hết đấy chứ?
Trong lòng tất cả Thánh Giả đều khẽ run lên, từ hiện tại mà xem, khả năng này rất lớn.
Sau đó mọi người tuần tự xuyên qua đến tầng thứ ba, tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu, mỗi một tầng đều là giống nhau như đúc, thi thể trải rộng, chỗ khác biệt duy nhất chính là khí tức hung sát trên thi thể càng ngày càng dày đặc, nói cách khác, thực lực của những người bị bỏ mạng càng ngày càng cao.
Mọi người bước vào tầng thứ bảy, thứ đầu tiên đập vào trong mắt chính là bộ xương to như một ngọn núi đang nằm sấp trên mặt đất, cao cũng phải hơn mấy ngàn thước, khiến lòng người chấn động.
Chân trước của bộ xương khổng lồ đạp lên trên hai đầu long thi ngàn mét, long thi to lớn bị ấn lún sâu xuống đất, thông qua mặt đất vỡ vụn có thể biết được trước khi chết long thi vẫn còn ra sức giãy dụa.
Long Hoàng vội vàng bay tới trước hài cốt Cự Long, sờ thử cặp sừng, rung động nói:
- Long thi ngàn mét, đây là Long Hoàng cấp Thánh Giả, hai vị Long Hoàng vậy mà lại đều bỏ mạng ở tầng thứ bảy.
Mọi người trong lòng lạnh buốt, tầng thứ bảy đã bắt đầu có Thánh Nhân bỏ mạng sao? Phía trên còn kinh khủng tới cỡ nào?
Cảnh giới Siêu Thoát?
Lý Bình An nhìn hài cốt cự thú, hỏi:
- Cự thú này là loại gì?
Những người còn lại cũng đều nhìn về phía cự thú, nhíu mày rất chặt. Cự thú này là thứ gì? Thông qua xương cốt, Thánh Nhân rất dễ mường tượng được hình dáng chúng khi còn sống, thân thể cao ngàn mét, răng nanh sắc bén, chỉ sau cường kiện, chỉ trước to lớn chống suốt mặt đất, mọc ra móng vuốt dài mấy chục thước, chính là một hung thú giết chóc! Nhưng mọi người đều chưa thấy qua kiểu hình dáng này!