Chương 721 Bạch Cốt Vong Linh
Thanh âm mờ mịt của Vô Lượng Quang Thần vang lên:
- Chúng ta đều không biết đến sự tồn tại của cự thú này, hẳn là tuyệt chủng từ thời Viễn Cổ. Quan Chủ tự xưng Đạo Môn là truyền thừa từ thời Viễn Cổ Hồng Hoang, sao ngươi lại không biết?
Lý Bình An lắc đầu nói:
- Quả thực bần đạo không biết, đầu cự thú này chém giết Long tộc, rất có thể chính là địch nhân. Nếu các ngươi đều không biết lai lịch của nó, vậy nó chỉ có thể là kẻ ngoại lai.
Những người còn lại đều quay đầu nhìn về phía Lý Bình An, ánh mắt mơ hồ, kẻ ngoại lai?
Lý Bình An nhắc nhở nói:
- Các ngươi sẽ không nghĩ chỉ có một mình thế giới này của chúng ta đấy chứ?
Dạ Vũ liền vội vàng hỏi:
- Ngươi nói là còn có thế giới khác?
Lý Bình An đương nhiên nói:
- Kia là tự nhiên...
Quang mang trên thân Vô Lượng Quang Thần dao động kịch liệt một chút, hắn đột ngột ngắt lời:
- Đủ rồi, Đạo Chủ không cần tuyên truyền lý luận Đạo Môn ngươi ở đây.
Rầm rầm rầm!
Trên trời mây đen cuồn cuộn, trong mây đen dày dặc tia chớp đỏ máu không ngừng xẹt qua, toàn bộ tầng thứ bảy dâng lên một cỗ hắc khí.
Long Hoàng ngưng trọng nói:
- Cẩn thận, dị biến lại bắt đầu.
Dưới ánh nhìn mọi người, mặt đất chấn động, dãy núi lệch vị trí, từng tôn xương cốt răng rắc răng rắc bắt đầu chuyển động.
Cự thú mấy ngàn mét đứng thẳng lên, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm thết im lặng, hai đầu Cự Long ngàn mét chui ra khỏi hố sâu, không ngừng du tẩu trong không trung.
Oanh! Oanh! Oanh! Càng ngày càng nhiều cự thú đứng lên, vô số bạch cốt trải rộng toàn bộ không gian bí cảnh, khí tức hung sát tràn ngập.
- Giết!
- Giết!
- Chiến!
- Vì chí tôn mà chiến!
Rống!
Mặc dù không có chút thanh âm nào, nhưng mọi người lại có thể nghe được từng tiếng gầm thét vang vọng trong thế giới bí cảnh.
Hai đầu Cự Long hài cốt bay xuống, oanh một tiếng va chạm với cự thú hài cốt mấy ngàn mét, cự thú vung tay che khuất cả bầu trời, đông! Nó đánh bay hai Cự Long hài cốt.
Các hài cốt còn lại cũng điên cuồng chém giết lẫn nhau.
Nhìn thấy hai cỗ Cự Long hài cốt bị đánh bay, Long Hoàng sinh lòng giận dữ, quát:
- Lớn mật!
Thân ảnh lóe lên xuất hiện ngay phía trên cự thú hài cốt, lão đạp thẳng một cước xuống, ầm vang, cự thú hài cốt biến thành bột phấn. Cho dù lúc sống cự thú này mạnh đến cỡ nào, nhưng bây giờ đã chết cả trăm vạn năm rồi, làm gì chịu được một đòn của Thánh Giả?
Bạch cốt chiến sĩ che khuất cả bầu trời, chân đạp hư không phóng về phía chúng Thánh Nhân.
Độc Cô Vũ Vân hỏi:
- Ai xuất thủ?
Lý Bình An tiến lên một bước, nói:
- Ta tới đi! Đã chết rồi thì cũng không nên bị quấy rầy nữa.
Tay đẩy tới phía trước, vô số phù văn ngưng hiện trên trời, bao trùm toàn bộ bí cảnh tầng thứ bảy, phù văn lưu chuyển hình thành một tòa đại trận, đại trận dung nhập thiên địa.
Ngang!
Rống!
Lệt Rống!
Long ngâm Hổ khiếu Phượng gáy Quy rống vang lên, Tứ Linh Thần Thú hiện thân trên không trung, thần quang ngút ngàn đánh bay mây đen sắp che khuất cả bầu trời.
Vô Lượng Quang Thần lẩm bẩm:
- Tứ Linh Thần Thú.
Dạ Vũ hoài nghi nói:
- Tứ Linh Thần Thú có thể làm sao? Giết từng con thì quá chậm.
Lý Bình An cười nói:
- Yên tâm đi! Tứ Linh Thần Thú chính là Thủ Hộ giả tứ phương thiên địa thời Thái Cổ Hồng Hoang, chính là khắc tinh của loại tà ác này.
Đông đảo bạch cốt chiến sĩ đã gần ngay trước mắt, Lý Bình An quát:
- Tứ linh tru tà!
Hư ảnh của Tứ Linh Thân Thú trên không trung tỏa ra vô lượng thần quang, tứ sắc thần quang rót xuống như một cơn mưa ánh sáng, những thứ bị tứ sắc thần quang tưới tắm đều rơi hết xuống đất, bạch cốt chiến sĩ bay lượn trên bầu trời cũng sụp đổ, xương cốt tất cả đều rã ra, rơi lộp bộp lên trên mặt đất.
Mưa ánh sáng tan đi, toàn bộ tầng thứ bảy như bị tịnh hóa, tất cả ma khí sát khí đều tiêu tán không còn, mặc dù bầu trời vẫn ảm đạm, nhưng đã không còn cảm giác áp bức trước đó.
Lý Bình An phất tay tán đi Tứ Tượng đại trận, Tứ Linh Thần Thú hư ảnh ở trên trời biến mất, dưới mặt đất lại tuôn ra hắc vụ, sát khí dày đặc lần nữa.
Long Hoàng bay trở về nói:
- Sát khí này được tích lũy cả trăm vạn năm, cũng không phải chỉ đơn giản như vậy là có thể tịnh hóa hết.
Lý Bình An gật đầu, nghi hoặc hỏi:
- Nhiều người tu luyện chết như vậy, thi thể trải rộng từng tầng bí cảnh, vậy mà lại không sinh ra tà vật cường đại, quả thực rất cổ quái.
Long Hoàng ngẩng đầu nhìn không trung, ngưng trọng nói:
- Đến tầng thứ chín liền biết.
Độc Cô Vũ Vân mỉm cười nói:
- Bí cảnh này cũng không nguy hiểm mấy như trong ghi chép.
Tuyết Sư Yêu Hoàng lại ngưng trọng nói:
- Trong ghi chép của lịch đại Yêu tộc ta, bên trong bí cảnh có đại khủng bố, tuyệt đối không thể bước vào, ghi chép không thể sai được, nếu phía trên càng thuận lợi, chứng tỏ phía sau sẽ càng nguy hiểm.