Chương 725 Cự Long Hoàng?
Tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía Vô Lượng Quang Thần, ánh mắt dò hỏi, hình tượng của pho tượng kia chẳng phải là hình tượng Thánh Đường sau khi thi triển đôi cánh huy hoàng sao?
Khác biệt duy nhất là Thánh Đường có một đôi cánh, mà pho tượng này lại là hai đôi.
Phu tử chậm rãi mở miệng nói:
- Vô Lượng Quang Thần, ngươi có thể giải thích một chút không?
Dạ Vũ đột nhiên nói:
- Đạo Chủ, có phải ngươi biết được điều gì? Thần sắc lúc ngươi nhìn pho tượng kia rất lạ.
Mọi người liền nhìn về phía Lý Bình An, bao gồm cả Vô Lượng Quang Thần.
Lý Bình An sắc mặt cổ quái nói:
- Đây là Thiên Sứ.
Tất cả mọi người sắc mặt nghi hoặc, Thiên Sứ? Đó là cái gì?
Quang mang trên thân Vô Lượng Quang Thần lấp lóe một chút, bên trong bạch quang hiện lên một tia kim sắc.
Trong lòng Vô Lượng Quang Thần tràn đầy rung động, thậm chí còn rung động hơn cả thời điểm nhìn thấy Siêu Thoát giả thi thể trước đó, nội tâm hắn xao động mãnh liệt, sao người này có thể biết đến Thiên Sứ? Dù là thời kỳ Viễn Cổ cũng không mấy người biết được xưng hô Thiên Sứ này, rốt cuộc Đạo Môn có lai lịch gì?
Chẳng lẽ cũng đến từ ngoại giới sao?
Nội tâm Lý Bình An cũng không bình tĩnh, hắn kìm lòng không được nhớ tới những ngày còn ở Trái Đất lúc trước. Khi hắn còn nhỏ, thỉnh thoảng sẽ có một đại thúc trung niên tới cửa, thích ôm hắn kể hắn nghe chuyện xưa, hầu hết thần thoại mà hắn biết đều do vị đại thúc này kể, vị đại thúc này còn nói với hắn rất nhiều chuyện, cái gì mà Thiên Sứ là kẻ ngoại lai, đều là người xấu, còn nói chờ hắn lớn lên sẽ mang theo hắn đi đánh Thiên Sứ.
Lúc ấy hắn còn ngoéo tay cam đoan, kết quả chờ đến khi hắn trưởng thành, lại chẳng thấy đại thúc đó tới nữa, mà bây giờ hắn đã xuyên việt rồi, không biết đại thúc kia bây giờ sống có tốt không, có còn ngày ngày nằm mơ đánh Thiên Sứ nữa không?
Nghĩ đến những chuyện cũ trước kia, nội tâm Lý Bình An khó nén nổi chua xót, có lẽ cả đời này đều không trở về được.
Chúng Thánh Nhân đều cảm thấy nội tâm Lý Bình An bi thương.
Dạ Vũ ôn nhu hỏi:
- Ngươi sao thế?
Lý Bình An lấy lại tinh thần, cười lớn một tiếng nói:
- Nghĩ đến mấy chuyện xưa cũ thôi.
Phu tử nhìn bốn pho tượng cao lớn nọ, hỏi:
- Có liên quan đến Thiên Sứ?
Lý Bình An gật nhẹ đầu, thương cảm nói:
- Bần đạo từng nghe một trưởng bối nói về Thiên Sứ, hiện tại...
Haizz, sẽ không còn được gặp lại.
Long Hoàng quay đầu nhìn Vô Lượng Quang Thần, hỏi:
- Phải chăng Thánh Sơn các ngươi có ghi chép về Thiên Sứ? Dù sao một vài nguyên kĩ của các ngươi có hình tượng rất giống với Thiên Sứ.
Thanh âm mờ mịt của Vô Lượng Quang Thần vang lên:
- Không có, chỉ là trùng hợp mà thôi, mà cái gọi là pho tượng Thiên Sứ này đang xuất hiện trong Long tộc bí cảnh mà? Muốn hồi cũng phải hỏi Long tộc các ngươi mới đúng.
Bất Hủ Chi Vương nói:
- Đi xem một chút phía trên tế đàn có gì đi.
Những người còn lại cũng đều gật đầu, cẩn thận bay về phía bốn tòa sơn phong đội trời đạp đất kia, so sánh với sơn phong, bọn họ chẳng khác nào một nhóm sâu kiến nhỏ bé.
Mọi người cẩn thận tiến lên, tốc độ phi hành cũng không nhanh, không phải là mọi người không muốn dùng không gian di chuyển, mà kể từ khi tiến vào trong bí cảnh này, tất cả mọi người đều phát hiện không gian ở đây ngưng kết vượt quá dự kiến. Nếu ở bên ngoài có thể sử dụng không gian chi lực một cách tùy tâm sở dục, thì ở đây lại không thể rung chuyển mảy may, cho dù là khi giao chiến với cổ thi ở tầng thứ tám, cũng chỉ có thể rung chuyển một chút không gian, căn bản là không cách nào xé ra khe hở không gian.
Mọi người càng đến gần, càng cảm nhận được sự hùng vĩ của bốn tòa sơn phong, tựa như những cây cột chống trời, đứng vững giữa thiên địa.
Vừa bay vào trung tâm bốn tòa cự sơn, Long Hoàng đột nhiên ngừng lại, ngưng trọng nói:
- Mọi người cẩn thận.
Tất cả lập tức dừng lại, ngưng tụ nguyên khí cảnh giác tứ phương, nương theo ánh mắt của Long Hoàng, tất cả phát hiện ra nguyên nhân Long Hoàng nói phải cẩn thận.
Nơi xa, trên một tòa sơn phong, một đầu long thi dài ngàn mét đang bị một cây thạch thương màu vàng đất ghim trên đỉnh núi, Cự Long mở toang hai cánh, sắc mặt dữ tợn.
Tuyết Sư Yêu Hoàng hốt hoảng nói:
- Đây là Long Hoàng cấp Thánh Giả!
Lão Long Hoàng ngưng trọng nói:
- Đúng vậy, hắn chính là Long Hoàng đã tiến vào đây mười vạn năm trước, chính là tuyệt thế thiên tài xuất thân Cự Long tộc, vì quá kiêu ngạo mà một mình xông vào bí cảnh, muốn tìm tòi nghiên cứu bí mật Siêu Thoát, cuối cùng phải bỏ mạng trong đó.
Thật không ngờ hắn lại đi tới nơi này!
Độc Cô Vũ Vân ngưng trọng nói:
- Một chiêu bị giết, không có chút lực phản kháng nào.
Tầm mắt mọi người hướng về trường thương đâm xuyên qua Cự Long, lại nhìn về phía bốn pho tượng Thiên Sứ kia, trường thương trong tay pho tượng Thiên Sứ cùng một dạng với trường thương xuyên qua Cự Long.