Chương 729 Trấn Áp Bí Cảnh
Pháp Tắc Thần Liên giao hòa với Pháp Tắc trong cơ thể Lý Bình An, bổ sung lẫn nhau, mấy loại Pháp Tắc Thần Liên càng thêm cường thịnh, Đạo văn trên Kim Đan của Lý Bình An cũng không ngừng biến hóa, càng thêm phức tạp.
Đầu lâu to lớn bỗng nhiên cúi đầu nhìn xuống bên dưới, ánh mắt không thể tin nổi, sao hắn có thể thật sự tăng cường số xiềng xích này chứ?
Đầu lâu lắc lư, tế đàn ong ong ong phát ra âm thanh động trời, bốn sợi xích từ trên bốn tòa cự sơn rủ xuống rầm rầm rung động.
Đám người Long Hoàng biến sắc mặt, cùng nhau bay ngược ra sau, thoát khỏi phạm vi của bốn tòa cự sơn.
Mặt đất nơi chân trời ầm ầm nứt ra, giống như từng lưỡi dao phi tốc chém tới bốn tòa cự sơn, oanh! Oanh! Oanh, từng tiếng va chạm chấn thiên động địa vang lên, bốn tòa cự sơn cũng rung lên nhè nhẹ, khuấy động mây đen trên trời, hình thành nên bốn vòng xoáy khổng lồ, giống như cảnh tượng tận thế trời long đất lở.
Nhưng những thứ này đều không liên quan đến Lý Bình An, nhục thân an ổn ngồi xếp bằng dưới tế đàn, tâm thần sớm đã đắm chìm trong Ba Ngàn Pháp Tắc, chẳng những giao hòa với Pháp Tắc ở đây, mà với số Pháp Tắc vẫn luôn không cách nào lĩnh ngộ trước kia, hắn cũng nhanh chóng ngộ ra ở thời điểm này. Trong thế giới Kim Đan hỗn độn bên trong cơ thể, từng vòng xoáy thông thiên triệt địa được tạo ra, bên trong vòng xoáy lần lượt ngưng hiện từng loại Pháp Tắc, Lực Lượng Pháp Tắc, Thời Gian Pháp Tắc, Không Gian Pháp Tắc, Hủy Diệt Pháp Tắc... Kiếm Đạo Pháp Tắc, Đao Đạo Pháp Tắc, Sát Lục Pháp Tắc các thứ.
Bề ngoài Kim Đan hiển hiện từng đạo Đạo văn giản dị, mỗi một Đạo văn đều đại biểu cho một loại Đại Đạo, rất nhanh, toàn bộ Kim Đan bị Đạo văn bao phủ, Ba Ngàn Pháp Tắc dây dưa dung hợp, vang lên thanh âm Đại Đạo, toàn bộ Kim Đan như là gốc rễ thân của Đạo.
Cùng với sự giao hòa không ngừng của Lý Bình An và Pháp Tắc Thần Liên, Pháp Tắc Thần Liên được Pháp Tắc bên ngoài bổ sung, đạt được sự tăng cường, đầu lâu to lớn lắc lư càng ngày càng nhỏ, mặt đất đang rạn nứt liên tục cũng dừng lại, toàn bộ thế giới dần dần khôi phục nguyên trạng. Đầu lâu to lớn không cam lòng nhắm mắt lại, rơi xuống tế đàn, chìm vào trạng thái ngủ say.
Bên ngoài, Long Hoàng vui mừng kêu lên:
- Đạo Chủ thật sự trấn phong được tế đàn lần nữa?!
Độc Cô Kiếm Thần không nói gì, nhưng ánh mắt lại mang theo rung động mơ hồ, hắn đã làm được bằng cách nào?
Phu tử nghi hoặc nói:
- Sao hắn vẫn chưa ra?
Mọi người ở bên ngoài lẳng lặng chờ.
Lại qua một hồi lâu, vòng xoáy cuối cùng chậm rãi tán đi, một đạo Pháp Tắc cuối cùng chậm rãi ngưng hiện, bên trong thế giới đan điền hỗn độn, Ba Ngàn Pháp Tắc hòa lẫn vào nhau, Ba Ngàn Đại Đạo vang vọng.
Bên ngoài, Lý Bình An đột nhiên mở to mắt, trong hai mắt, một đạo đen trắng xoay tròn, lại nhạt dần đi rồi tiêu tán rất nhanh.
Lý Bình An hoảng hốt một chút, có chút khó có thể tin, vốn cho rằng năm trăm năm thọ mệnh sắp hết, chuẩn bị chết già rồi, ngay cả di thư cũng đã âm thầm chuẩn bị xong, không nghĩ tới Ba Ngàn Pháp Tắc lại tập hợp cùng một lúc trong bí cảnh, quả thực quá hạnh phúc đúng không? Mặc dù số Pháp Tắc này đều mới nhập môn, không gia tăng được bao nhiêu chiến lực, nhưng nó lại mang ý nghĩa rất khác, nó là một hi vọng! Đạo Tổ phù hộ, trời không quên ta!
Lý Bình An lấy lại tinh thần, thân ảnh lóe lên xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Dạ Vũ kinh ngạc kêu lên:
- Không gian chi lực? Ngươi lại có thể vận dụng không gian chi lực trong bí cảnh? Ngươi làm như thế nào?
Lý Bình An tươi cười đáp:
- Cái này cũng không khó, chỉ cần biết rõ Không Gian Pháp Tắc nơi này là rất dễ dàng.
Chúng Thánh Nhân im lặng, không khó? Không khó sao chúng ta làm không được? Sao lại cảm giác Đạo Chủ đang giả vờ giả vịt?
Long Hoàng cười nói:
- May nhờ Đạo Chủ tăng cường trấn phong, bí cảnh nơi này tạm thời an toàn.
Vô Lượng Quang Thần nhìn chăm chú Lý Bình An, hỏi:
- Ngươi làm như thế nào?
Lý Bình An cười ha hả nói:
- Đừng hỏi, hỏi chính là viễn cổ truyền thừa.
Tâm tình Lý Bình An rất tốt nên không ngại giỡn chơi với hắn một chút.
Quang mang trên thân Vô Lượng Quang Thần sáng tắt một chút.
Long Hoàng nhìn về phía tế đàn ở trung tâm bốn tòa sơn phong, thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Bí cảnh đã được trấn áp lần nữa, không còn gì nữa, chúng ta có thể đi ra.
Các Thánh Giả khác đều gật đầu, đặc biệt là Bất Hủ Chi Vương và Tuyết Sư Yêu Hoàng, chỉ hận không thể ngay lập tức quay về Thánh Địa của mình, gia cố bí cảnh một phen.
Mọi người bay ra bên ngoài, xe nhẹ đường quen, trên đường đi không gặp nguy hiểm nào. Lúc rời khỏi bí cảnh, Long Hoàng cảm tạ liên tục, các Thánh Giả cũng lục tục quay về.