← Quay lại trang sách

Chương 732 Tỏa Long Tỉnh Trấn Áp

Một tiếng đạo hào vang lên.

Lý Bình An đứng trong Tam Thanh Quan vung phất trần lên, nhìn xem chúng long.

Long Kỷ gác tay đứng trên đầu long cười ha hả nói:

- Đạo Môn Tam Thanh Quan quả nhiên có chút chiêu trò.

Lý Bình An quét mắt nhìn đám Cự Long tộc một vòng, sau đó nhìn về phía Long Kỷ nói:

- Đạo Môn ta trước nay không hề có bất kì thù hận nào với Cự Long tộc, các ngươi lại đến đây ngăn cửa thị uy là lý gì?

- Bản hoàng cho ngươi một lựa chọn, thần phục hoặc là Đạo Môn hủy diệt!

Long Kỷ đứng trên đầu long, mái tóc màu đen bay lên, hắn nghiêng mặt nhìn Lý Bình An.

Lý Bình An nhướng mày, hỏi:

- Bản hoàng, ngươi là Long Hoàng?

Long Kỷ gật đầu nói.

- Không sai!

Sau đó nhấc tay, trong tay hội tụ nguyên khí kinh khủng, hình thành nên một nguyên khí cầu hoàng kim sắc, hắn ngạo nghễ nói:

- Bản hoàng là Long Hoàng chân chính, không phải dạng mà cái loại bán thành phẩm như ngươi có thể so sánh! Hỏi ngươi một lần nữa, thần phục hay bị hủy diệt?

Lý Bình An phối hợp nói:

- Theo bần đạo biết, Cự Long tộc không có Long Hoàng.

- Ngươi có thể thử một chút!

Ánh mắt Long Kỷ ngưng lại, nguyên khí cầu hoàng kim sắc trong tay được đẩy xuống, hình thành một đạo nguyên khí trụ chói mắt đánh về phía Lý Bình An.

Lý Bình An đưa tay đẩy ra, một tiếng ầm vang, quang mang bắn khắp nơi, ba ngàn Đạo vận luân chuyển trong lòng bàn tay hắn, không ngừng phân giải lực lượng bên trong nguyên khí trụ.

Ánh mắt Long Kỷ đột nhiên sáng lên, lực lượng bản nguyên của xiềng xích! Không ngờ người này lại có thể khống chế bản nguyên chi lực! Trong lòng hắn càng thêm kiên quyết.

Bàn tay đang cản trở nguyên khí trụ của Lý Bình An đột nhiên nắm lại, toàn bộ nguyên khí trụ bất chợt hóa thành vô số điểm sáng bay đây trời, giống như bông tuyết bay tán loạn, vô cùng lộng lẫy.

Rống!

Long Kỷ bay lên, thân ảnh trên không trung nhanh chóng biến lớn, một đầu hoàng kim Cự Long dài hơn ngàn mét xuất hiện giữa không trung, ánh mặt trời chiếu xuống vảy long, phát sáng lấp lánh.

- Là ngươi!

Lý Bình An trợn mắt, vô ý kêu lên sợ hãi.

Lý Bình An liếc mắt một cái liền nhận ra đầu Cự Long này, hắn chính là Cự Long đã bị đóng đinh trên ngọn núi bên trong Long tộc bí cảnh, đã chết cả mười vạn năm rồi, sao có thể còn sống?

Trong đầu Lý Bình An xuất hiện một ý nghĩ, đoạt xá sống lại, điều khiển thân thể Cự Long này là Đại Ma đã bị trấn phong kia, hắn thoát khốn rồi!!

Hoàng kim Cự Long cúi đầu nhìn Lý Bình An, mở miệng nói:

- Nhớ lại rồi sao?! Bản hoàng đã ra rồi, không ai có thể ngăn cản được bản hoàng! Lặp lại lần nữa, thần phục hoặc là hủy diệt.

- Ngươi không phải Long Hoàng, ngươi chính là đầu lâu bị trấn phong kia!

Lý Bình An mở miệng nói ra.

Hoàng kim Cự Long trì trệ, hắn vậy mà đã nhìn ra?! Chẳn chờ một chút rồi gật đầu, nếu muốn hắn thần phục, thì cần tạo cho hắn áp lực cường đại.

Đạo Chủ nói Long Hoàng không phải Long Hoàng? Ánh mắt các Cự Long còn lại thoáng qua nét nghi hoặc, sau đó dằn sự nghỉ hoặc xuống đáy lòng, hắn chính là Long Hoàng của Cự Long tộc chúng ta.

Lý Bình An âm thầm cảm thấy may mắn, chậm rãi nói:

- Nếu ngươi là đoạt xá người khác, bần đạo còn e ngại ngươi mấy phần, nhưng ngươi hết lần này đến lần này đoạt xá Long Hoàng, còn tới tìm bần đạo, ý trời khó tránh!

Trong lòng Long Kỷ khẽ động, đột nhiên dâng lên một cảm giác bất ổn, hắn nói lời này là có ý gì?

Lý Bình An đưa tay chỉ vào trong đạo quan một cái, nghiêm nghị nói:

- Tỏa Long Tỉnh, trấn áp!

Miệng giếng phía dưới cây đào trong sân sáng lên, miệng giếng đằng không bay lên, lơ lửng phía trên Tam Thanh Quan, tám đạo phù văn chung quanh miệng giếng nở rộ hào quang sáng chói, rầm rầm, hai đạo Tỏa Long liên từ trong Tỏa Long Tỉnh xông ra ngoài, vọt về phía Long Hoàng khổng lồ.

Trong lòng Long Kỷ lập tức dâng lên nỗi sợ hãi chưa từng có, giống như nhìn thấy thiên địch.

Rống!

Long Kỷ kêu lên, duỗi trảo chộp tới Tỏa Long liên, chung quanh móng vuốt hiện lên bốn đạo minh văn cổ xưa, minh văn vây quanh móng vuốt nhanh chóng xoay tròn.

Bang!

Song trảo va chạm với Tỏa Long liên, lực đạo to lớn đụng Long Kỷ đứng bật thẳng dậy, bốn đạo minh văn chung quanh long trảo phanh phanh phanh vỡ nát liên tiếp.

Hai đạo Tỏa Long liên tựa linh xà, nháy mắt quấn lên song trảo Cự Long, dọc theo long trảo uốn lượn tiến lên, trói nghiến Long Hoàng lại. Trong khoảnh khắc bị Tỏa Long liên trói lấy, Long Kỷ lập tức cảm giác toàn thân bất lực, long nguyên ngưng kết.

Phốc! Hai tia máu tươi bắn lên trời, hai câng xiềng xích đâm thẳng vào bả vai Long Hoàng, xâm nhập cốt nhục khóa xương bả vai lại.

Ngao!