← Quay lại trang sách

Chương 760 Dạ Nhiễm Tới Giúp

Giờ phút này, Đạo Nguyên đã đi tới chiến trường tại một thành trì, nhìn trên bầu trời dày đặc Yêu tộc, trong lòng hắn nảy sinh một cảm giác sợ hãi mà bất lực, trong chiến trường như thế này, lực lượng của một người thật sự là quá nhỏ bé.

Ngao ôi!

Một đầu Siêu Phàm Cự Lang xuyên qua đám người Thanh Tuyết chặn đường, ánh mắt hung tàn đánh về phía các Đạo Môn đệ tử.

- Nhất Niệm Liên Khai!

Một đóa Thanh Liên nở rộ giữa không trung, mang theo kiếm khí sắc bén, xoay tròn bay về phía Cự Lang. Thanh Liên lung linh rạng ngời, đẹp đến mức người ta không đành lòng phá hủy.

Nhưng Cự Lang hoàn toàn không cảm nhận được cái đẹp đó, nó chỉ cảm thấy sát ý trùng trùng.

Trong mắt Cự Lang lóe lên huyết quang, nó gầm nhẹ một tiếng, bên ngoài lập tức xuất hiện hai thanh Lang Nha lạnh lẽo, Lang Nha lập tức phóng về phía Thanh Liên.

Oanh! Lang Nha và Thanh Liên va chạm vào nhau, bắn ra vô lượng kiếm khí màu xanh.

- Đại Hà chi Kiếm!

Một đạo kiếm khí trường hà từ trên không uốn lượn bay xuống, hướng thẳng về phía Cự Lang.

Cự Lang dựng lông lên, mắt lộ hung quang, nó nhảy lên đánh tới kiếm khí trường hà,.

Oanh! Vừa mới tiếp xúc, trên thân Cự Lang liền xuất hiện mấy vết kiếm, máu nhuộm da lông, kiếm khí trường hà đẩy Cự Lang rơi xuống dưới, nện thẳng lên mặt đất.

Kiếm khí trường hà tiêu tán, Phạm Hiền tay cầm trường kiếm đứng ở không trung, ánh mắt có chút hưng phấn. Thanh Liên Kiếm Quyết này thật mạnh, nếu như là trước kia, đối phó với Lang yêu này nhất định phải đại chiến mấy trăm hiệp, gian nan thủ thắng, nhưng hiện tại lại chẳng khác nào dùng lực lượng Tiên Thiên áp chế, khiến lực lượng đối phương trở nên yếu ớt đến buồn cười.

Bên trong thành trì, Đạo Nguyên thở phào một hơi, ngẩng đầu nhìn lên thân ảnh trên không trung, mừng rỡ nói:

- Là Phạm Hiền!

Tại Siêu Phàm chiến trường ở khoảng trời xa xa, dư chấn kịch liệt như thiên địa sụp đổ, dù mọi người không nhìn rõ Siêu Phàm chiến trường, cũng có thể biết bây giờ Siêu Phàm chiến trường đang rơi vào xu thế suy tàn, yêu vân bao phủ đường chân trời, giống như đêm tối.

Đông!

Một tiếng trầm đục vang lên, tất cả những ai có mặt ở chiến trường đều giật thót, sợ hãi kinh khủng.

Phạm Hiền biến sắc, bay xuống bên người Đạo Nguyên, vội vàng nói:

- Không tốt, đây là Siêu Phàm cao cấp!

Dạ Nhiễm cũng trầm trọng nói:

- Tiếp tục như vậy, nhất định Đạo Môn sẽ bại, Siêu Phàm cao cấp cũng chính là Long Vương cấp đại năng giả, vượt ngoài Siêu Phàm bình thường.

Phạm Hiền quay đầu nhìn về phía Dạ Nhiễm nói:

- Ngươi mang Cự Long tộc đến sao?

Dạ Nhiễm lắc đầu nói:

- Không có, Cự Long tộc cũng là Long tộc, không có mệnh lệnh Long Hoàng, bọn hắn không được tham gia chiến sự.

Phạm Hiển sốt ruột nói:

- Không phải ngươi cũng là Long Hoàng ư?

Dạ Nhiễm biến sắc mặt, ngẫm nghĩ một lát, sau đó quay đầu nhìn Đạo Nguyên nói:

- Sư phụ, ta về Hư Không Long Đảo một chuyến.

Đạo Nguyên liên tục gật đầu nói:

- Nhờ ngươi.

Dạ Nhiễm đằng không bay lên, hóa thành một tia chớp bay về phương Đông.

Phạm Hiền nhìn chiến trường nơi xa, nói:

- Sư phụ, ngài tự cẩn thận, ta đi giúp đỡ bọn họ một chút.

Đạo Nguyên liên tục gật đầu, nói:

- Con yên tâm đi! Vi sư không có việc gì, con cũng phải tự cẩn thận.

Phạm Hiền cầm trường kiếm bay lên, lao về phía Siêu Phàm chiến trường.

Sâu trong Thập Vạn Đại Sơn, Bạch La đánh ra một quyền, không gian trong vòng trăm dặm đều rung lên. Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết đồng thời đánh ra một chưởng, oanh! Ba chưởng cùng một quyền va vào nhau, bốn người đều bị phản chấn bay ra ngoài.

Bạch La nhịn không được nói:

- Đệ tử thân truyền của Đạo Chủ quả nhiên cao minh.

Đông!

Một thanh âm vang nặng nề lên, đám người Thạch Hạo nhịn không được cúi đầu nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy một Cự Viên khổng lồ tung quyền đánh bay một nam tử Giao Nhân tộc Siêu Phàm.

Ninh Khuyết nhíu mày ngưng trọng kêu lên:

- Hai vị sư huynh, các ngươi đi giúp bọn hắn rút về Đại Minh Quốc lãnh thổ, người này cứ giao cho ta!

Đại Minh Quốc lãnh thổ? Thạch Hạo cùng Bạch Hiểu Thuần lập tức hiểu ra ý đồ của Ninh Khuyết, lập tức bay xuống phía dưới.

Bạch La gầm lên:

- Muốn trốn!

Thân ảnh khẽ động định đuổi theo hai người Thạch Hạo.

- Bỉ Ngạn Hoa! Hoa không gặp lá, lá không gặp hoa, sinh tử không gặp gỡ!

Một vách ngăn thật dài làm bằng Bỉ Ngạn Hoa ngăn ở trước mặt Bạch La.

Rống!

Oanh! Vách ngăn Bỉ Ngạn Hoa đột nhiên chấn động, nhưng vẫn ngăn được Bạch La.

Oanh! Oanh! Oanh! Sau mấy tiếng ầm vang liên tục, vách ngăn Bỉ Ngạn Hoa hoàn toàn sụp đổ, hóa thành cánh hoa rơi đầy trời, Bạch La vung thiết quyền xông ra từ trong vô số cánh hoa, đánh tới chỗ Ninh Khuyết.

Thân ảnh Ninh Khuyết khẽ động, cũng nhanh chóng bay vào trong Đại Minh Quốc.

Trên chiến trường bên dưới, Yêu tộc cùng với Đạo Môn và các thế lực khác chém giết lẫn nhau, cả tòa thành lung lay sắp đổ.