← Quay lại trang sách

Chương 761 Diêm La Vương Quy Vị

Oanh! Một yêu thi to lớn rơi xuống cách Đạo Nguyên không xa, mặt đất bị chấn động rung lên mấy lần, Đạo Nguyên lảo đảo một cái, suýt nữa là té lăn ra đất, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một cánh tay nâng Đạo Nguyên lên.

Đạo Nguyên vội vàng nói lời cảm tạ:

- Đa tạ, đa tạ đạo hữu!

Trong ý niệm của hắn, bây giờ còn có thể xuất hiện tại nơi này, cũng chỉ có Tây Vực Đạo Môn đệ tử cùng những chủng tộc được truyền thừa từ thời Viễn Cổ kia, cho dù là ai cứu mình, xưng hô một tiếng đạo hữu cũng không sai.

Đạo Nguyên đứng vững xong mới quay đầu nhìn lại, ánh mắt trở nên kinh ngạc, cứu mình không phải là Đạo Môn đệ tử, cũng chẳng phải chủng tộc được truyền thừa từ thời Viễn Cổ, mà là một lão giả mặc trường bào vàng nhạt, sắc mặt xanh xám, ăn nói ẩn ý, thoạt nhìn không giống người tốt lành gì.

Đạo Nguyên vô ý thức lui lại một bước, cảnh giác hỏi:

- Ngươi là ai?

Lão giả ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nói:

- Đạo Nguyên, hiện tại Đạo Môn đã rơi xuống thế hạ phong, ngươi muốn giúp bọn hắn sao?

Đạo Nguyên gật mạnh đầu, hắn siết chặt nắm đấm, chán nản bất lực nói:

- Nhưng trong người ta không có chút tu vi nào, lấy gì giúp bọn hắn? Ta cũng muốn ra chiến trường giết yêu.

Lão giả trầm ngâm một lát, nói:

- Âm Phủ Địa Phủ có trăm vạn Âm Binh Thần Tướng, hơn ngàn Quỷ Thần, có thể xuất chinh bất kì lúc nào. Nhưng muốn Địa Phủ toàn lực xuất chinh cần có ba vị Diêm Quân pháp lệnh, mà hiện tại Địa Phủ chỉ có Tần Quảng Vương cùng Luân Chuyển Vương, thiếu một vị Diêm La Vương vẫn chưa quy vị.

- Diêm La Vương?

Đạo Nguyên thì thầm, trong đầu như có một tia sấm xẹt qua, lời của Đạo Chủ khi hắn đến thỉnh kinh vang lên:

“Đạo Nguyên, ngươi vốn là là Địa Phủ Diêm La Vương, vì tư tình mà không màng âm luật, bị phạt chuyển thế chịu nỗi khổ luân hồi... Lúc ngươi hết thọ cũng là thời điểm ngươi quy vị"

Thanh âm quanh quẩn mãi trong đầu.

Lão giả nở nụ cười, nói:

- Nhớ lại rồi? Bản vương ở Địa Phủ chờ ngươi.

Lão lui lại một bước, thân ảnh đột nhiên thu thỏ thành một điểm đen biến mất không thấy gì nữa.

Đạo Nguyên đứng tại chỗ, nhìn quanh bốn phía, khắp nơi đều là cảnh tượng đại chiến, thời thời khắc khắc đều có người bỏ mạng.

Bầu trời tối đen, một thi thể Cự Tượng đột nhiên rơi về phía Đạo Nguyên.

Một đạo kiếm quang chợt loé lên, thi thể Cự Tượng bùm một cái nổ thành hai khúc, âm vang nện xuống bên cạnh Đạo Nguyên, máu tươi đầy trời, ướt đẫm cả người Đạo Nguyên.

Một đạo sĩ đạo bào xộc xệch bay tới chỗ Đạo Nguyên, hắn duỗi tay ra, phi kiếm lập tức quay về, rơi vào lòng bàn tay hắn, hắn vội vàng hỏi:

- Đạo hữu, ngươi không sao chứ?

Đạo Nguyên vuốt máu tươi đầy mặt, nói:

- Không có việc gì!

- AI Đạo sĩ trung niên khẽ ồ lên ngạc nhiên, nói:

- Ngươi không có tu vi trong người?

Lại vội vàng nói tiếp:

- Hồ đồ! Nếu đã không có tu vi, đến nơi này làm cái gì? Nơi này rất nguy hiểm, nhanh rời đi!

Đạo Nguyên khẽ gật đầu nói:

- Bần đạo liền đi ngay.

Bội kiếm bên hông đột nhiên ra khỏi vỏ, Đạo Nguyên phất tay vòng một cái, nơi cổ vẩy ra máu tươi, thân thể đẫm máu chậm rãi ngồi xếp bằng xuống.

Tất cả xảy ra quá đột ngột, đạo sĩ trung niên bên cạnh không kịp phản ứng, cũng không kịp cứu người.

Đến khi hắn phản ứng lại, liền vội vàng quỳ một chân xuống đất đỡ lấy Đạo Nguyên, cả kinh kêu lên:

- Đạo hữu, ngươi đang làm cái gì?

Đạo Nguyên nhắm mắt lại, khóe miệng mỉm cười, thân thể đã chết đi, một vòng u hồn tiến vào Địa Phủ.

Lệt Một Quỷ Đầu Ưng từ trên không trung trực tiếp nhào xuống.

Đạo sĩ trung niên mắng một tiếng:

- Đáng chết!

Lập tức không chú ý đến đồng đạo vừa chết đi nữa, hắn cầm lấy pháp kiếm bay lên trời, quyết đấu với Quỷ Đầu Ưng.

Bên trong Âm Phủ Địa Phủ, một đạo thần quang huy hoàng chậm rãi giáng xuống, bên trong thần quang là Đạo Nguyên nhắm chặt hai mắt.

Đạo Nguyên chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt hơi chút mê mang, trong đầu hiện lên vô số cảnh tượng, nhớ tới lúc làm Khánh Đế, làm Diêm La vương, rồi lại luân hồi chuyển thế.

Sau một lát, ánh mắt Đạo Nguyên sáng ngời, hắn mở miệng nói:

- Bản Diêm La Vương đã trở về!