← Quay lại trang sách

Chương 775 Nhìn Rõ

Một lát sau, Long Hoàng mở miệng đánh gãy cuộc tranh luận:

- Vô Lượng Quang Thần dùng danh nghĩa an nguy thiên hạ, mời thiên hạ Thánh Địa cùng chinh phạt Tây Vực.

Bốn vị Long Vương liếc nhìn nhau, Ngao Thanh nói:

- Bệ hạ, chinh phạt một vực sẽ dẫn đến sinh linh đồ thán, không hợp với lý niệm của Hải Long tộc chúng ta.

Ba vị Long Vương còn lại cũng gật đầu đồng ý, lần này Long Duệ không nói gì cả, vì từ trước đến nay Hải Long tộc vẫn luôn lấy thương sinh làm đầu.

Ngao Khâm tiếc nuối nói:

- Theo như Long tộc chúng ta tìm hiểu, Tây Vực chính là nơi an bình khó có trên thế gian này. Trên có Đạo Môn vì dân làm chủ, dưới có Địa Phủ thẩm phán Âm Dương, người tu luyện không dám làm loạn, Quốc Quân không dám hoa mắt ù tai, bách tính không dám làm ác. Một nơi an tường như thế, nếu bị hủy diệt thật khiến người ta tức giận.

Ngao Thanh hỏi:

- Bệ hạ, ngài định thế nào?

Ba vị Long Vương còn lại cũng đều nhìn về phía Ngao Ẩn, cuối cùng vẫn cần Long Hoàng đưa ra quyết định.

Long Hoàng trầm ngâm một chút, nói:

- Hoàng Long xuất hiện tại Tam Thanh quan là thật, nhưng Vô Lượng Quang Thần nói có đáng tin hay không thì chưa biết.

Ngao Thanh vội vàng nói:

- Bệ hạ, ngài hoài nghi Vô Lượng Quang Thần lừa ngài?

Long Hoàng ung dung nói:

- Khoảng thời gian gần đây bản hoàng có tiến vào bí cảnh mấy lần, phát hiện một vài thứ không được bình thường, cũng khiến bản hoàng nảy sinh hoài nghi lai lịch của bí cảnh. Bí cảnh này thật sự là phong ấn trấn Ma do Long tộc tiền bối chúng ta để lại sao? Tất cả còn chưa có lời giải đáp.

Ngao Thanh chấn kinh nói:

- Bệ hạ là hoài nghi bí cảnh không phải do Long tộc chúng ta lưu lại?

Ánh mắt Long Hoàng trở nên thâm thúy, hắn nói:

- Bên trong bí cảnh có hài cốt của Long tộc tiền bối chúng ta, có vị là chém giết với cự thú ẩn danh, có vị là chém giết với người khác, thậm chí có vị còn chém giết với Cự Long tộc.

Chúng Long Vương nghe mà da đầu tê dại, chém giết với Cự Long tộc? Cùng là Long tộc với nhau, sao lại chém giết lẫn nhau trong bí cảnh?

Long Hoàng tiếp tục nói:

- Căn cứ theo thi thể của cự thú, chúng ta có thể đoán được hình dáng của nó khi còn sống, và không một ai biết nó là loài gì, Đạo Chủ nói đây là ngoại giới hung thú, hẳn là thật sự.

Tại tầng thứ chín, nơi trấn phong Đại Ma, có mấy pho tượng khổng lồ đứng vững làm thủ hộ giả, sau lưng mọc bốn cái cánh, thần thánh uy nghiêm.

Đạo Chủ nói hình dạng của pho tượng đó là Thiên Sứ, cũng chính là ngoại giới sinh linh, và vì cùng là ngoại giới sinh linh nên ta rất hoài nghi, cự thú kia là do Thiên Sứ mang đến đây chinh chiến.

Long tộc chúng ta là địch nhân của cự thú, và rất có thể cũng là địch nhân của Thiên Sứ, mà cái gọi là Đại Ma bị trấn phong trong bí cảnh kia hẳn là tổ tiên đã liều chết bảo vệ chúng ta mới đúng.

Bốn vị Long Vương nghe mà ngây ra, sao có thể như vậy? Niềm tin vững chắc suốt cả vạn năm qua bị phá tan thành từng mảnh nhỏ trong phút chốc.

Ngao Thanh cay đắng nói:

- Bệ hạ nói những điều này đều chỉ là suy đoán mà thôi.

Đáy mắt Long Hoàng chợt lóe lên, hắn nói tiếp:

- Điểm quan trọng nhất, mấy tầng khác đều là sinh tử đẫm máu, chỉ có tầng thứ ba là trống rỗng, giữa thiên địa tràn ngập bột xương, gầm trời rất thấp, âm u đầy tử khí.

Tại một chỗ sâu dưới mặt đất, ta phát hiện ra một ít cốt thạch, có nam có nữ có già có trẻ. Đây là một vùng chết chóc, người thắng tiến hành một trận đồ sát sau cùng ở tầng thứ ba, giết sạch toàn bộ Viễn Cổ, trong đó thậm chí còn có hài cốt của ấu long. Loại hành vi như thế, Long tộc tổ tiên ta há có thể làm ra được?

Trời!

Bốn vị Long Hoàng đều hít sâu một hơi, trước đó Long Hoàng cũng đâu có nói mấy chuyện này! Giết sạch Viễn Cổ, tâm địa phải tàn nhẫn đến cỡ nào chứ? Hình tượng Thiên Sứ trong đầu đã chẳng khác nào hung thần ác sát.

Ngao Thanh thì thầm nói:

- Rốt cuộc Thiên Sứ là gì?

Long Hoàng yếu ớt nói:

- Hình tượng Thiên Sứ và nguyên kỹ Huy Hoàng Chi Vũ của Thánh Đường rất giống nhau, chỉ khác biệt về số lượng cánh, rất có khả năng Thánh Đường là truyền thừa được Thiên Sứ để lại.

Nếu những gì ta đoán là thật, nguyên nhân mà Vô Lượng Quang Thần công kích Đạo Môn sẽ rất quan trọng.

Ngao Khâm trầm thấp nói:

- Đây là bí cảnh do Long tộc chúng ta bảo vệ, vậy vì sao pho tượng thủ hộ giả lại là Thiên Sứ? Phải là Long tộc chúng ta mới đúng chứ?

Long Hoàng khẽ gật đầu.

Ngao Duệ liếm môi một cái, cẩn thận nói:

- Dường như ta đã nhìn thấy một âm mưu kinh thiên, rất có thể những Thánh Địa chúng ta đều đã bị lợi dụng.