Chương 779 Chư Thánh Liên Minh
Thanh âm vang dội của Bạch Vân truyền ra:
- Đạo Chủ nói: Tiên lộ khó đi, căn cơ nếu không dày bồi thì khó mà tới được. Thần Đạo hiển hách, há có thể để gian nịnh làm càn. Nhiều Thánh Địa trên thế gian lấy danh là Thánh, lại đi làm chuyện phàm tục, nhiều ham hố sân si nhiều giận nhiều sát, lại không biết nhân quả diễn sinh kiếp vận vào người, nghiệp oan quấn thân không bao giờ ngừng.
Nay Bạch Vân ta phụng Đạo Chủ chi mệnh, thuận thiên đại kiếp, tái khởi Phong Thần. Thế gian chúng sinh nhập kiếp, đều dựa vào cơ duyên mỗi người, phúc nguyên thâm hậu, tất thoát được kiếp người mà tiêu dao Tiên Đạo.
Phú đức không đủ sẽ hóa thành Anh Linh lên bảng, thành Chư Thần được phân đất phong hầu.
Kẻ nghiệp lực sâu nặng, hóa thành tro tàn chịu nỗi khổ Luân Hồi.
Đạo Tổ đáp ứng, Thiên Đạo tiến chỉ!
Nói xong, dùng Đả Thần Tiên trong tay chỉ thẳng lên trời, quát:
- Phong Thần Bảng, mở!
Trên tế đàn, đột nhiên xuất hiện một bộ quyển trục, quyển trục chậm rãi mở ra, một đạo ngũ thải quang trụ từ trên quyển trục phóng lên tận trời, bắn vào trong tầng mây.
Trên trời ầm vang một tiếng, mây trời cuồn cuộn, lấp lánh ngũ thải hào quang, uy áp cường đại càn quét tứ đại châu vực của thế giới.
Lý Bình An ngẩng đầu cười nói:
- Xong rồi!
Bên trong Tam Thanh Quan, Lý Bình An cùng hai vị Long Hoàng đang ngồi trong đình nghỉ mát thưởng hoa, đột nhiên một cỗ uy áp từ phía trên giáng xuống, giữa không trung chợt lóe lên một vòng ngũ thải hào quang.
Long Kỷ nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận, đột nhiên mở to mắt nói:
- Đây là bản nguyên lực lượng của thiên địa.
Lý Bình An nói:
- Phong Thần Bảng vốn là Thiên Thư, có thể kết nối với thiên địa cũng không có gì là lạ.
Long Kỷ lắc đầu nói:
- Chưa từng nghe nói đến Phong Thần Bảng bao giờ, có thể thu thập chiến hồn phong đất phong hầu, thần dị chi bảo như thế quả thực vượt quá sức tưởng tượng. Khi ở thời kỳ Viễn Cổ, bản tôn là thế giới chí tôn cũng chưa từng nghe qua có bảo vật hãn hữu thế này.
Ngao Ân cũng cảm khái nói:
- Nếu không phải có Địa Phủ Chư Thần trước đó, bản hoàng cũng không thể nào tưởng tượng Thần Linh lại tồn tại quy mô lớn như thế.
Long Kỷ nhìn về phía Lý Bình An hỏi:
- Đạo Chủ dự định tiếp tục phân đất phong hầu Địa Phủ Thần Linh sao?
Lý Bình An lắc đầu nói:
- Cũng không phải là Địa Phủ Âm Thần, cư sĩ cứ xem rồi sẽ biết.
Long Kỷ cười ha hả nói:
- Vậy bản tọa liền chờ mong.
Ngao Ân quay đầu nhìn phương Nam nói:
- Phong Thần Bảng treo cao, động tĩnh lớn như thế, chỉ sợ các Thánh Địa còn lại cũng đều ngồi không yên.
Bên trong Minh giới, Minh Vương Dạ Vũ uể oải nằm trong đại điện.
Đại điện đại môn ầm một tiếng mở ra, Phần Thiên Khổng Tước một thân áo đen từ bên ngoài đi vào, nàng tới thẳng trung tâm đại điện, chộp một cái lệnh bài ở trên tường xuống rồi quay người đi ra ngoài.
Minh Vương Dạ Vũ mở to mắt, xoay người ngồi dậy thở phì phì nói:
- Tiểu Khổng Tước, ngươi lại trộm đồ của ta, quá không để bản Minh Vương vào trong mắt rồi! Ta không cần thể diện à?
- A, Bước chân Phần Thiên Khổng Tước ngừng lại, nàng quay đầu nhìn Minh Vương nói:
- Minh Vương, ta cầm nó đi nhé?
- Được thôi.
Minh Vương hài lòng gật đầu, nói xong lại nằm xuống ghế dài lần nữa.
Phần Thiên Khổng Tước giật giật khóe miệng, nói:
- Minh Vương điện hạ, ngài như vậy thật khó chịu!
Nói xong đi ra ngoài, đại môn lại ầm vang một tiếng, đóng lại.
Minh Vương nằm trên giường mở to mắt, sờ lên khuôn mặt của mình, nói thầm:
- Khó chịu? Có sao? Ta cảm giác thật đáng yêu nhai!
Lại quay đầu nhìn đại môn đã đóng, gãi đầu buồn bã nói:
- Haizz, Chư Thánh liên minh quá nguy hiểm mà! Tiểu Khổng Tước thực sự là quá không biết thương tiếc người ta.
Nam Vực Thánh Sơn, bên trong Thần Điện, hình chiếu của mấy vị Thánh Giả tề tụ.
Vô Lượng Quang Thần vẫn được bao phủ trong bạch quang, thanh âm mờ mịt quanh quẩn trong đại điện:
- Ắt hẳn mọi người đều cảm nhận được cỗ uy áp ban nãy, vậy là Đạo Môn đã chuẩn bị kỹ càng.
Ánh mắt Tuyết Sư Yêu Hoàng trở nên hung ác, hắn gầm nhẹ nói:
- Chuẩn bị kỹ càng mới tốt, lần này phải đập tan kiêu ngạo của đám Đạo Môn đó, để bọn chúng trải nghiệm cảm giác ra sức giãy dụa trong vô lực.
Vô Lượng Quang Thần ung dung nói:
- Trăm vạn năm trước, vạn linh tân sinh, Ngũ Đại Thánh Địa giáo hóa chúng sinh, Thánh Đường truyền bá quang minh, Thần Kiếm Sơn truyền thụ chiến kỹ, Bất Hủ tộc dẫn dắt hắc ám, Vạn Yêu Lâm thống ngự vạn yêu, Long tộc quản lý hải vực.
Sau này lại xuất hiện Thánh Địa Minh giới và Thư Sơn, thế giới bắt đầu không có trật tự, chúng sinh tham lam liên tục chinh phạt lẫn nhau, đã quên mất an bình tường hòa khi xưa.