Chương 778 Lại Lập Phong Thân Bảng
Lý Bình An giống như cười mà không cười nhìn Long Kỷ, nói:
- Cư sĩ hảo nhãn lực, nhưng cũng không nên xem bần đạo là kẻ ngốc chứ!
Long Kỷ xấu hổ cười gượng hai tiếng, nói:
- Yêu hoa, chỉ là yêu hoa mà thôi.
Ngao Ân ở bên cạnh nghi hoặc hỏi:
- Chẳng lẽ Thanh Liên này là loại dị chủng quý hiếm nào đó sao?
Lý Bình An cười nói:
- Tiên Thiên Linh Bảo, được sinh ra từ Thanh Liên tử của Tạo Hóa Thanh Liên.
Trong lòng Long Kỷ run lên, quả nhiên là Tiên Thiên thần khí, lai lịch Đạo Môn đúng là vượt xa so với những gì mình dự đoán! Hắn nói Đạo Môn là truyền thừa từ thời Viễn Cổ Hồng Hoang, chỉ e không phải giả, rất có thể không phải thời Viễn Cổ của thế giới này, mà là Viễn Cổ của tất cả thế giới khác. Ban đầu vốn định sau khi trở về bản thể sẽ dạy bảo Đạo Chủ một phen, hiện tại xem ra cần bàn bạc kỹ hơn, nếu Đạo Chủ đúng như những gì mình đoán, thì giao thế giới này cho hắn cũng không phải là không thể.
Trong lòng Long Kỷ lăn qua lộn lại mấy trăm lần, hiện lên từng khả năng lai lịch của Đạo Môn, nhi tử Đại Đế được phái đến đây rèn luyện? Người thừa kế của Thần Hệ? Thần Sứ được phái đến truyền bá tín ngưỡng? Người cuối cùng thừa kế nền văn mình lục địa sau khi bị Thâm Uyên xâm lấn...
Lý Bình An hỏi:
- Không biết hai vị Long Hoàng cùng đến đây là có chuyện gì?
Ngao Ân trầm ngâm nói:
- Thánh Sơn, Thần Kiếm Sơn, Tử Hải, Vạn Yêu Lâm tứ đại Thánh Địa đều đang tụ tập binh lực, tuyên bố muốn hủy diệt Đạo Môn hoàn toàn.
Lý Bình An khẽ gật đầu:
- Chuyện này bần đạo đã biết.
Nhìn về phía Ngao Ân nói:
- Long Hoàng, ngài lựa chọn thế nào?
Ánh mắt Ngao Ân ánh lên sự kiên định, hắn nói:
- Bản hoàng quyết định trợ giúp Đạo Môn tiêu diệt các Thánh Địa còn lại.
Long Kỷ tiếp lời:
- Bản tôn đã giải thích tường tận đầu đuôi mọi chuyện cho hắn nghe.
Ngao Ân nặng nề gật đầu, nói:
- Khoảng thời gian gần đây ta có tiến vào bí cảnh mấy lần, ở trong đó, ta phát hiện ra rất nhiều manh mối. Thế lực đối địch với Long tộc năm ấy đúng là Thiên Sứ, ta còn phát hiện ra Thiên Sứ thi thể bên trong bí cảnh, mặc dù nhục thân đã mục nát, nhưng rõ ràng chỗ vai có xương cánh.
Long Kỷ nhìn về phía Lý Bình An nói:
- Đạo Chủ, hiện tại có thể chứng minh lời ta nói lúc trước là thật rồi chứ?
Lý Bình An nói:
- Chỉ có thể chứng minh một phần lời nói là thật.
Long Kỷ cười ha ha nói:
- Đạo Chủ thật đúng là chặt chẽ cẩn thận!
Ngao Ân trầm ngâm nói:
- Ta sẽ nhanh chóng tập trung Long tộc tinh nhuệ đến Tây Vực, trợ giúp Đạo Môn chống lại sự tấn công của các Thánh Địa còn lại.
Lý Bình An đứng dậy thở dài thi lễ nói:
- Đa tạ Long Hoàng.
Ngao Ân đứng dậy nói:
- Đạo Chủ không cần phải khách khí, nói cho cùng trận chiến này chính là kéo dài từ thời Viễn Cổ đến bây giờ, vốn không liên quan gì đến Đạo Chủ, rốt cuộc hiện tại lại khiến Đạo Chủ dính líu vào.
Long Kỷ cũng đứng dậy nói:
- Ngao Ẩn, ngươi nhanh chóng điều quân, ắt hẳn đám Thánh Đường đã chuẩn bị sẵn sàng, khi tiến vào Tây Vực cần chú ý ẩn nấp, chớ để bọn hắn phát hiện ra.
Ngao Ân gật đầu nói:
- Hải Long tộc ta có thể đi dưới nước.
Nói xong quay người nhanh chân bước ra ngoài, bước một bước đã tới Tam Thanh Quan đại môn, rồi lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
Mấy ngày sau, mặt trời mọc ở phương Đông, chiếu rọi toàn bộ Hoành Đoạn sơn mạch, một tòa Phong Thần đài cao chín tầng tọa lạc trên một đỉnh núi khổng lồ, chính là tế đàn dùng để treo Phong Thần Bảng đã từng xuất hiện ở Khánh quốc Phong Thần chỉ chiến trước đó. Vì được phong thần khí vận, nên nó từ một bệ đá bình thường hóa thành một kiện linh bảo có công hiệu kỳ lạ.
Đứng dưới Phong Thần Bảng là mấy vị Long Vương, đám người Thanh Tuyết Thanh Vũ Thạch Hạo Bạch Vân và các Tam Thanh Quan đệ tử, phía sau bọn họ chính là đông đảo Đạo Môn đệ tử, đại biểu của các thế lực khác ở Tây Vực cùng Hải Long tộc, Cự Long tộc.
Bạch Vân ngẩng đầu nhìn mặt trời, bước ra tiến đến Phong Thần đài, hai tay đưa lại gần nhau, lập tức xuất hiện ba cây đàn hương đã được châm sẵn, hắn nắm lấy ba cây đàn hương, nhìn xuống vạn dặm sơn hà vái ba vái, ba cây đàn hương bay lên dừng ở trên không, giống như cắm tại hư không.
Bạch Vân đứng lên, trong tay lóe sáng xuất hiện một cái roi gỗ màu huyền hoàng, roi dài ba thước sáu tấc năm phân, có hai mươi mốt tiết, mỗi một tiết có bốn đạo ấn phù, tổng cộng tám mươi bốn đạo ấn phù, chính là Đả Thần Tiên.