Chương 781 Trả Lễ
Ánh mắt Vô Lượng Quang Thần lấp loé mấy lần, trong ánh mắt là sự nghiêm trọng chưa từng có. Từ khi Đạo Môn xuất hiện, cả thế giới này liền xuất hiện vô số thứ khó lường, lần này nhất định phải diệt trừ hết mọi thứ ngoài ý muốn.
- Mau nhìn! Biến hóa xuất hiện!
Độc Cô Vũ Vân lên tiếng kinh hô.
Chúng Thánh Nhân đột nhiên trợn to mắt, chỉ thấy lóe lên một ánh xanh biếc, thân ảnh một nữ tử bước ra từ trong hư không, xuất hiện trong huyễn ảnh, chính là Triệu Hân Duyệt.
Lão giả đang giảng bài liền cười gật đầu với Triệu Hân Duyệt, Triệu Hân Duyệt cung kính chắp tay cúi đầu trước lão giả, sau đó đi đến chỗ ngồi cuối cùng ngồi xếp bằng xuống, tĩnh tâm nghe giảng.
Bất Hủ Chi Vương chỉ cảm thấy miệng mình đắng ngắt, thì thầm:
- Vượt qua thời không mà lại có thể ảnh hưởng đến hiện thế, thời điểm lão nhân này còn sống, tu vi hắn sẽ cao đến nhường nào?
Từ bao giờ Hạo Nhiên Thư Viện có nhân vật tầm cỡ như vậy?
Các Thánh Giả còn lại đều lắc đầu, thời điểm lão nhân này còn sống, một thân tu vi nhất định long trời lở đất, vượt trên cả Thánh Giả, thế nhưng bên trong ghi chép của Chư Thánh lại không có bất kì thông tin gì.
Trên không trung Thư Sơn, mây đột nhiên lưu chuyển, hình thành một hắc bạch Thái Cực Đồ, Lý Bình An bước ra từ trung tâm Thái Cực Đồ.
Thời điểm Lý Bình An nhìn thấy huyễn ảnh bao phủ đỉnh núi kia cũng âm thầm giật mình. Khổng phu tử! Mặc dù chưa từng thấy qua ngài, nhưng nhìn một chút liền biết ngay thân phận của ngài, hoàn toàn giống hệt với hình tượng Khổng phu tử trong đầu.
Sau đó nhìn thấy một vùng biển mênh mông bên trong sách núi, trong lòng hắn phẫn nộ dâng trào. Mặc dù hắn không tương giao nhiều với Lỗ phu tử, nhưng cũng xem như bạn cùng chung chí hướng, không ngờ đối phương lại bỏ mạng như thế này, Thư Sơn chìm trong Tử Hải, không biết đã có bao nhiêu bách tính vô tội phải chết.
Vô Lượng Quang Thần, Độc Cô Kiếm Thần, Bất Hủ Chi Vương, Tuyết Sư Yêu Hoàng đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía Lý Bình An, ánh mắt lạnh lẽo tràn ngập sát cơ.
Thanh âm khổng lồ của Vô Lượng Quang Thần vang lên:
- Đạo Chủ, đã tới rồi thì cũng đừng đi nữa!
Giữa thiên địa đột nhiên tụ tập quang minh vô tận, hình thành nên một chấm trắng, thiên địa lập tức ảm đạm, như trời lúc chạng vạng tối.
Chấm trắng động đậy, vạch nên một quỹ tích sáng rõ giữa thiên địa, phóng về phía Lý Bình An.
Lý Bình An vung phất trần lên, ba ngàn sợi tơ trong phất trần bay đây trời, mỗi một sợi tơ đều mang một loại Đạo vận, ba ngàn sợi tơ nhanh chóng tụ lại, giống như một cái lưới đánh cá bao phủ chấm trắng kia vào trong. Chấm trắng lấp lóe giãy dụa kịch liệt bên trong đám sợi tơ, lại không cách nào phá vỡ phất trần để thoát ra.
Sợi tơ rút ngắn dần, một lần nữa khôi phục bộ dáng ban đầu, một vệt sáng lướt qua đám sợi tơ, giống như một hạt bụi ánh sáng nho nhỏ, thiên địa lại khôi phục ánh sáng.
Lý Bình An duỗi tay ra, lạnh giọng nói:
- Đến mà không trả lễ thì không hay! Các ngươi cũng tiếp bần đạo một chiêu, Nhất Tự Trường Xà Trận, Âm Dương Lưỡng Nghỉ Trận, Thổ Chi Tam Tài Trận, Tứ Tượng Đại Trận! Hợp!
Vô số phù văn từ trong lòng bàn tay Lý Bình An bay ra, hội tụ trong thiên địa thành bốn đại trận khổng lồ. Bốn đại trận song song cách nhau vài trăm mét, xoay tròn giữa không trung, sau đó dần dần tiến sát vào giữa, phù văn của bốn đại trận dung hợp lẫn nhau, tạo thành một trận đồ khổng lồ bao phủ cả vạn dặm, che chở cả Thư Sơn vào trong.
Bốn vị Thánh Giả biến sắc, đây là đại trận của Đạo Chủ! Tất cả đều vô ý thức xuyên qua không gian thoát khỏi phạm vi trận đồ trong nháy mắt, theo những gì mà bọn hắn biết, thì đại trận của Đạo Chủ có thể hình thành một phương thế giới, ở trong không gian đại trận, thực lực của Đạo Chủ sẽ được tăng cường rất nhiều, cùng cảnh giới tuyệt không phá nổi đại trận của Đạo Chủ.
Có thể bốn vị Thánh Giả phá được đại trận, nhưng lại không một ai dám mạo hiểm bước vào bên trong, một khi sai sót rất có thể sẽ bỏ mạng trong đó.
Bên ngoài khu vực đại trận, bốn vị Thánh Giả nhìn trận đồ xoay tròn, nhất thời có chút tiến thối lưỡng nan.
Tuyết Sư Yêu Hoàng gầm nhẹ nói:
- Làm sao bây giờ?
Thanh âm mờ mịt của Vô Lượng Quang Thần vang lên:
- Hiện tại tiến vào đại trận đối đầu với Đạo Chủ thì quá liều lĩnh, chúng ta cứ tạm diệt trước Đạo Môn thế lực, loại trừ Minh giới, bình định Tây Vực, gạt bỏ hết vây cánh của Đạo Chủ, khi đó mới là lúc tiến vào đại trận chém giết Đạo Chủ.
Độc Cô Vũ Vân gật đầu đồng ý nói:
- Lúc đó thực lực Đạo Chủ suy giảm, chém giết hắn là chuyện dễ như trở bàn tay.
- Vậy liền xuất binh đi!
Bất Hủ Chi Vương thấp giọng nói.
Tuyết Sư Yêu Hoàng cũng nói:
- Còn chờ gì mà không xuất binh!