← Quay lại trang sách

Chương 782 Thư Viện Dựa Vào

Bốn người nhìn chằm chằm trận đồ khổng lồ bao phủ cả một khoảng trời, cười lạnh một tiếng, sau đó lập tức biến mất.

Bốn Thánh Giả rời đi, Tử Hải cuồn cuộn cũng chậm rãi chìm vào lòng đất.

Phía dưới trận đồ, Lý Bình An khoanh tay đứng nhìn cảnh tượng hoang tàn ở Thư Sơn, ánh mắt có chút thương cảm. Thư Sơn Thánh Địa phồn hoa xưa kia đã không còn, trên dãy núi nhấp nhô đây những chấm đen, giống như trong vòng một ngày đã trải qua tang thương của cả ngàn vạn năm tháng.

Sau một lát, huyễn ảnh bao phủ đỉnh núi kia biến mất, Lý Bình An bay xuống bên dưới, đáp bên cạnh Triệu Hân Duyệt.

Triệu Hân Duyệt nhắm mắt xếp bằng ở đỉnh núi, xa xa là vô số đệ tử đang đứng, tất cả đỏ mắt nhìn Triệu Hân Duyệt, Phạm Hiền càng là tóc tai bù xù chống kiếm quỳ một chân trên đất, thấp giọng khóc thút thít.

Luận Ngữ lơ lửng trên đỉnh đầu Triệu Hân Duyệt chậm rãi bay xuống, nhẹ nhàng rơi trên đùi nàng, trong đôi mắt đang nhắm của nàng chảy ra hai hàng nước mắt.

- Haizzz.

Lý Bình An khẽ thở dài.

Triệu Hân Duyệt mở to mắt, nhẹ nhàng đứng dậy, hai mắt đẫm lệ nhìn Lý Bình An, nhỏ giọng khóc nói:

- Lão sư bị bốn Thánh Giả vây công, đã về trời.

Lý Bình An gật đầu, thương cảm nói:

- Bần đạo đã biết, phu tử mất đi bần đạo cũng rất là tiếc hận, là bần đạo đến chậm.

Triệu Hân Duyệt khóc thút thít lắc đầu, bi thống khôn nguôi.

Lý Bình An khuyên nhủ:

- Hân Duyệt, ngươi cũng không cần quá mức thương tâm, thần hồn của phu tử cùng đông đảo Nho gia đã tiến vào trong Đạo Môn Phong Thần Bảng, sau khi phong Thần sẽ có ngày gặp lại.

Phong Thần Bảng? Ánh mắt đẫm nước của Triệu Hân Duyệt thoáng chút kinh hỉ, nàng tiến lên một bước đến trước mặt Lý Bình An, giữ chặt tay hắn hỏi:

- Phong Thần? Lão sư và mọi người sẽ trở thành Địa Phủ Thần Linh sao?

Lý Bình An lắc đầu nói:

- Không phải Địa Phủ Thần Linh, là Thiên Thần. Địa Phủ quản Âm Phủ, Thiên Thần quản Dương Gian.

Triệu Hân Duyệt thì thầm nói:

- Còn có thể gặp lại là tốt, còn có thể gặp lại là tốt.

Phạm Hiền đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt mang theo sát ý điên cuồng, hắn nhào tới quỳ gối trước mặt Lý Bình An, bi phẫn gầm nhẹ nói:

- Đạo Chủ, cầu ngài báo thù cho lão sư!

Hắn ngừng lại, giọng điệu thương tâm nói tiếp:

- Ngoài ngài ra ta không biết cầu ai nữa.

Số thư viện đệ tử may mắn còn sống sót cũng quỳ thẳng xuống đất, bi phẫn hô lên:

- Câu Đạo Chủ báo thù cho phu tử!

Lý Bình An nâng tay nói:

- Tất cả đứng lên!

Tất cả mọi người cảm giác được một cỗ đại lực không thể địch nổi từ dưới gối ập lên, khó mà kháng cự phải đứng dậy.

Phạm Hiền nhìn Lý Bình An đầy cầu khẩn, hô:

- Đạo Chủ!

Lý Bình An nhìn quanh bốn phía nói:

- Nơi này đã không thể cư ngụ, các ngươi tạm thời đến Tây Vực đi. Không bao lâu nữa, Đạo Môn và Thánh Sơn cùng các Thánh Địa khác sẽ triển khai một trận quyết chiến.

Trong mắt Phạm Hiền đây sát ý bạo ngược, hắn quay đầu nhìn Triệu Hân Duyệt, nói:

- Sư tỷ, chúng ta đi Tây Vực!

Các thư viện đệ tử còn lại cũng quay đầu nhìn về phía Triệu Hân Duyệt. Ban nãy trong tuyệt cảnh, Triệu Hân Duyệt đúng lúc bộc phát, cứu vớt được tất cả đệ tử còn sống của thư viện, cũng bảo lưu được thư viện truyền thừa, bây giờ, nàng có uy vọng tuyệt đối trong chúng đệ tử.

Triệu Hân Duyệt gật đầu nói:

- Được! Phạm Hiền, ngươi đi chỉnh lý thư viện truyền thừa, các đệ tử còn lại chỉnh lý những thứ còn sót lại của thư viện, chúng ta đi Tây Vực.

Tất cả các đệ tử chắp tay quát lớn:

- Vâng!

Sauy đó quay người bay về phía thư viện.

Trong nháy mắt, cả ngọn núi chỉ còn lại Triệu Hân Duyệt cùng Lý Bình An.

Lý Bình An áy náy nói:

- Bần đạo thật có lỗi, có thể thư viện là bị Đạo Môn liên lụy.

Triệu Hân Duyệt lắc đầu nói:

- Vô Lượng Quang Thần nói, Thánh Địa chân chính chỉ có năm cái, Thư Sơn chúng ta và Minh giới cho đến bây giờ vẫn khác biệt với bọn hắn, cho nên bọn hắn có thể diệt sát chúng ta bất kì lúc nào. Chuyện này không liên quan gì nhiều đến Đạo Môn.

Lý Bình An cười khổ một tiếng, cảm thán nói:

- Bần đạo vẫn cho rằng mục tiêu của Thánh Đường là Đạo Môn, cho nên vẫn luôn nghiêm phòng Tây Vực, nếu như bần đạo lại cảnh giác một chút, có lẽ thảm kịch Thư Sơn sẽ không xảy ra.

Triệu Hân Duyệt bình tĩnh nói:

- Nếu lão sư còn sống nhất định sẽ sinh lòng hổ thẹn! Lúc rất nhiều Thánh Địa dự định liên thủ đối phó Đạo Môn, lão sư lựa chọn trầm mặc.

Lý Bình An gật đầu nói:

- Bần đạo biết cũng có thể hiểu được, phu tử cũng là vì thư viện truyền thừa, dù sao tứ phương Thánh Địa liên thủ, thanh thế quả thực quá mức doạ người.

Sau một hồi lâu, thư viện đệ tử nhao nhao tụ tập đến, số lượng đông đảo đứng trên đỉnh núi.