← Quay lại trang sách

Chương 788 Thiên Sứ? Giam Thủ Giả?

Độc Cô Vũ Vân ngưng trọng nói:

- Không được, chúng ta xuất thủ, Long Hoàng, Minh Vương, Đạo Chủ cũng sẽ không ngồi yên, chớ có quên còn một Cự Long Hoàng thần bí đi ra từ trong bí cảnh kia.

Tuyết Sư Yêu Hoàng tức giận nói:

- Chẳng lẽ chúng ta phải trơ mắt nhìn các huynh đệ thiệt mạng?

Vô Lượng Quang Thần đột nhiên nói:

- Bảo bọn hắn lui về. Rời khỏi Tây Vực, Địa Phủ Quỷ Thần sẽ không cách nào xuất thủ, Trung Vực cũng không nằm trong phạm vi bao phủ của Địa Phủ.

Ánh mắt các Thánh Giả còn lại lập tức sáng lên, lần lượt truyền tin.

Trên chiến trường bên dưới, Thánh Địa liên quân vừa đánh vừa lui, lúc liên quân rời khỏi Tây Vực, Địa Phủ lập tức dừng lại, đội ngũ chỉnh tề đứng trong Hoành Đoạn sơn mạch, thân uy như ngục.

Không có Địa Phủ Âm Binh Thần Tướng làm đội cảm tử, Thánh Địa liên quân cũng giảm bớt áp lực, có thể phản kích một cách yếu ớt, Đạo Môn liên quân tu sĩ bắt đầu thương vong.

Trận chiến khổng lồ mở ra tại Tây Vực, bên trong đại chiến bóng người bay lượn tung hoành, đánh đến khi núi non hủy diệt, dãy núi vỡ nát, đại địa nứt ra, nhật nguyệt vô quang, thế lực khắp nơi đều bị thiệt hại nghiêm trọng.

Bên trong Tam Thanh Quan, Long Kỷ nhịn không nổi hỏi:

- Chẳng lẽ chúng ta cứ chờ thế này?

Lý Bình An bình thản nói:

- Không vội!

Long Kỷ nghi hoặc hỏi:

- Ngươi đang chờ cái gì?

Lý Bình An chậm rãi nói:

- Bần đạo đang chờ Chu Thiên Thần Linh viên mãn.

Ba ngày sau đó, Thánh Địa liên quân triệt để bị đánh tan, Thánh Địa đệ tử hoảng sợ chạy tứ tán, trốn về Thánh Địa của mình.

Bên trong Tam Thanh Quan, Lý Bình An đứng dậy nói:

- Thời cơ đã tới! Binh phát Bắc Vực.

Hai vị Long Hoàng, Minh Vương Dạ Vũ cũng đều đứng lên, thân ảnh bốn người nháy mắt biến mất khỏi Tam Thanh Quan.

Đạo Môn, Long tộc, Minh Giới liên quân tiến về Bắc Vực, trên đường đi quá quan trảm tướng, không đâu địch nổi.

Nam Vực, bên trong Thánh Sơn thần điện, Vô Lượng Quang Thần ngồi trên chủ vị, phía dưới đột nhiên xuất hiện hai huyễn ảnh, là Độc Cô Vũ Vân và Bất Hủ Chi Vương.

Độc Cô Vũ Vân không còn bình tĩnh như trước, giận dữ nói:

- Vô Lượng Quang Thần, ngươi nói Đạo Môn không chịu nổi một đòn đâu? Ngươi nói chúng ta tất thắng đâu? Hiện tại bọn hắn sắp đánh đến Thần Kiếm Sơn của ta rồi!

Bất Hủ Chi Vương cũng âm trầm nói:

- Đều do ngươi làm chủ tiến đánh Thư Sơn trước, vì thế mới khiến Minh Vương sinh ra cảm giác nguy cơ, ngược lại đầu nhập Đạo Môn, trận này liên quân đại bại đều là do ngươi mà ra.

Độc Cô Vũ Vân hít sâu một hơi, tỉnh táo lại, nói:

- Thánh Đường nhất định phải xuất binh giúp chúng ta chống cự Đạo Môn, nếu không bản tọa sẽ hủy đi Kiếm Trủng bí cảnh, thả Đại Hung bên trong ra!

Thanh âm mờ mịt của Vô Lượng Quang Thần vang lên trong đại điện:

- Các ngươi không làm được, lai lịch bí cảnh nằm ngoài sức tưởng tượng của các ngươi, các ngươi chỉ may mắn được chọn trúng, trở thành người trông coi bí cảnh thôi.

Độc Cô Vũ Vân chấn động, kinh sợ hỏi:

- Vô Lượng Quang Thần, rốt cuộc lời này của ngươi là có ý gì?

Rốt cuộc ngươi biết được những gì?

Vô Lượng Quang Thần ngồi ghế chủ vị nhẹ nhàng vung tay lên, một luồng bạch quang khẽ quét qua, huyễn ảnh Độc Cô Vũ Vân và Bất Hủ Chi Vương đang phẫn nộ bị bạch quang bao phủ, hóa thành vô số điểm sáng rồi phiêu tán.

Trong đại điện trống trải, bạch quang bao phủ trên thân Vô Lượng Quang Thần tản đi, lộ ra chân thân của hắn, một đầu tóc vàng áo choàng, con mắt màu xanh lam tràn đầy thâm thúy.

Lão giả tóc vàng đứng dậy, trên sàn Thần điện xuất hiện từng đường vân, một đạo lưu quang nhanh chóng di chuyển bên trên đường vân, tạo thành một tinh trận lấp lánh ánh xanh.

Lão giả tóc vàng phi thân đáp xuống trung ương tỉnh trận, quang mang lóe lên, lão giả tóc vàng cùng với tỉnh trận biến mất khỏi đại điện.

Lão hành tẩu trong một không gian tràn ngập quang mang, chung quanh đều là một mảnh trắng xóa, tựa như không có thiên địa.

Không biết lão giả đã đi bao lâu, dưới chân đột nhiên xuất hiện một con đường, tách ra không gian trắng xóa lan tràn về phương xa.

Lão giả tóc vàng sắc mặt vui mừng, dưới chân lập tức nhanh hơn, ở cuối con đường lão nhìn thấy ba pho tượng Thiên Sứ, sau lưng cả ba đều mọc lên hai đôi cánh, tay chống trường kiếm ở trước người, thần thánh nghiêm nghị.

Lão giả tóc vàng quỳ gối dưới chân pho tượng, cúi đầu thành kính cầu nguyện:

- Thiên Sứ tôn quý mà thánh khiết, ngài là sứ giả của Thần, đại biểu cho ý chí và quyền hành của Thần. Dehn, tín đồ hạ giới cần các người trợ giúp, giữ vững uy nghiêm của Thần.

Phía trên ba pho tượng to lớn dâng lên từng đạo kim quang, cả ba pho tượng ầm ầm lắc lư giữa kim quang, như thể sắp sống dậy.

Ba Thiên Sứ hư ảnh xuất hiện phía sau bốn pho tượng, giống như Thần Linh mà dùng ánh mắt đạm mạc nhìn lão giả tóc vàng bên dưới.