Chương 791 Thần Kiếm Sơn, Diệt
Độc Cô Vũ Vân bịch một tiếng nửa quỳ trước lối vào bí cảnh, tay chống trường kiếm xuống đất, cúi đầu nhìn lỗ hổng trước ngực, thì thầm:
- Đạo Môn Ngự Kiếm Thuật, quả thực danh bất hư truyền.
Lý Bình An nghiêm túc nói:
- Kiếm pháp của cư sĩ cũng rất mạnh, không hổ Kiếm Thần chỉ danh.
Độc Cô Vũ Vân nhếch miệng, cười to một hơi, hai mắt chậm rãi nhắm lại, khó khăn nói:
- Khụ khụ, chìa khóa tiến vào bí cảnh chính là thanh Thần Kiếm trong tay ta đây.
Ánh mắt Long Kỷ trở nên kích động, hắn bước nhanh tới chỗ Độc Cô Vũ Vân cầm thanh kiếm lên, đi đến lối vào bí cảnh, cắm kiếm vào trong khe hở mũi kiếm, vừa cắm vào, khe hở như sống lại, tất cả mũi kiếm chậm rãi thối lui, lộ ra một cánh cổng bên trong.
Bốn người lập tức bay vào trong cánh cổng, bên trong quả thực không khác gì Long tộc bí cảnh, đều là hài cốt khắp nơi.
Bốn người tiến vào tầng thứ chín, lập tức liền thấy bốn tòa Thông Thiên kiếm trụ, vạn kiếm ngưng trụ, Vạn Kiếm thành núi.
Trung tâm bốn tòa Thông Thiên kiếm trụ là một Hỏa Trì khổng lồ, trăm vạn năm không tắt, đến giờ Thần Hỏa vẫn đang bừng cháy hun đỏ cả một khoảng trời.
Dạ Vũ thì thầm nói:
- Lần này chẳng lẽ không có thủ hộ giả?!
Bốn người cẩn thận bay về phía Hỏa Trì, vừa tới gần bốn tòa kiếm trụ, chúng lập tức ầm ầm chấn động, bên trong kiếm trụ xuất hiện kiếm thể nhanh chóng lưu chuyển, tiếng ma sát do phi kiếm giao thoa vang lên không dứt bên tai.
Ngao!
Rống!
Bốn tòa Thông Thiên kiếm trụ đột nhiên đằng không bay lên, hóa thành bốn đầu Kiếm Long xuyên ngang trời, thân long khổng lồ thò ra khỏi mây tầng, cúi đầu lạnh lùng nhìn bốn người Lý Bình An.
Bốn người lập tức bị dọa, không dám cử động dù chỉ một chút.
Ngao Ân ngưng trọng nói:
- Làm sao bây giờ? Bọn chúng rất mạnh.
Minh Vương Dạ Vũ nhỏ giọng nói:
- Cùng là Long tộc, ngươi đi qua chào hỏi với bọn chúng một tiếng, kéo chút quan hệ, nói không chừng bọn chúng sẽ bỏ qua cho chúng ta đó.
- Bọn chúng là Kiếm Long, ta lại không phải.
Long Ân quả quyết cự tuyệt.
Long Kỷ ngưng trọng nói:
- Hiện tại chỉ có thể liều mạng, chỉ cần tiến vào trong Hỏa Trì kia, ta sẽ có cách chém giết bốn đầu Kiếm Long này. Đi!
Long Kỷ quát lớn, tất cả lập tức hành động, thi triển đủ loại thủ đoạn, hóa thành mấy chục đạo huyễn ảnh phóng tới Hỏa Trì.
Rống!
Một tiếng long ngâm đây phẫn nộ, thân ảnh tứ long khẽ động, ngay tức khắc lao xuống phía dưới, vừa đi được trăm mét liền bị định lại tại chỗ, thân thể run rẩy kịch liệt.
Trong nháy mắt, đám người Long Kỷ phóng đến cạnh Hỏa Trì, không hề có lôi đình do Kiếm Long đả kích như trong dự định, ngược lại chỉ có tiếng kiếm minh vang vọng bên tai.
Ba người nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ liếc mắt một cái, dưới chân lập tức dừng lại.
Chỉ thấy Lý Bình An đang đi từng bước một về phía bốn đầu Kiếm Long, thân thể khổng lồ của Kiếm Long lại đang run lên không ngừng, phát ra từng tiếng kiếm minh chói tai, như thể e ngại sợ hãi Đạo Chủ.
Lý Bình An đưa tay sờ lên đầu Kiếm Long, chậm rãi nói:
- Lấy Kiếm Đạo Pháp Tắc ngưng vạn kiếm thành Linh, đối với những người khác có lẽ khó mà giải được, nhưng thật trùng hợp, bần đạo cũng biết Kiếm Đạo Pháp Tắc.
Hắn đưa tay điểm vào giữa mày Kiếm Long một cái, nói:
- Tán!
Trong mắt ẩn hiện một đạo quang mang.
Bốn đầu Kiếm Long ầm vang sụp đổ, vô số trường kiếm rơi xuống tựa như một cơn mưa rào, cắm trên mặt đất dày đặc, mênh mông vô bờ.
Long Kỷ cảm thán nói:
- Đạo Chủ thật lợi hại!
Thân ảnh Lý Bình An lóe lên xuất hiện trước mặt ba người, cười nói:
- Cư sĩ quá khen, chỉ là bần đạo trùng hợp nắm giữ thủ đoạn khắc chế bọn chúng mà thôi.
Lý Bình An khiêm tốn nói, sau đó dẫn đầu bay tới Hỏa Trì, không chỉ mình Long Kỷ mới khát vọng thứ bên trong Hỏa Trì, mà Lý Bình An cũng vô cùng chờ mong.
Bên trong Hỏa Trì, hỏa diễm hừng hực vạn năm không tắt, dưới đây hỏa trì là dung nham chảy cuồn cuộn.
Tại trung tâm Hỏa Trì, một thanh hắc đao cắm trên một khối cự thạch đỏ sậm, nó bị cự thạch kèm chặt, chịu trăm vạn ngọn liệt hỏa nung khô.
Long Kỷ nhìn hắc đao cắm trên cự thạch, vô cùng đau lòng kêu lên:
- Đoạn Mệnh Đao của ta!
Ánh mắt Lý Bình An có chút thất vọng, nơi này không có thiên địa Pháp Tắc Thần Liên, hóa ra không phải trong bí cảnh nào cũng có Pháp Tắc Thần Liên.
Ngao Ân hiếu kì hỏi:
- Đao này là vũ khí của ngươi?
Long Kỷ gật đầu, phẫn hận nói:
- Không sai! Đây là bản mệnh nguyên khí Đoạn Mệnh Đao của ta!
Nếu ta không chết, những người khác không cách nào sử dụng nó. Thiên Sứ tộc đáng chết, vậy mà lại dám dùng Thần Hỏa nung nó cả trăm vạn năm, sắp bị rèn hủy tới nơi rồi.