Chương 790 Chiến Kiếm Thân
Minh Nguyệt khẽ nhướng mày, đưa tay ôm trán thì thầm:
- Tảng đá hình trái tim, hình như ta có chút ấn tượng.
Thanh Phong hiếu kì hỏi:
- Đó là cái gì?
Minh Nguyệt lắc đầu nói:
- Không biết, chỉ là mơ hồ có chút ấn tượng.
Lại khẽ cười nói:
- Giống như đã từng gặp qua trong mộng, thực sự là nghĩ không ra.
Bạch Cẩm không quan tâm nói:
- Được rồi, con đi chơi đi.
Thanh Phong suy nghĩ một chút, xuất ra Phi Hạc Truyền Âm phù nói:
- Ta vẫn nên tìm sư phụ hỏi một chút thôi.
Minh Nguyệt bất mãn nói:
- Thánh Sơn đối với chúng ta rất tốt, vì sao chàng nhất định phải dây dưa không rõ với Đạo Môn?
Thanh Phong xoay người ngồi dậy, nghiêm túc nói:
- Những năm này ở bên ngoài, ta thấy được Thánh Đường bẩn thỉu cỡ nào, Thánh Sơn tuyệt đối không quang minh chính đại như bọn hắn vẫn nói. Ta cũng tuyệt không tin Vô Lượng Quang Thần lại đối tốt với nàng một cách vô duyên vô cớ như thế, chắc chắn hắn có mưu đồ.
Minh Nguyệt tức giận nói:
- Ngươi nói hắn mưu đồ cái gì? Chúng ta có cái gì đáng để Quang Thần mưu đồ!
Ánh mắt Thanh Phong đầy cơ trí, hắn nói:
- Thứ hắn mưu đồ rất có thể là chính nàng đó!
Minh Nguyệt tức giận kêu lên:
- Thanh Phong, chàng đi chết đi!
Nói xong đánh ra một quyền!
Đông!
- AI Một tiếng hét thảm, một bóng người xoay tròn bay lên trời, hóa thành một chấm đen rồi biến mất không thấy đâu.
Thần Kiếm Sơn đang nổ ra đại chiến, oanh long long! Từng tòa Thông Thiên Kiếm Phong sụp đổ, Thánh Địa Thần Kiếm Sơn mà thế nhân mơ ước đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Đông Phương Đế Minh toàn thân đẫm máu, tóc tai bù xù miễn cưỡng chống đỡ dưới sự vây công của Thạch Hạo cùng Bạch Hiểu Thuần.
- Nhân Kiếm Hợp Nhất, Thân Kiếm Hắc Sơn!
Đông Phương Đế Minh hét lên, hào quang tỏa rạng, hắn hóa thành một thanh ngũ thải Thần Kiếm.
Kiếm như lưu quang đâm vào Cửu Xỉ Đinh Ba của Bạch Hiểu Thuần, oanh! Dư ba khuếch tán giữa không trung, Bạch Hiểu Thuần kinh hãi hét lên, bay ngược ra sau.
Thần Kiếm xoay tròn biến lớn giữa không trung, uy thế trùng trùng chém xuống Thạch Hạo.
Trán Thạch Hạo vỡ ra, hắn quát:
- Định cho ta! Một đạo quang trụ bắn ra từ trong Thần Nhãn, bao phủ lên ngũ thải Thần Kiếm khổng lồ. Dưới thần quang của Thiên Nhãn, ngũ thải Thần Kiếm lập tức đứng im không nhúc nhích, thân kiếm run lên nhè nhẹ.
Lý Bình An ngưng mắt nhìn, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao rời khỏi tay, ánh đao sắc bén vọt tới chỗ Thần Kiếm.
Keng! Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao chợt lóe lên, xoay tròn phía sau ngũ thải Thần Kiếm, rồi bay trở về tay Thạch Hạo.
Thạch Hạo khép Thiên Nhãn lại, thần quang biến mất, ngũ thải Thần Kiếm sụp đổ từng chút một, lộ ra thân thể Đông Phương Đế Minh ở bên trong, trước ngực là một lỗ máu lớn.
Đông Phương Đế Minh nhìn Thạch Hạo, ánh mắt ảm đạm nói:
- Các ngươi thật sự rất mạnh! Đạo Môn ư!
Ánh mắt mất đi thần thái, một cao thủ cả đời thiên kiêu tuyệt thế cứ như vậy mà bỏ mạng, thi thể hắn rơi xuống dãy núi phía dưới, chân linh bay về Phong Thần Bảng.
Đạo Môn liên quân có ưu thế áp đảo, chiến đấu kết thúc rất nhanh, liên quân lại tiếp tục di chuyển theo hướng Bắc, tiến về Tử Hải.
Dưới đáy Thần Kiếm Sơn có một thông đạo không ai biết đến, bốn phía thông đạo cắm đây lợi kiếm, có thiết kiếm bình thường, có âm trầm Ma Kiếm, có lóe linh quang nguyên khí Thần Kiếm, có cả kiếm rỉ sét và đoạn kiếm gãy đôi.
Sâu trong thông đạo có một cửa hang, cửa hang cũng được tạo thành từ mũi kiếm, vô số mũi kiếm khép lại, lấp kín cửa hang, nơi này chính là Kiếm trủng bí cảnh mà Thần Kiếm Sơn bảo vệ.
Độc Cô Vũ Vân chống trường kiếm đứng trước lối vào bí cảnh, hắn hơi lim dim mắt, mái tóc hoa râm khẽ bay, lộ vẻ già nua mỏi mệt.
Lý Bình An, hai vị Long Hoàng, Minh Vương Dạ Vũ hiện lên trước bí cảnh.
Độc Cô Vũ Vân mở to mắt, ung dung nói:
- Rốt cuộc các ngươi đã đến.
Hắn rút trường kiếm lên, chỉ vào Lý Bình An ở xa, ánh mắt thâm thúy nói:
- Chiến đi!
Ngao Ân mở miệng nghiêm túc nói:
- Độc Cô Kiếm Thần, ngươi có nghĩ tới không, kỳ thật chúng ta đều bị Vô Lượng Quang Thần lừa, trước đó chúng ta đều bị hắn lợi dụng mà thôi.
Độc Cô Vũ Vân nhấc tay lên, cắt lời:
- Không cần nhiều lời, hiện tại chỉ có một trận chiến mà thôi.
Lý Bình An gật đầu nói:
- Nếu Kiếm Thần muốn chiến, vậy liền chiến đi! Tam Tài Đại Trận khải!
Vô số phù văn hiển hiện, tạo thành một trận đồ, trận đồ dung nhập hư không, Lý Bình An cùng Độc Cô Vũ Vân lập tức biến mất khỏi bí cảnh.
Sau một hồi lâu, phù văn đại trận xuất hiện lần nữa, hai bóng người từ bên trong rơi xuống.
Lý Bình An nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, đạo bào lộn xộn, có chút chật vật.