← Quay lại trang sách

Chương 795 Minh Nguyệt Bộc Phát

Hai vị Thân Thánh Tài Quyết Sứ rùng mình một cái, vội vàng nói:

- Chúng ta đã rõ, lập tức sẽ đưa bọn họ về chỗ ở.

Giờ phút này, trong lòng Chước Quang Thánh Tử cũng cảm thấy nghi hoặc, rốt cuộc Quang Thần đang suy nghĩ điều gì? Đối với Minh Nguyệt luôn hữu cầu tất ứng, chưa hề khó xử nàng mảy may, nhưng cũng cho cho phép bọn họ rời khỏi Thánh Sơn, rốt cuộc Quang Thần đang dự định làm gì?

Hai Vị Thân Thánh Tài Quyết Sứ vừa tới gần Minh Nguyệt, oanh! Một đạo nguyệt lượng từ trong cơ thể Minh Nguyệt nở rộ, nguyệt lượng như sóng biển bành trướng càn quét chung quanh.

Hai vị Thần Thánh Tài Quyết Sứ kêu thảm một tiếng, nháy mắt bị nguyệt lượng đánh bay, các Siêu Phàm cường giả chung quanh cũng bị nguyệt lượng càn quết đụng bay liên tiếp, dù đã vận dụng nguyên khí toàn thân để ngăn cản, nhưng cũng chạm phải liền tan, không hề có chút sức ngăn cản nào.

Chước Quang Thánh Tử bị nguyệt lượng va chạm bay xa cả ngàn mét, hắn lảo đảo lui lại mấy bước, khó có thể tin nhìn Minh Nguyệt ở xa đã mở mắt, sao nàng đột nhiên trở nên mạnh như vậy?

Minh Nguyệt mở mắt lạnh nhạt nhìn bốn phía, thì thào:

- Thánh Đường!

Khi ánh mắt đảo về phía đám người Thanh Phong, nàng vô thức nhíu mày một cái, tiện tay vung lên, quang trụ đang bao phủ bọn họ ở nơi xa vỡ nát tức thì.

Đám người Thanh Phong lập tức khôi phục tự do, ai nấy ôm vết thương trước ngực, liên tục ho khan, có thể thấy vết máu mơ hồ thấm ra ngoài.

Bạch Cẩm ngẩng đầu nhìn Minh Nguyệt, nghi hoặc nói:

- Sao con cảm giác mẫu thân có gì đó là lạ.

Minh Vi Thương ngưng trọng quả quyết nói:

- Nàng tuyệt không phải Minh Nguyệt.

Thanh Phong cũng lo lắng nhìn Minh Nguyệt, hiện tại thoạt nhìn tình trạng nàng ấy không tốt lắm!

Minh Nguyệt đưa hai tay lên, một vâng loan nguyệt xuất hiện giữa hai bàn tay, nguyệt quang lạnh lẽo phủ xuống, khiến toàn bộ Thánh Sơn chìm trong hàn ý.

Loan nguyệt nháy mắt bay ra, tiến thẳng về phía đỉnh Thần điện trên Thánh Sơn.

- Thái Dương Hoa Điền!

Một thanh âm uy nghiêm vang lên.

Trên không trung Thần điện hiển hiện một tòa Thái Dương Hoa Điền, giống như vô số vầng mặt trời nho nhỏ, tỏa ra ánh sáng và nhiệt năng vô tận.

Oanh!

Loan nguyệt bắn vào trong Thái Dương Hoa Điền, cả tòa Thái Dương Hoa Điền bắt đầu sụp đổ, vô số hoa hướng dương hóa thành tro bụi.

Con ngươi Chước Quang Thánh Tử co rụt lại, Thái Dương Hoa Điền của Vô Lượng Quang Thần lại bị hủy?

Bạch Cẩm há hốc miệng, thì thầm:

- Mẫu thân thật là lợi hại!

Thanh Phong hưng phấn kêu lên:

- Ha ha! Nương tử uy vũ bá khí! Khụ khụ khụ!

Quanh thân Minh Nguyệt được nguyệt quang mông lung bao phủ, nàng nhẹ nhàng bước về phía Thần điện.

Bên trong Thần điện, bạch quang trên thân Vô Lượng Quang Thần dao động kịch liệt, không ngờ nàng thức tỉnh thật rồi!

Từ xưa đến nay, tất cả Vô Lượng Quang Thần ngoài việc phải trông coi thế giới này ra, còn có một chức trách khác, một khi phát hiện nữ hài nào được sinh ra có dị tượng Minh Nguyệt kèm theo, nhất định phải cẩn thận bảo vệ, tuyệt không để thoát khỏi khống chế của Thánh Đường, cũng không được để cho xảy ra nguy hiểm.

Trước giờ, tất cả Vô Lượng Quang Thần phát hiện tổng cộng hai mươi ba vị Minh Nguyệt nữ hài, cũng đã bảo vệ các nàng hai mươi ba lần, trong đó không thiếu những lần xảy ra tình huống ngoài ý muốn, nhưng chưa xuất hiện tình huống thức tỉnh như trong truyền thuyết lần nào, vì thế mới khiến Vô Lượng Quang Thần Dehn buông lỏng cảnh giác, chỉ coi đây là một nhiệm vụ được truyền thừa mà mình nhất định phải hoàn thành, lại không nghĩ tới, cuối cùng đã để cho nàng thật sự thức tỉnh.

Ba viên Thiên Sứ chi tâm từ trong hư không bay ra.

Một giọng nói tức giận vang lên:

- Dehn, khốn kiếp! Ngươi đang làm cái gì? Vậy mà lại để nàng thức tỉnh!

Không còn chút bình tĩnh uy nghiêm nào.

Dehn có chút chột dạ nói:

- Đại nhân, một trong số các túc thể được các ngài chọn trúng chính là nhi tử của nàng, đoán chừng chính vì chuyện này mà nàng mới bộc phát.

Ba khỏa Thiên Sứ chi tâm dừng lại, một thanh âm tức giận gầm lên:

- Vì sao ngươi không nói sớm!

- Trước đó ta nghĩ chuyện của các vị Thiên Sứ đại nhân tương đối quan trọng hơn.

- Đáng chết! Hiện tại chỉ có thể để ta ra tay, thừa dịp nàng vừa thức tỉnh thần tính, vẫn chưa thu hồi hoàn toàn lực lượng, nhanh chóng chém giết nàng kiếp này.

Một khỏa Thiên Sứ chi tâm bay ra khỏi Thần điện.

Phía dưới Thần điện, một vệt kim quang phóng lên tận trời, bên trong kim quang là một nam tử tay cầm kim sắc trường thương, khuôn mặt tuấn lãng, tóc vàng áo choàng, sau lưng có bốn cánh.

Người đó tỏa ra thần quang vô tận, uy nghiêm tột bậc.

Dehn nhìn bóng người trên trời, cuồng nhiệt thì thầm nói:

- Thiên Sứ!

Bước chân Minh Nguyệt dừng lại, nàng nhìn thân ảnh cầm kim sắc trường thương trong tay phía đối diện mình, ánh mắt hơi hốt hoảng, thì thào tự nói:

- Thiên Sứ, giết!