← Quay lại trang sách

Chương 794 Đuổi Bắt

Dư âm trận chiến làm kinh động toàn bộ Thánh Sơn, vô số tu sĩ ngẩng đầu nhìn về phía đại chiến, không ít người tỏ ra sợ hãi, chẳng lẽ là Đạo Môn đánh tới?

Một vài Siêu Phàm cường giả thì cảm thấy kỳ quái, không phải ba người này luôn là hảo hữu ư? Bây giờ sao lại đánh nhau rồi?

Nơi xa, chuông nhỏ trong tay Thanh Phong đột nhiên biến lớn, hắn dùng sức rung chuông một cái. Keng! Một tiếng chuông minh vang lên, tất cả tu sĩ bên trong Thánh Sơn nghe được tiếng chuông này đều cảm thấy hốt hoảng.

Trên chiến trường Minh Nguyệt thừa cơ xuất thủ, hai đạo nguyệt lượng bắn ra, bịch một tiếng đụng bay Hiểu Linh và Phương Tĩnh đang mê muội, hai người đồng loạt hộc máu bay ngược về, một khắc cuối cùng Minh Nguyệt vẫn là nương tay.

Thân ảnh Minh Nguyệt lóe lên xuất hiện bên ngoài Bạch Cẩm, nàng nắm chặt tay Bạch Cẩm, vội vàng nói:

- Chúng ta đi!

Vừa mới quay người lập tức liền dừng lại bước chân.

Phía trước, Chước Quang Thánh Tử giang tay chặn đường, ánh mắt lạnh nhạt nhìn đám người Minh Nguyệt.

Minh Nguyệt nắm chặt trường kiếm trong tay, ngưng trọng nói:

- Không ngờ Chước Quang Thánh Tử lại tự mình xuất thủ, Thánh Sơn thật quá xem trọng chúng ta rồi!

Chước Quang Thánh Tử ung dung nói:

- Lui về đi! Chỉ cần không rời khỏi Thánh Sơn, chuyện khác đều tùy ngươi.

Minh Nguyệt vung trường kiếm trong tay lên, kiên quyết nói:

- Không có khả năng, hôm nay ta nhất định phải rời đi.

Thanh Phong lặng lẽ nắm chặt Trấn Hồn chung, quát:

- ĐII Tay đột nhiên lay động, keng keng keng! Tiếng chuông thanh thúy vang lên, bốn đạo thân ảnh đồng thời xông ra.

Chước Quang Thánh tử vung tay lên, bốn quang vũ nhỏ bé bắn ra.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Thanh Phong, Bạch Cẩm, Minh Vi Thương đồng thời bị quang vũ xuyên qua thân thể, ngửa mặt lên trời phun ra một búng máu, bay ngược ra sau.

Minh Nguyệt lập tức huy kiếm, keng! Quang vũ đâm vào trên thân kiếm, trường kiếm lập tức vỡ tan, mảnh vỡ văng tung tóc, quang vũ cũng bị triệt tiêu.

Minh Nguyệt lảo đảo lui về sau mấy bước, cánh tay tê dại một hồi.

Ánh mắt Chước Quang Thánh Tử nhìn về phía Minh Nguyệt cũng đầy kinh ngạc, không ngờ nàng lại chặn được.

Minh Nguyệt quay đầu nhìn ba người Thanh Phong, cả kinh kêu lên:

- Thanh Phong, Cẩm Nhi, phụ thân!

Thân ảnh khẽ động, định lao tới chỗ ba người.

Minh Nguyệt vừa có hành động, đột nhiên trên trời giáng xuống ba đạo quang trụ, bao phủ ba người kia vào trong. Bên trong quang trụ, cả ba cố gắng giãy dụa, tỏ ra thống khổ liên tục ho khan.

Minh Nguyệt dẫm chân xuống, hoảng sợ kêu lên:

- Tài Quyết Chi Quang!

Hai Tài Quyết ti Siêu Phàm Chủ Giáo xuất hiện phía trước ba đạo quang trụ, mắt lạnh nhìn Minh Nguyệt.

Chước Quang Thánh Tử đi về phía Minh Nguyệt, nói:

- Đừng giãy dụa nữa! Các ngươi trốn không thoát.

Bạch Cẩm thống khổ nhìn Minh Nguyệt, kêu lên:

- Mẫu thân!

Đôi mắt Minh Nguyệt rưng rưng, đột nhiên quay đầu nhìn Chước Quang Thánh Tử, chất vấn kêu lên:

- Vì sao? Vì sao lại đối xử với chúng ta như vậy? Rốt cuộc các ngươi muốn cái gì? Ta sẽ cho các ngươi hết, sao cứ phải tổn thương con ta chứt Chước Quang Thánh Tử dẫm chân xuống, lắc đầu nói:

- Đây là ý chỉ của Quang Thần.

- Ha ha! Quang Thần!

Minh Nguyệt cười khổ, ngẩng đầu nhìn lên vô thượng Thần điện trên Thánh Sơn, đó vốn là nơi mình tín ngưỡng, nhưng giờ nhìn lại thì chỉ cảm thấy xấu xí không chịu nổi Càng ngày càng nhiều Thánh Đường Siêu Phàm hiển hiện, không ít người nhịn không được muốn thuyết phục.

- Minh Nguyệt, chẳng lẽ ngươi bị Thanh Phong tẩy não rồi sao?

Sao lại muốn phản bội Thánh Sơn chứ?

- Minh Nguyệt, trở về đi! Quang Thần sẽ tha thứ cho ngươi.

- Minh Nguyệt, mấy năm này Thánh Sơn đối với ngươi phải nói là hữu cầu tất ứng, chúng ta thấy mà ghen tị mà!

- Đúng vậy! Minh Nguyệt, Thánh Sơn tốt với ngươi như thế, ngươi lại muốn phản bội Thánh Sơn, rốt cuộc ngươi đang suy nghĩ cái gì?

- Hảo hài tử, trở về đi!

Minh Nguyệt bị đông đảo Siêu Phàm vây vào giữa, có người khuyên nhủ, nhưng nhiều hơn cả là thờ ơ lạnh nhạt.

Nghe lời thuyết phục vang vọng bên tai, Minh Nguyệt thê thảm cười một tiếng, trở về? Làm sao có thể trở về!

Tiếng thuyết phục tràn ngập đầu nàng, Minh Nguyệt lâm vào tuyệt vọng, tâm thần đột nhiên hốt hoảng một trận, tất cả thanh âm đều biến mất không còn, trong đầu đột nhiên xuất hiện một nữ tử uy nghiêm tĩnh lặng, nữ tử đang nhắm mắt ngồi trên thần vị, sau lưng là một vầng loan nguyệt, nguyệt quang mông lung bao phủ toàn thân nữ tử.

Chước Quang Thánh Tử thấy Minh Nguyệt nhắm mắt, nghĩ nàng đã nhận mệnh, lập tức vung tay lên nói:

- Mang bọn hắn về, trông giữ chặt chẽ.

Hai vị Thân Thánh Tài Quyết Sứ tiến lên, cung kính hỏi:

- Kính bẩm, là muốn mang về Tài Quyết tỉ sao?

Chước Quang Thánh Tử nhìn đám người Minh Nguyệt, chậm rãi nói:

- Minh Nguyệt rất được Quang Thần yêu thích!