← Quay lại trang sách

Chương 798 Bình Định Thánh Địa

Lại qua nửa tháng nữa, Đạo Môn liên quân bình định Thập Vạn Đại Sơn, bên trong bí cảnh ở Vạn Yêu Lâm cũng tìm thấy hai cái chân khổng lồ bị vây nhốt, Lý Bình An lại tiếp tục tương hỗ giao hòa với Pháp Tắc Thần Liên trong bí cảnh này, Kim Đan triệt để biến thành Tử Đan, Ba Ngàn Pháp Tắc Thần văn lấp lóe trên Tử Đan, khí tức tôn quý vô song.

Trên đỉnh Thập Vạn Đại Sơn, có bốn người đang đứng.

Ngao Ân cảm thán:

- Không nghĩ tới Thánh Địa truyền thừa trăm vạn năm lại bị hủy diệt liên tiếp chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi.

Long Kỷ hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:

- Cái gọi là Thánh Địa, cái gọi là vinh quang, chẳng qua là thủ đoạn mà Thiên Sứ tộc lừa bịp các ngươi thôi.

Ngao Ân nhìn về phía Lý Bình An ngưng trọng hỏi:

- Đạo Chủ, hiện tại thực lực ngài đã đến trình độ nào rồi? Có thể đối kháng Tứ Dực Thiên Sứ chưa?

Lý Bình An chậm rãi lắc đầu nói:

- Bần đạo cũng không biết, Pháp Tắc Chi Đạo của bần đạo vẫn chưa hoàn thành, nếu sau này lĩnh hội được thiên địa Pháp Tắc, cảnh giới đột phá, chắc chắn bần đạo có thể đối phó Tứ Dực Thiên Sứ, nhưng hiện tại bần đạo cũng không nói được.

Long Kỷ cười ha ha nói:

- Đạo Chủ ngài quá đề cao Tứ Dực Thiên Sứ rồi, hiện tại thực lực Đạo Chủ đã rất mạnh, đủ để nghiền ép Tứ Dực Thiên Sứ.

Lý Bình An hoài nghi nói:

- Thật sao?

Long Kỷ nhẹ gật đầu, nói:

- Mặc dù chân thân ta không ở đây, nhưng chút nhãn lực ấy vẫn phải có, quả thực hiện tại Đạo Chủ rất mạnh.

Lý Bình An cười nói:

- Vậy liền binh phát Thánh Sơn đi!

Minh Vương Dạ Vũ nhìn về phía Đông ngưng trọng nói:

- Vô luận là thắng hay bại, đều sắp kết thúc.

Lý Bình An gật đầu, bốn người biến mất khỏi đỉnh núi.

Đạo Môn liên quân tiến về Thánh Sơn, trên đường đi không gặp bất kì cản trở nào, những thành trì bọn họ đi ngang qua, không hề thấy dấu vết nào của Thánh Đường đệ tử trong Thánh Đường.

Bên trong trụ sở của Đạo Môn liên quân, mấy Đạo giáo đệ tử bắt đầu tụ tập lại một chỗ, thừa dịp nhàn hạ nói chuyện phiếm.

Đạo Minh mập mạp ngưng trọng nói:

- Hiện tại Thánh Đường đã triệu tập tất cả các thế lực trở về, đoán chừng bọn hắn muốn quyết chiến một trận với chúng ta.

Đạo Huyền bên cạnh khẽ gật đầu, nói:

- Bọn hắn biết ngăn không được!

Đạo Nguyệt cười ha ha nói:

- Triệu hồi đệ tử thì sao chứ? Cuối cùng có thể ngăn cản được Đạo Môn liên quân chúng ta đâu!

Đạo Huyền mỉm cười.

Đạo Minh hỏi:

- Đạo Huyền sư huynh, đợi đến khi bình định xong Thánh Địa, ngươi định làm gì?

Đạo Huyền mỉm cười nói:

- Ta dự định quy ẩn sơn lâm, dốc lòng tu đạo, quyết tâm đặt chân lên Tiên Đạo.

Đạo Minh cũng gật đầu liên tiếp nói:

- Ta cũng có ý định đó, đến lúc ấy không chừng chúng ta có thể làm hàng xóm cũng nên.

Mấy vị đạo sĩ đều hiểu ý mà cười, Thánh Địa bình ổn thì thiên hạ sẽ thái bình, cũng là lúc quy ẩn sơn lâm tiềm tu Tiên Đạo.

Bầu trời bên ngoài doanh địa đột nhiên bắt đầu vặn vẹo, xoay tròn tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, tiếng nói cười trong doanh địa lập tức im bặt, mọi người ngẩng đầu nhìn lên vòng xoáy trên không trung, tất cả đều không lạ gì tình huống này, là không gian thông đạo.

Một đạo bóng trắng đột nhiên từ trong doanh địa phóng lên tận trời, bay vào trong không gian thông đạo.

Sau đó, từng Nho gia đệ tử cũng bám sát theo bay vào trong không gian thông đạo.

Đạo Huyền đứng dậy, ánh mắt kiên quyết, nói:

- Thư viện đệ tử đều đã xuất phát, Đạo Môn chúng ta há có thể lạc hậu hơn người.

Mấy vị Đạo Môn đệ tử ban nãy lập tức cười ha ha lấy Ngự Kiếm trùng thiên, sau đó từng đạo kiếm quang từ trong doanh địa bay lên bắn vào không gian thông đạo.

Từng tiếng tiếng long ngâm vang lên, Cự Long tộc Hải Long tộc liên tiếp xông vào không gian thông đạo, ngay cả Minh giới cũng không chịu kém cạnh, hăng hái theo sát.

Thánh Sơn yên tĩnh, một tiếng sấm ầm vang xẹt ngang bầu trời, trên trời lập tức kéo mây về, lôi đình dày đặc như những nhánh cây nổ tung trên trời, không gian vặn vẹo sinh ra lốc xoáy, tất cả Thánh Sơn đệ tử đều ra khỏi nơi ở, ngưng thần nhìn lên không gian thông đạo trên kia.

Bên trong Thần điện, Vô Lượng Quang Thần ngẩng đầu nhìn về phía không gian thông đạo, chậm rãi nói:

- Đến rồi!

Bên trong vòng xoáy không gian, Phạm Hiền dẫn đầu xông thẳng ra, hắn dồn mọi phẫn hận dùng sức vung kiếm, kiếm quang xanh biếc chém về phía Thánh Sơn Thần điện.

Từ trong Thánh Sơn đột nhiên bắn ra một vệt sáng, ầm ầm vang vang, kiếm khí xanh biếc bị bắn nổ, một nữ tử khí khái vô song đang kéo căng cung tên đứng trên một đỉnh núi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Phạm Hiền.