Chương 812 Hạo Thiên Kính Nâng Cấp
Lý Bình An cẩn thận nhìn về phía pháp kiếm, chỉ thấy phía quang mang phía trên sao trời thu lại, như một viên minh châu bình thường, không có gì dị dạng. Hắn đưa tay nắm chặt chuôi kiếm, toàn thân run lên, cảm giác được bên trong kiếm thể truyền ra một cỗ thần lực phong phú, tựa như đang cầm một viên Thái Cổ Tinh Thần. Hắn cẩn thận thử một chút uy lực của Thất Tinh Thần Kiếm, nhưng lo nó sẽ tạo ra uy lực quá lớn, nên chỉ thử một chút thôi.
Lý Bình An yêu thích không buông tay cẩn thận thưởng thức Thất Tinh Thần Kiếm một hồi. Từ khi biết được danh hiệu Thất Tinh Thần Kiếm, hắn đột nhiên cảm giác trên từng đường vân của nó đều lộ ra Đạo vận đặc biệt, mỗi một đồ án đều có ý nghĩa phi thường, thậm chí mỗi một tiếng kiếm minh cũng tản ra thanh âm Đại Đạo.
Sau nửa canh giờ, Lý Bình An mới lưu luyến không rời đặt Thất Tinh Thần Kiếm lên trên tủ đầu giường, tiếp tục ngồi xếp bằng trên giường, trong lòng nói: "Hệ thống, rút ra ban thưởng Thỉnh Thần Phù!"
Không gian trước mặt Lý Bình An vặn vẹo, xuất hiện một vòng xoáy, một cái thẻ từ trong vòng xoáy chậm rãi rơi xuống.
Trong lòng Lý Bình An đột nhiên nảy lên một suy nghĩ, phía sau vòng xoáy này là gì? Có khi nào là Hồng Hoang thật sự? Nếu như tiến vào vòng xoáy đó, có phải là sẽ về được nhà không?
Trong lòng Lý Bình An vừa xuất hiện suy nghĩ ấy, nội tâm lập tức xao động không sao kiểm nén được, hắn từ từ đưa tay tiến vào trong vòng xoáy, vừa tới gần vòng xoáy liền cảm thấy một lực cản cường đại, một mực ngăn trở hắn.
Lý Bình An thấp giọng quát kêu:
- Ba ngàn Đại Đạo gia trì!
Trong hai mắt hắn đột ngột hiển hiện một đạo quang mang, ba ngàn Ma Thần ở trong Hỗn Độn Hải tại đan điền đột nhiên mở to mắt, Đại Đạo minh văn trên trán lấp lánh hào quang.
Ba ngàn Đại Đạo tụ tập, bên trong gian phòng vang lên Đại Đạo thiên âm, từng đoá Thiên Hoa rơi xuống, tường vân lượn lờ, tay Lý Bình An hoàn toàn biến thành ngũ quang thập sắc kiên trì với vào trong vòng xoáy.
Bên trong vòng xoáy chợt lóe sáng, bịch một tiếng, Lý Bình An lập tức bị đẩy lùi, cả người nên thẳng lên vách tường sau lưng, sau đó dội ngược lại nện lên trên giường.
- Khụ khụ!
Lý Bình An ôm ngực lồm cồm bò dậy, vẻ mặt thống khổ, Hỗn Độn Khí Hải bên trong cơ thể rung chuyển không ngớt, ba ngàn Ma Thần té ngã lộn xộn.
Tim Lý Bình An đập như nổi trống, lực lượng thật đáng sợ, chỉ một tia lực lượng đã đánh nát ba ngàn Đại Đạo của ta. Rốt cuộc phía sau Hệ thống là ai? Chẳng lẽ là Tam Thanh Đạo Tổ?
Mặc dù bị bắn ngược trở về, Lý Bình An cũng không thất vọng nhiều, dù sao trước đó trong lòng hắn cũng không quá kỳ vọng.
Vòng xoáy biến mất, một tấm thẻ lơ lửng giữa không trung, Lý Bình An đưa tay nắm lấy tấm thẻ. Trên tấm thẻ in hình một thanh niên tiêu sái, tay cầm trường kiếm đứng trên biển mây, chỉ một bức tranh đã có thể cảm giác được ý cảnh tiêu sái không hề bị trói buộc, mặt sau tấm thẻ vẽ một viên phù triện.
Lý Bình An đánh giá tấm thẻ, nói thầm:
- Đây chính là Thỉnh Thần Phù? Còn có tranh minh hoạ, Hồng Hoang đã tân tiến như vậy sao?! Cái này rõ ràng là thẻ nhân vật mới đúng chứ?!
Mặc kệ là Thỉnh Thần Phù hay thẻ nhân vật, chỉ cần là hữu dụng là được, Lý Bình An cất kỹ Thỉnh Thần Phù, chờ mong nói: "Nhận ban thưởng, Hạo Thiên Kính bản nâng cấp!"
Trong lòng dâng lên một cỗ chờ mong, Vân Trung Tử trùng luyện Hạo Thiên Kính, làm sao mà trùng luyện? Chẳng lẽ Vân Trung Tử cũng phải giáng lâm thế giới này? Ngài ấy chính là đại năng nổi danh Hồng Hoang, có khi nào nghe ngóng được từ ngài một chút tin tức của quê hương mình?
Một vòng xoáy vặn vẹo xuất hiện lần nữa, Hạo Thiên Kính đặt trên tủ đầu giường hóa thành một đạo quang mang bay vào trong vòng xoáy. Sau một khắc, một mặt gương đồng chậm rãi rơi xuống từ trong vòng xoáy. Lý Bình An ngẩn người, trong lòng đã hoàn toàn bất lực, tốc độ nhanh như vậy? Trùng luyện chỗ nào đâu, hoàn toàn là đổi một cái mới thì có! Nếu ngươi kéo dài mười phút, ta còn tin ngươi mấy phần, bây giờ ngay cả ra vẻ một chút ngươi cũng không muốn làm?
Lý Bình An hơi bực bội, nhưng cũng đưa tay bắt lấy Hạo Thiên Kính (ngụy), bắt đầu quan sát tỉ mỉ. Hạo Thiên Kính này không giống cái cũ chút nào, cái ban đầu chính là một mặt kính tròn, giống như một khoanh đồng nặng nề, còn cái hiện tại có thêm một tay cầm, mặt kính chính là một khối bạch ngọc, lấp lánh ngũ thải hào quang, mặt sau kính điêu khắc một đầu Bàn Long, trên chuôi kính điêu khắc hoa văn vô cùng tỉnh mỳ, dù là vẻ ngoài hay hình tượng đều xinh đẹp hơn rất nhiều.
Lý Bình An sờ thử Hạo Thiên kính, cảm giác thần niệm tương liên kia đã hoàn toàn không còn, cần phải luyện hóa lại lần nữa.