← Quay lại trang sách

Chương 817 Dỡ Bỏ Hoành Đoạn Sơn Mạch

Thế giới chúng ta chính là cao đẳng thế giới, mới có thể chứa nạp một nhân vật như Đạo Chủ đây.

Lý Bình An như có điều suy nghĩ khẽ gật đầu, chậm rãi nói:

- Bần đạo sẽ chuyển cáo cho nàng.

Vũ Dương Ủy đứng lên nói:

- Những gì cần nói bản tôn đều đã nói, hiện tại cũng nên rời đi.

Lý Bình An đứng dậy nói:

- Cư sĩ cẩn thận là hơn.

Vũ Dương Uy cười ha ha nói:

- Nên cẩn thận hẳn là ngươi mới đúng, một khi bản tôn phá vỡ thế giới phong cấm, chuyện ở chỗ này cuối cùng sẽ không gạt được đám Thần Hi bà lão kia nữa. Mặc dù có ta kiềm chế ở bên ngoài, nhưng một khi đám Thần Hi bà lão kia nổi điên lên, rất có thể sẽ liên lụy đến Hồng Hoang giới, Đạo Chủ phải cẩn thận phòng bị!

Nhưng ta tin tưởng, với nội tình của Đạo Môn, căn bản không cần sợ đám Thần Hi bà lão kia. Ha ha ha, ta đi đây!

Sau khi nói xong, hắn hóa thành một đạo quang mang phóng lên tận trời.

Nụ cười trên mặt Lý Bình An dần dần tắt ngấm, Thần Hi Thần Hệ trả thù thì biết làm sao đây? Lấy Chủ Thần tu vi của nàng, hắn hoàn toàn không chống cự nổi! Thậm chí không cần nàng tự mình xuất thủ, chỉ cần Thần Hệ đại quân áp sát hắn đã không có bất kì biện pháp nào, chẳng lẽ thỉnh Lữ Động Tân pháp thân tới làm Chủ Thần?

Trong lúc Lý Bình An đang suy nghĩ hỗn loạn, Vũ Dương Ủy đã xuyên qua Thiên Giới, xuyên qua Tỉnh Hải, đi tới biên giới thế giới. Trước mặt hắn xuất hiện một tòa Tinh Trận khổng lồ, trận pháp tỏa ra bạch quang bao phủ toàn bộ thế giới.

Vũ Dương Uy cười lạnh một tiếng, tự nói:

- Thần Hi, đại gia ta lại trở về!

Tóc đen bay lên, từ xa đánh tới một quyền, phía trên Tinh Trận xuất hiện một quyền ấn thật lớn, đại trận lập tức vỡ nát, lộ ra Tinh môn, Vũ Dương Uy lập tức bay xuyên qua Tỉnh môn, biến mất trong hư không vô ngần.

Bất chợt một đạo lưu quang bay ngược lại Tỉnh môn, xuyên qua không gian trùng điệp rơi vào Tam Thanh Quan, thanh âm Vũ Dương Uy vang lên trong viện:

- Đúng rồi, ban nãy quên nói, nếu Đạo Chủ không ngại thì cẩn thận xem xét Hoành Đoạn sơn mạch một chút, trong đó có một thứ rất thú vị.

Sau khi nói xong thanh âm liền hoàn toàn biến mất.

Lý Bình An thì thầm nói:

- Hoành Đoạn sơn mạch!

Lý Bình An hơi hơi kinh ngạc, rốt cuộc trong Hoành Đoạn sơn mạch có thể có thứ gì?

Ngay tại thời điểm Vũ Dương Uy phá vỡ phong cấm của thế giới, trong một Thần Quốc tràn ngập quang minh, một cự nhãn trên bầu trời chợt mở to ra, giống như đôi mắt của trời xanh, vô số anh linh bên dưới nhao nhao quỳ xuống, kích động thành kính nhìn lên cự nhãn.

Một thiên âm mênh mông phát ra:

- Tứ Phương Tù giới xuất hiện biến cố, Vũ Dương Uy phá phong thoát khốn. Cherry, ngươi đi thăm dò rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Một Lục Dực Thiên Sứ bay lên trên không trung Thần Quốc, giống như một vầng mặt trời rực rỡ, cung kính thi lễ nói:

- Tôn Chủ Thần chi lệnh!

Sau đó mang theo một đội Thiên Sứ bay ra khỏi Thần Quốc, tiến vào hư không.

Một quãng thời gian sau, Hồng Hoang giới bình tĩnh an nhàn, phàm nhân cũng không cảm nhận được thiên địa Pháp Tắc đã được bổ sung, vẫn mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi.

Mà tất cả tu luyện giả đều đang thích ứng với sự thay đổi to lớn của thiên địa, thế gian không còn Siêu Phàm, Ngũ cấp đã có thể uy chấn một phương, ngược trở nên thanh bình hơn hẳn.

Trời vào Thu, không khí trong lành, Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu đi đến Hoành Đoạn sơn mạch.

Thanh Ngưu vững vàng đạp không mà đi, Lý Bình An hai mắt như đuốc nhìn chăm chú Hoành Đoạn sơn mạch phía dưới, trước khi Vũ Dương Uy đi còn cố gắng dặn dò về Hoành Đoạn sơn mạch, có thể thấy được đồ vật bên trong rất không bình thường.

Mặt trời lên mặt trời lặn mặt trời lặn mặt trời lên, Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu chậm rãi dạo quanh Hoành Đoạn sơn mạch ba ngày, lại chẳng được gì.

Mặt trời mới mọc ở phương Đông, Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu đứng trên một đỉnh núi, chậm rãi nói:

- Thanh Ngưu, vẫn nên dỡ bỏ Hoành Đoạn sơn mạch này thôi!

- Bò... Ò... Bỏ......!

Thanh Ngưu khẽ kêu lên.

Lý Bình An cười ha hả nói:

- Ngươi cũng đồng ý sao! Vậy thì đi thôi!

Dưới chân Thanh Ngưu xuất hiện một khóm bạch vân, nó đằng vân giá vũ bay lên trời.

Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu đứng ở không trung, duỗi tay trảo xuống bên dưới một cái, thiên địa lập tức hưởng ứng, cả dãy Hoành Đoạn sơn mạch ầm ầm rung chuyển, nó chậm rãi trồi lên khỏi mặt đất, bay lên không trung. Bách tính mấy quốc gia chung quanh Hoành Đoạn sơn mạch đều hốt hoảng há hốc miệng nhìn dãy núi bay ngang trời, Hoành Đoạn sơn mạch thành tinh? Núi mà cũng Độ Kiếp được?