Chương 818 Có Vấn Đề
Hoành Đoạn sơn mạch lóe lên, biến mất khỏi không trung, như thể chưa từng tồn tại.
Trên Thiên Giới rộng lớn đột nhiên xuất hiện một dãy núi, tiếng ầm ầm làm vạn thú sợ hãi phi nước đại.
Hạ giới, vị trí của Hoành Đoạn sơn mạch trước đó chỉ còn là một mảnh bình nguyên, một ngọn núi nhỏ bé sót lại trông vô số bắt mắt, nó không hề bị Lý Bình An trảo đi.
Trên không trung, Lý Bình An thần mục như đuốc nhìn xuống vạn dặm sơn hà bên dưới, ngọn núi lẻ loi trơ trọi khắc sâu vào trong mắt, chắc chắn đây chính là thứ mà Vũ Dương Uy đã nói.
Hắn đưa tay vỗ vỗ Thanh Ngưu, Thanh Ngưu lập tức chạy xuống phía dưới, đáp lên đỉnh ngọn núi.
Lý Bình An lấy tay làm kiếm chỉ vung lên, một đạo kiếm khí vô hình trảm xuống đỉnh núi, đỉnh núi rung chuyển mãnh liệt, từng đường vân màu trắng trải rộng cả ngọn núi.
Lý Bình An nhíu mày nói:
- Lại là thủ đoạn của Thiên Sứ tộc.
Hắn cảm nhận được cái loại Thánh Quang chi lực đặc biệt của Thiên Sứ trên những đường vân này.
Thanh Ngưu thấp giọng nói:
- Lão gia, cỗ lực lượng này rất mạnh!
Lý Bình An ngưng trọng nói:
~ Ta tự nhiên biết, có thể giấu diếm được cảm ứng của ta, hẳn là Thần Hi Chủ Thần tự mình hạ phong ấn.
Lý Bình An xoay người bước xuống, nói:
- Ngươi rời đi trước.
Thanh Ngưu khẽ gật đầu, chân đạp bạch vân bay lên không trung, trong nháy mắt đã biến mất vào mây tầng trùng điệp.
Lý Bình An chậm rãi bay lên, đạo bào phấp phới, ánh mắt lạnh lùng nhìn ngọn núi bên dưới, hắn đưa tay sang bên cạnh duỗi ra.
Bên trong Tam Thanh Quan, Thất Tinh Thần Kiếm keng một tiếng ra khỏi vỏ, như du long vòng qua đại môn, phóng lên tận trời.
Phía sau đạo quan, Thanh Tuyết Thanh Vũ Bạch Hiểu Thuần đều ngẩng đầu nhìn Thất Tinh Thần Kiếm bay đi, ánh mắt cực kỳ kinh ngạc, đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến sư phụ triệu hoán Thần Kiếm?
Thất Tinh Thần Kiếm mau chóng xẹt qua nửa Tây Ngưu Hạ Châu, đến chỗ Lý Bình An, rơi vào lòng bàn tay hắn.
Ánh mắt Lý Bình An nghiêm lại, Hỗn Độn Hải trong đan điền xoay tròn, Hỗn Độn pháp lực liên tục tràn vào trong Thất Tinh Thần Kiếm, từng đường vân trên thân kiếm chậm rãi sáng lên, sao trời lấp lánh xoay tròn như muốn thoát kiếm mà ra.
- Chém!
Một tiếng quát chói tai vang vọng không trung, Thất Tinh Thần Kiếm lóng lánh tỉnh quang chém thẳng xuống.
Oanh!
Một đạo quang trụ phóng lên tận trời, mặt đất ầm ầm nứt toác, bên trong quang trụ, ngọn núi sáng lên thần văn, ầm ầm sụp đổ.
Oanh!
Lại một tiếng vang thật lớn, ngọn núi hoàn toàn vỡ ra, phía trên mặt đất xuất hiện một khe rãnh sâu hoắm, giống như Thâm Uyên tịch mịch.
Lý Bình An khẽ vẫy tay, Thất Tinh Thần Kiếm từ dưới Thâm Uyên bay lên, trở về trong tay hắn.
Phía trên Nam Hải Nguyệt Lượng Đảo, Minh Nguyệt đang chơi đùa với Bạch Cẩm, đột nhiên thân thể nàng khựng lại, ánh mắt mừng như điên.
Bạch Cẩm nghi hoặc nói:
- Mẫu thân sao thế?
Minh Nguyệt đứng dậy, trên trán hiển hiện một vầng loan nguyệt, khí chất tĩnh mịch tản ra, giống như Nguyệt Thần giáng phàm.
Pho tượng Thỏ Ngọc cũng hưởng ứng, phía trên pho tượng cao mấy chục mét dâng lên một vầng Minh Nguyệt, ánh sáng dìu dịu, như một tấm lụa mỏng bao phủ phủ cả Nguyệt Lượng Đảo.
Tất cả Bái Nguyệt Thỏ tộc trên đảo đều đi tới, có chút bất an nhìn hòn đảo biến hóa.
Thanh Phong cùng Minh Vi Thương từ đằng xa chạy tới, vừa tới nơi liền thấy Minh Nguyệt đang xảy ra biến hóa, trong lòng giật thót, chẳng lẽ Minh Nguyệt lại phát bệnh rồi?
Thanh Phong bay về phía Minh Nguyệt, giang tay ôm lấy nàng, thâm tình lo lắng kêu lên:
- Tiểu Nguyệt Nguyệt!
Minh Nguyệt hơi nhíu mày, đưa tay đẩy một cái, một đạo Nguyệt lượng bắn ra, đâm thẳng vào người Thanh Phong.
- AI Thanh Phong hét thảm, văng ngược ra sau, nện thẳng lên một gốc đại thụ, đại thụ run rẩy kịch liệt, lá rụng bay tán loạn.
Minh Vi Thương lập tức dừng chân lại, ngưng trọng nhìn Minh Nguyệt, nghiêm nghị kêu lên:
- Rốt cuộc ngươi là ai? Sao cứ phải chiếm cứ thân thể nữ nhi của ta? Mau trả nữ nhi lại cho ta!
Minh Nguyệt cúi đầu nhìn chằm chằm Bạch Cẩm một chút, sau đó hóa thành một vệt sáng bay lên tận trời, lao về phương Nam.
- Mẫu thân!
Một tiếng kêu kinh hoảng vang lên sau lưng nàng.
Lý Bình An cầm Thất Tinh Thần Kiếm đi vào trong lòng núi. Nhìn từ bên ngoài, ngọn núi này không lớn, nhưng tiến vào trong lòng núi mới phát giác, thứ lộ ra trước mặt chỉ là đỉnh núi mà thôi, phía dưới là một ngọn núi vô cùng khổng lồ.
Lý Bình An bay thẳng xuống bên dưới, thâm nhập đến mấy vạn mét mới nhìn thấy một vầng hào quang màu tím, lập tức tăng thêm tốc độ.
Hào quang màu tím càng ngày càng rõ, lúc tới gần mới phát hiện hóa ra hào quang màu tím lại chính là một mảnh lôi trì, trung tâm lôi trì có một viên tỉnh thể óng ánh hình thoi đang xoay chầm chậm, chịu lôi đình tẩy luyện, bề mặt của tỉnh thể hình thoi đã tối đi phần nào.