Chương 821 Minh Vương Rời Đi
Buổi sáng đột nhiên có hai người tới cửa, nói là phụ mẫu của mình, khiến Ninh Khuyết nhất thời tâm thần xáo trộn.
Phần Thiên Khổng Tước giải thích:
- Năm đó lúc ta và phụ thân con yêu nhau, hắn vẫn mang thân người sống, khi biết được ta đã mang thai, hắn dứt khoát kiên quyết tự sát đến Minh giới giúp ta, trở thành Tà Thần một phương. Sau này phụ thân con bị phu tử trấn áp, mấy trăm năm sau đó con được sinh ra, bởi vì con là nhi tử của người sống, nên không cách nào sinh sống tại Minh giới. Bởi vậy, ta liền đưa con đến nhân gian, giao cho người khác nuôi dưỡng.
Mạnh Hạo Nhiên cảm khái nói:
- Kỳ thật từ nhỏ đến lớn mẫu thân con vẫn luôn chú ý đến con, chỉ là con không hề phát giác ra. Nàng còn trộm đại hắc dù của Minh Vương đưa cho con phòng thân, đây cũng là nguyên nhân con trở thành Minh Vương chi tử.
Hắn ngừng một chút, tiếc nuối nói tiếp:
- Còn ta thì vẫn luôn bị trấn áp, không hoàn thành được trách nhiệm của một phụ thân.
Thì ra là như thế, bao nghi ngờ trong lòng đã được hóa giải, nhưung Ninh Khuyết càng thêm mờ mịt chẳng biết làm sao.
Phần Thiên Khổng Tước tiến lên, ôm chặt Ninh Khuyết vào trong lòng, nhẹ giọng nói:
- Hảo hài tử, hiện tại con chẳng những tu thành một thân bản lĩnh thông thiên triệt địa, trở thành Địa Phủ chi chủ, mà thực lực còn vượt xa chúng ta. Chúng ta đã có thể yên tâm rời đi.
Cánh tay Ninh Khuyết cứng ngắc đưa lên, ôm lấy Phần Thiên Khổng Tước, cảm thấy trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, một cảm giác huyết mạch giao hòa khuếch tán toàn thân, thể xác tỉnh thần đều đang rung động, đây chính là cảm giác mẫu thân sao?!
Mạnh Hạo Nhiên bên cạnh ghen ghét nói:
- Được rồi, đi thôi, đã đến lúc rồi.
Phần Thiên Khổng Tước buông Ninh Khuyết ra, lui về sau hai bước.
Mạnh Hạo Nhiên tiến lên vỗ vỗ bả vai Ninh Khuyết, nói:
- Nếu có cơ hội, chúng ta sẽ trở lại gặp con.
Vừa nhận nhau đã phải chia xa? Ninh Khuyết cố nén chóp mũi chua xót, hỏi:
- Hai người muốn đi đâu?
Phần Thiên Khổng Tước nói:
- Cùng Minh Vương đi tới thế giới bên ngoài.
Ninh Khuyết nhịn không được hỏi:
- Có thể không đi hay không!
Mạnh Hạo Nhiên bất đắc dĩ nói:
- Thật tình! Ban đầu vi phụ định cùng mẫu thân con đến Thiên Giới dưỡng lão, nhưng Minh Vương bệ hạ đột nhiên có ý muốn đến thế giới bên ngoài nhìn xem một chút. Mặc dù Minh Vương và mẫu thân con mang danh là chủ tớ, kỳ thật tình như tỷ muội, nàng lo lắng cho an toàn của Minh Vương, nhất định phải theo cùng.
Phần Thiên Khổng Tước lạnh nhạt nói:
- Nàng không chăm sóc bản thân tốt được.
Mạnh Hạo Nhiên giơ hai tay lên bất đắc dĩ nói:
- Con xem đi!
Ninh Khuyết bình tĩnh nhìn hai người bọn họ, sau đó duỗi tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện hai viên phù triện, đưa cho bọn họ nói:
- Đây là Phi Hạc Truyền Âm Phù, dù cho đến thế giới bên ngoài, hai người cũng có thể thông qua cái này liên hệ với con. Nếu như gặp nguy hiểm thì báo sớm cho con biết, con sẽ cầu sư phụ giúp hai người.
Mạnh Hạo Nhiên cười ha hả nói:
- Nhi tử này thật đúng là không phí công nuôi.
Nói xong vung tay lên, Phi Hạc Truyền Âm Phù bay ra khỏi lòng bàn tay Ninh Khuyết, rơi vào trong tay Mạnh Hạo Nhiên.
Ánh mắt Phần Thiên Khổng Tước cũng sáng lên, nếu Phi Hạc Truyền Âm Phù này quả thực có thể vượt giới truyền tin, vậy thì dù đã rời khỏi thế giới này, chuyện liên lạc với nhi tử cũng sẽ không bị gián đoạn.
Sau một lát, đám người Ninh Khuyết trở lại đạo quan, ba người vừa tiến vào đã thấy Lý Bình An và Dạ Vũ đứng trong tiểu viện chờ đợi.
Ninh Khuyết tiến lên, cúi đầu nói:
- Sư phụ!
Lý Bình An nhìn đôi mắt đỏ bừng của Ninh Khuyết, cười nói:
- Hiện tại chia tay là để sau này gặp lại càng tốt hơn.
Ninh Khuyết gật đầu đáp:
- Con biết.
Mạnh Hạo Nhiên cùng Phần Thiên Khổng Tước cũng đều cung kính thi lễ với Lý Bình An.
Lý Bình An nhấc tay nói:
- Hai vị cư sĩ không cần đa lễ.
Mạnh Hạo Nhiên và Phần Thiên Khổng Tước chỉ cảm thấy một cỗ đại lực to lớn bao phủ toàn thân, thân thể không theo khống chế mà đứng lên.
Mạnh Hạo Nhiên cảm kích nói:
- Đa tạ Đạo Chủ truyền thụ bản lĩnh cho nhi tử ta.
Lý Bình An cười nói:
- Cư sĩ không cần như thế, hắn đã bái nhập Đạo Môn, hiển nhiên bần đạo sẽ dốc lòng truyền thụ.
Bầu không khí chia ly thương cảm tràn ngập giữa mọi người.
Dạ Vũ lưu luyến nhìn Phần Thiên Khổng Tước và Mạnh Hạo Nhiên, nói:
- Hay là các ngươi cứ ở lại đi.
Phần Thiên Khổng Tước nhìn sang Mạnh Hạo Nhiên.
Mạnh Hạo Nhiên vội vàng nói:
- Kỳ thật ta cũng rất muốn đi ra bên ngoài nhìn xem.
Minh Vương Dạ Vũ nói:
- Được thôi! Vậy thì đi thôi.