← Quay lại trang sách

Chương 860 Tiến Về Dị Vực

Thân ảnh Lý Bình An xuất hiện ở ngoài cửa, cười nói:

- Thập Nhị tiên sinh ngày xưa hiện tại cũng là nhất gia chi chủ, thật là nhanh a!

Triệu Hân Duyệt tiến lên đem hương dài cắm vào bên trong lư hương, quay người cười nói:

- Đúng vậy a! Ai có thể nghĩ tới một quán chủ của một Đạo quán nhỏ ở Tây Vực vắng vẻ ngày xưa, có thể trở thành chúa tể của thế giới này đâu!

Cất bước đi về phía Lý Bình An.

Lý Bình An cảm khái nói:

- Hồi tưởng đến thật là thoáng qua như kiếp trước, bằng hữu ngày xưa càng ngày càng ít, Thập Nhị tiên sinh hẳn là nên tới đi lại nhiều một chút, miễn cho bần đạo qua mức nhàm chán.

Thập Nhị tiên sinh đi đến bên người Lý Bình An, liếc mắt nhìn hắn không cao hứng nói:

- Lại muốn một nữ hài tử như ta đi đến nhiều? Lời này của ngươi nói ra như thế nào? Ta dọn nhà lâu như vậy, ngươi cũng không đến nhìn ta một lần a!

- Ách! Tốt a! Là bần đạo sai, Triệu phu tử mời!

Lý Bình An chìa tay ra.

Triệu Hân Duyệt cười đi về hướng hậu viện, Lý Bình An theo ở phía sau, hai người đi vào đình nghỉ mát bên trong hậu viện, thưởng thức trà thưởng thức Thanh Liên nở rộ trong đình nghỉ mát.

Triệu Hân Duyệt cảm thán nói:

- Thanh Liên này thật đẹp a!

Lý Bình An nói:

- Đây là Tiên Thiên Linh Bảo tạo hoá Thanh Liên Tử Liên sinh trưởng mà thành, nếu như Hân Duyệt thích, đợi đến khi kết hạt ta sẽ đưa ngươi một hạt.

Bên trong hồ nước một con cá chép đầu đỏ chót vọt lên, phù phù một tiếng nên ở bên cạnh hoa sen, toé lên một trận bọt nước.

Lý Bình An nhìn cá chép lớn cười nói:

- Không phải đồ vật của ngươi, ngươi ngược lại là bất mãn trước.

Cá chép đỏ chót từ bên trong hồ nước đưa đầu ra ngoài, trừng mắt cá nhìn Lý Bình An, phốc! Há mồm phun ra một cột nước.

Triệu Hân Duyệt bật cười nói:

- Dù cho thích cũng không nên đoạt đồ yêu thích của người khác, yên tâm ta sẽ không cần.

Cá chép đỏ chót lúc này mới hài lòng rút vào bên trong hồ nước.

Triệu Hân Duyệt duỗi tay ra, lòng bàn tay xuất hiện một hạt châu màu vàng đất, nói:

- Nghe nói Đạo chủ đang tìm kiếm vật liệu thuộc tính ngũ hành, viên Thổ Linh châu này chính là ta ngẫu nhiên đoạt được, liền đưa cho Đạo chủ.

Lý Bình An thần sắc khẽ động, đưa tay tiếp nhận Thổ Linh châu, cảm kích nói:

- Đa tạ Hân Duyệt, ta đúng là thiếu cái Thổ Linh châu này.

Kỳ thật ngũ hành tiên tài sớm đã thu đủ, nhưng Triệu Hân Duyệt có ý tốt đưa tới, trực tiếp cự tuyệt cũng quá là thẳng nam sắt thép.

Triệu Hân Duyệt cũng lộ ra nụ cười hài lòng.

Lý Bình An đổi đề tài hỏi:

- Gần đây Hân Duyệt có chuyện gì sao?

Triệu Hân Duyệt lắc đầu nói:

- Không cóI - Gần đây Ma Võ giới có tà dị vượt giới mà đến, dẫn đến xuất hiện không ít rối loạn, bần đạo dự định tiến vào thế giới của tà dị đến để nhìn qua, Triệu phu tử có nguyện ý đồng hành.

Lý Bình An hỏi.

- Thế giới của tà dị sao?

Triệu Hân Duyệt kinh ngạc hỏi.

Lý Bình An lắc đầu nói:

- Không phải, từ tin tức tạm thời đạt được thì biết được, chỗ kia là một thế giới hỗn loạn, có thần linh, có người, có thiên sứ, có Thâm Uyên, thế lực đấu đá khắp nơi, đẳng cấp của thế giới sẽ không thấp hơn thế giới của chúng ta.

Triệu Hân Duyệt nhẹ gật đầu, cười nói:

- Vậy ta liền bồi Đạo chủ đi một lần.

Thần sắc đột nhiên động một cái nói:

- Không biết có thể nhiều thêm một người đồng hành?

Lý Bình An hiếu kì hỏi:

- Là ai?

- Tiểu sư đệ của ta Phạm Hiền!

Lý Bình An cười nói:

- Hoá ra là hắn, cùng đi đi! Lần này bọn Thanh Thạch Thanh Thuần Thanh Minh cũng sẽ cùng nhau tiến đến.

Triệu Hân Duyệt cao hứng nói:

- Đa tạ Đạo chủ.

Mấy ngày sau, bên trong hang động rộng rãi sâu thẳm dưới lòng đất của Ma Võ giới, quang mang loé lên liền xuất hiện mấy đạo nhân ảnh, chính là mấy người Lý Bình An, Triệu Hân Duyệt, Thanh Thạch, Thành Thuần, Thanh Mình, Phạm Hiền.

Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu toạ kỵ của mình, Triệu Hân Duyệt cưỡi toạ kỵ phu tử Đoạn Giác lão ngưu, những người còn lại đều không có toạ kỵ.

Trấn giữ ở trước vòng xoáy là đầu trâu mặt ngựa tất cả đều nửa quỳ trên mặt đất, cung kính úng thanh nói:

- Bái kiến Đạo chủ!

Lý Bình An vừa nhấc tay nói:

- Hai vị vất vả, xin đứng lên.

Đầu trâu mặt ngựa từ dưới đất đứng lên.

Lý Bình An hỏi:

- Gần đây nhất có tà dị thông qua thông đạo mà tới không?

Đầu trâu cung kính nói:

- Cũng không có, đối diện tựa hồ cũng biết tà dị bên này đều bị diệt sát.

Lý Bình An nói:

- Ngược lại là học thông minh, đã không đến, bần đạo liền đi qua.

Thanh Ngưu cất bước đi đến vòng xoáy, thân ảnh loé lên biến mất bên trong vòng xoáy, mấy người Triệu Hân Duyệt cũng vội vàng đuổi theo, giống như đi vào sóng nước biến mất ở bên trong vòng xoáy.