Chương 872 Quyết Chiến Với Thâm Uyên
Tất cả các đệ tử hốc mắt đều đỏ lên, nhịn không được ngẩng đầu kêu lên:
- Sư phụ!
Đao Hoàng bái một bái, cất bước đi về hướng Đao Hoàng phong, tóc hoa râm phiêu đãng, thân thể thẳng tắp cũng có chút cong xuống, giờ khắc này phá lệ lộ ra vẻ già nua.
Tất cả các đệ tử đều đỏ vành mắt đứng dậy, lần nữa cùng nhau khom lưng nhất bái với Đao Hoàng phong, quay người hướng về phía nơi bọn người Thạch Hạo rời đi nhanh chóng đuổi theo.
Đao Hoàng đi đến chỗ một tảng đá lồi ra trên sườn núi Đao Hoàng phong, ngồi xếp bằng, đỉnh đầu là ba kiểu chữ to lớn khắc vào bên trên vách núi đá, Thiết Hoạ Ngân Câu phong mang tất lộ- Đao Hoàng phong.
Trong nháy mắt liền qua ba năm, trong ba năm này bọn người Thạch Hạo liên tục chiến đấu ở các chiến trường của thế giới này, chém giết hơn mười vị Thâm Uyên cùng Thánh Đường cường giả, danh tiếng vang xa, khiến cho Nhân tộc nhấc lên một làn sóng phản kháng, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi nhao nhao nói theo, sắp nơi chém giết Thâm Uyên ác ma.
Lý Bình An cũng đem Thỉnh Thần pháp truyền khắp nơi ở thế giới này, tín ngưỡng Thiên Đình cùng Địa Phủ chúng thần nở rộ ở thế giới này.
Bởi vì hành động của đám người Thạch Hạo, Thâm Uyên cũng phát khởi chiến tranh quy mô nhỏ mấy lần, nhưng mà cũng không chiến được chút tiện nghi nào, dù cho tà dị xâm nhập nội địa của Nhân tộc, cũng bị Thủ miếu giả ở thần miếu khắp nơi giảo sát cho tổn thất nặng nề.
Phía trên Thương Cổ đại lục có một chỗ không gian độc lập, chính là giới Vô Thượng Chí Tôn này cùng các tôn giả dưới trướng sở tại, tên là Chí Tôn giới.
Bên trong Chí Tôn giới một toà đảo tự phù không to lớn đang nổi lơ lửng, phía trên đảo tự phù không có một toà thần điện uy nghiêm, bên trong thần điện một người trung niên mặc chiến giáp kim sắc ngồi cao trên chủ vị, không giận mà uy, hai bên phía dưới ngồi hai hàng tôn giả đều là cường giả trở lên, mỗi một cái khí tức đều như thâm uyên phảng phất như vượt qua trời đất.
Thương Cổ chí tôn ngưng trọng nói:
- Thâm Uyên muốn khai chiến.
Không khí trong toàn bộ đại điện nháy mắt đóng băng.
Một lão giả mái tóc hoa râm bên tay trái sầu lo nói:
- Thâm Uyên vẫn là chờ không được muốn thôn tính thế giới chúng ta sao?!
Một người trung niên bên tay phải ngẩng đầu ngưng trọng nói ra:
- Chí tôn, có thể hay không lần nữa mượn uy lực của Kim Quang thần đem Thâm Uyên bức lui?
Thương Cổ chí tôn chậm rãi nói:
- Kim Quang thần hệ cũng chờ không nổi muốn chinh phục thế giới của chúng ta, trừ phi chúng ta thần phục Kim Quang thần hệ, bằng không bọn họ tuyệt đối sẽ không giúp chúng ta.
Người trung niên tuyệt vọng nói:
- Chẳng lẽ dù một tia hi vọng chúng ta cũng không có sao? Thực Vật nữ thần đâu? Liệp Thú thân? Băng Tuyết nữ thần? Phụng Thiên hành cung?...
Thương Cổ chí tôn nói:
- Thế lực của bọn họ đều đã rút lui.
Một thanh niên tới gần đằng sau đột nhiên nói:
- Đạo Môn đâu? Hồng Hoang Đạo Môn trong truyền thuyết!
Lại có mấy người mừng rỡ, nói tiếp:
- Một đao phong ma Thanh Thạch!
- Độc Đan tôn giả Thanh Thuần!
- Tử thần Thanh Minh!
- Thanh Liên kiếm tiên Phạm Hiền!
Thời gian ba năm này, bọn Thạch Hạo đánh ra uy danh mênh mông cuồn cuộn, đã từng mấy lần có những Thâm Uyên cường giả cấp bậc Thiên Thần chạy trốn chết dưới tay bọn họ, dẫn tới tôn giả của thế giới này cũng đều nhao nhao chú mục.
Thương Cổ chí tôn thì thầm nói:
- Đạo Môn!
Lão giả bên trái bất đắc dĩ nói:
- Dưới sự dẫn dắt của bọn người Thanh Thạch, các nơi trên thế giới đều nhấc lên từng đợt thuỷ triều phản kháng, đây cũng là nguyên nhân Thâm Uyên cùng Thánh Đường muốn thôn tính triệt để thế giới của chúng ta đi!
Thượng cổ chí tôn hỏi:
- Các ngươi có từng tìm được Đạo chủ trong truyền thuyết?
Tất cả mọi người lắc đầu, thần sắc sa sút, coi như tìm khắp cả toàn bộ thế giới cũng không có phát hiện chỗ của Đạo chủ, nhưng Đạo chủ lại đúng là thật sự tồn tại hành tẩu ở thế giới này.
Thương Cổ chí tôn ngưng trọng nói:
- Đạo chủ không muốn gặp chúng ta, cũng không biết Đạo Môn đang đánh cái chủ ý gì.
Bên trong hai mắt nở rộ vẻ kiên định nói:
- Hiện tại Thâm Uyên mới là đại địch của chúng ta, truyền lệnh các đại thế lực của Thương Cổ, tập kết đệ tử đi Bắc vực biên cảnh, triển khai đại quyết chiến với Thâm Uyên.
Tất cả các tôn giả đều đứng dậy, trang nghiêm nói:
- Vâng!
Nửa tháng sau, biên giới phương Bắc của Hắc Ám đại lục, thế lực khắp nơi tề tụ, nguyên tố thiên địa rung chuyển không ngớt, từng đạo hồng quang hình thành trong thiên địa.
Đao Hoàng cõng một thanh trường đao đứng ở trên đỉnh một thành trì to lớn, ánh mắt sắc bén nhìn về phương xa, lực lượng kiềm chế đã lâu ở bên trong huyết mạch sôi trào mãnh liệt, đao ý giết chóc dần dần thức tỉnh.