Chương 885 Lý Do
Con mắt Thương Cổ chí tôn đột nhiên trừng lớn, đây là đuổi theo Thâm Uyên mà đánh? Tương tự là bị Thâm Uyên xâm lấn, bọn họ đuổi theo Thâm Uyên đánh tơi bời, mà chúng ta lại bị Thâm Uyên đánh đến mỗi thiếu chút nữa thế giới bị huỷ diệt, vì cái gì mà chênh lệch lớn như thế? Thương Cố chí tôn trong lòng khó tránh khỏi có một trận ưu tư hối tiếc tự ái thê thê thảm thảm.
- Chí tôn, ngài đang suy nghĩ gì đấy?
Một âm thanh vang lên bên tai Thương Cổ chí tôn.
Thương Cổ chí tôn lấy lại tỉnh thần, vội vàng nói:
- Đa tạ Đạo chủ ra tay cứu giúp.
Lý Bình An cười nói:
- Ngươi đã cảm ơn rồi.
Thương Cổ chí tôn lắc đầu nói:
- Trước đó là đa tạ ngài đã giúp ta chống cự lại Thâm Uyên lãnh chúa, lần này là cảm ơn ngài đã dẫn thần linh tới, cứu trợ thiên hạ thương sinh, nếu không có ngài truyền Thỉnh Thần thuật xuống, chúng sinh thế giới của chính ta sẽ phải chịu khổ tàn sát, căn cơ cũng cũng liền bị chặt đứt.
Lý Bình An nhẹ gật đầu, cười nói:
Cái cảm tạ này bần đạo liền thay mặt Thiên Đình Địa Phủ chúng thần nhận.
Ánh mắt Thương Cổ chí tôn loé lên một đạo kiên định, đứng dậy cung kính ôm quyền bái thật sâu, nghiêm nghị nói:
- Còn xin Đạo chủ dạy ta phương pháp đuổi Thâm Uyên đi.
Lý Bình An lắc đầu nói:
- Chí tôn xin đứng lên, nơi này không phải Hồng Hoang giới, bần đạo cũng bất lực.
Thương Cổ chí tôn chậm rãi đứng dậy, nói:
- Các nơi trong thiên hạ đều có lời đồn đại, đồn đại rằng chỉ cần chúng sinh cầu nguyện, liền có thể triệu hoán Hồng Hoang chúng thần hạ giới cứu vớt thiên hạ thương sinh, xin hỏi Đạo chủ lời đồn đại này là thật hay là giả?
Lý Bình An nhẹ gật đầu nói:
- Là thật!
Thương Cổ chí tôn kích động lại bái lần nữa nói:
- Còn xin Đạo chủ chỉ điểm minh lộ.
Lý Bình An nhìn về phía Thương Cố chí tôn hỏi:
- Ngươi thật sự muốn Hồng Hoang chúng thần giáng lâm?
Thương Cổ chí tôn kiên định gật đầu nói:
- Vâng! Còn xin Đạo trưởng dạy ta, vì sao có vô số chúng sinh cầu nguyện, lại không có một tôn Hồng Hoang thần linh nào giáng lâm?
Lý Bình An chậm rãi nói:
- Hồng Hoang chúng thần không có cách nào rời khỏi Hồng Hoang giới, nếu như muốn Hồng Hoang chúng thần giáng lâm, chỉ có một biện pháp, đó chính là đem thế giới của các ngươi biến thành Hồng Hoang hạ giới.
Cái gọi là chúng sinh cầu nguyện chính là lấy tâm của chúng sinh đổi lấy thiên tâm, lấy ý của chúng sinh đổi lấy thiên ý. Kỳ thật nguyên nhân một mực không thành công là ở chỗ những người tu luyện này của các ngươi, người phàm bình thường dù có nhiều, nhưng người chưởng khống cái vận mệnh thế giới này vẫn là các ngươi những người tu luyện các ngươi, đặc biệt là ngươi là vô thượng chí tôn cao quý của giới này lại càng giống như là chủ nhân của thiên địa giới này, nếu ngươi không thừa nhận giới này là Hồng Hoang hạ giới, dù nhiều người thường cầu nguyện cũng là vô dụng.
Thương Cổ chí tôn thì thầm nói:
- Trở thành Hồng Hoang hạ giới!
Lý Bình An cùng Triệu Hân Duyệt không nói gì, cho Thương Cổ chí tôn thời gian suy nghĩ.
Sau một lát, Thương Cổ chí tôn nặng nề nhẹ gật đầu, kiên quyết nói:
- Ta đồng ý!
Trong lòng Lý Bình An hiện lên một cỗ hưng phấn, một phương đại thế giới trở thành Hồng Hoang hạ giới, vô luận là đối với Hồng Hoang hay là với chính mình cũng có lợi ích cực kỳ lớn, nền tảng của Hồng Hoang có thể được củng cố, biểu hiện rõ ràng nhất chính là thực lực của Thiên Đình Địa Phủ chư thần cũng sẽ được tăng cường, Hồng Hoang thiên địa sẽ càng thêm vững chắc, mà mình thì có thể lĩnh hội ba ngàn pháp tắc của thế giới này, bù đắp tự thân pháp tắc Ma Thần không đủ.
Lý Bình An ngoài mặt bất động thanh sắc, ngược lại nghi hoặc hỏi:
- Vì cái gì? Dù cho ngươi hận thù Thâm Uyên, cũng có thể hướng về phía Kim Quang Chủ Thần, vì sao lại lựa chọn Hồng Hoang?
Nếu đã hạ quyết định, nội tâm Thương Cổ chí tôn cũng như trút được gánh nặng, khôi phục thần thái ngày xưa, cái eo thẳng tắp cười lạnh nói:
- Thâm Uyên là muốn huỷ diệt, Thâm Uyên lãnh chúa là muốn làm ô nhiễm thế giới của chúng ta, hiến tế cho Thâm Uyên.
Mà thiên sứ là muốn nô dịch, Thánh Đường là muốn đem chúng ta biến thành súc vật chỉ biết đến đến tín ngưỡng, thành kính quy thuận thiên sứ.
Cho nên cho dù chiến tử, bản tôn cũng sẽ không đầu hàng trước bọn chúng, nhưng Hồng Hoang thì khác, từ trên người các ngươi ta nhìn thấy sự bảo vệ.
Lý Bình An nhẹ nhõm cười nói:
- Ngươi liền tin tưởng cái nhìn của mình như vậy? Có lẽ là giả thì sao?
Thương Cổ chí tôn tỉnh táo nói:
- Ta đã không còn có lựa chọn nào khác, nguyện ý đặt cược một chút, dù có không tốt nhưng so với bị Thâm Uyên huỷ diệt thì càng không tốt hơn.