← Quay lại trang sách

Chương 886 Trước Bái Trời Xanh

Lý Bình An nhẹ gật đầu, nghiêm túc nói:

- Sẽ không để cho ngươi thất vọng.

Thương Cổ chí tôn đột nhiên cười một tiếng nói:

- Ta cũng cảm thế là sẽ không! Ba ngày sau, ta sẽ suất lĩnh chúng sinh tiến hành cầu nguyện, sau này liền xem Đạo chủ.

Thân ảnh Thương Cổ chí tôn ở bên trong xe ngựa nhạt dần rồi biến mất.

Triệu Hân Duyệt cười nói:

- Chúc mừng Đạo chủ lại thu phục được một cái hạ giới nữa.

Lý Bình An cười nói:

- Không phải thu phục, đây là cứu vớt.

Triệu Hân Duyệt nhẹ gật đầu cười nói:

- Thuận tiện thu phục.

Lý Bình An nói:

~ Mỗi lần thu phục một cái hạ giới, căn cơ của Hồng Hoang đều cũng sẽ bởi vậy mà tăng cường, Hồng Hoang thế giới cũng sẽ càng này càng lớn mạnh, đối với Hồng Hoang chúng sinh đều là hữu ích.

Triệu Hân Duyệt ánh mắt sáng lên nói:

- Vậy mà còn có loại chỗ tốt này, vậy sau này chúng ta liền đi theo Thâm Uyên là được rồi, đi xuống thu phục dạng thế giới này sẽ trở nên rất dễ dàng.

Lý Bình An cười ha hả nói:

- Thâm Uyên mà người người đều biến sắc, đến chỗ của ngươi lại thành một cái công cụ lợi dụng.

- Ngươi nói, cái này gọi là cứu vớt.

Triệu Hân Duyệt trêu ghẹo nói.

Lý Bình An lắc đầu nói:

- Thâm Uyên cũng không phải dễ đối phó, vẫn là nên làm việc thật thận trọng.

Ba ngày sau, oanh! Một đạo thần quang khủng bố nở rộ trên toàn bộ thế giới, xua tan tất cả vẻ lo lắng hiện ra ánh sáng ngắn ngủi.

Trong từng cái căn cứ vô số bách tính nhao nhao đi ra khỏi nhà, đi đến phía trước thần điện, quỳ ở đó, đông đúc chiếm cứ cả một khu vực khổng lồ, từ trên không nhìn xuống một mảnh đen nghịt.

Bên trong Thâm Uyên ở phương Bắc, hai đại ánh mắt tĩnh mịch nhìn về phía Chí Tôn giới trên không Thương Cổ đại lục.

Khô Lâu đại quân thanh âm khàn khàn vang lên:

- Thương Cổ lại đang làm cái trò gì?!

Tham Lam ác ma chi chủ trầm thấp nói:

- Hắn làm cái gì cũng đều vô dụng, cái thế giới này ta muốn định rồi.

- Kim Quang lão gia hoả kia còn ở bên thăm dò.

Tham Lam ác ma chi chủ cười lạnh nói:

- Hạng người nhát như chuột!

Bên trong Chí Tôn giới, Thương Cổ chí tôn mang theo từng vị tôn giả, từng bước từng bước đi lên một chỗ tế đàn, bên trên tế đàn khắc vẽ chằng chịt phù vân.

Thương cổ đứng ở bên trên tế đàn, bịch một tiếng thẳng tắp quỳ xuống, đông đảo tôn giả đi theo ở phía dưới cũng quỳ xuống theo, giờ khắc này thiên địa nổ vang, pháp tắc rung động, toàn bộ Chí Tôn giới đều nở rộ hồng quang.

Thương Cổ chí tôn ngẩng đầu nhìn lên trời, lớn tiếng nói:

- Ta Thương Cổ chí tôn chính là vô thượng chí tôn của giới này, thay thiên hạ chúng sinh chỉ ý, trước bái trời xanh, sau bẩm hậu thổ.

Thâm Uyên đột kích vạn linh than khóc, thiên địa sắp bị điệt tới nơi, chúng ta đã không thế xoay trời chuyển đất...

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Toàn bộ Thương Cổ thế giới đều vang lên một trận sấm sét, mưa to như trút nước xuống, bao trùm toàn bộ Thương Cổ đại thế giới, phảng phất như thiên địa đang than khóc.

Trong tất cả các căn cứ trên đại lục, bách tính sống sót quỳ gối bên trong mưa to, mặc cho mưa tầm tã như trút nước thấm vào, tất cả mọi người đều cảm giác được một cỗ bi thương khó hiểu, nhìn không được gào khóc, giờ khắc này cử thế đồng bi.

Bên trong mưa to đầy trời, Thương Cổ chí tôn cùng hơn mười vị tôn giả quỳ gối trên tế đàn, xa xa nhìn lại thân ảnh đều mông lung mờ ảo bên trong nước mưa, tựa như bị mưa to bao phủ.

Chỉ có âm thanh thật lớn như đang hồi tưởng của Thương Cổ chí tôn ở bên trong mưa to, âm thanh rung chấn thiên địa, quanh quần bên tai mỗi người trên toàn bộ thế giới.

Bách tính thần phục Thánh Đường bên trong những thành trì lớn người tu luyện cũng đều đi ra khỏi nhà, đi vào bên trong cơn mưa, lấy mưa to tắm rửa bên tai vang vọng âm thanh mênh mông cuồn cuộn của Thương Cổ chí tôn, trong lòng dâng lên một cỗ bi thương khó hiểu, không phải chúng ta muốn thần phục Thánh Đường, thực sự là không thể cứu vãn a!

Bên trong Thâm Uyên thần điện, Tham Lam chi chủ đột nhiên từ bên trên thần vị đứng lên, lực lượng bàng bạc ầm vang phát ra, bao trùm toàn bộ Tham Lam Thâm Uyên vị diện, vô số ác ma hoảng sợ quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy.

Âm thanh Tham Lam chi chủ phẫn nộ gào thét vang vọng trong đại điện:

- Là Hồng Hoang! Bọn chúng triệu hoán Hồng Hoang chư thần.

Nhớ tới trước đó ở Ma Võ vị diện thảm bại giống như tồi khô lạp hủ, trong lòng lửa giận ngút trời, đây là nhục to lớn của cuộc đời.