Chương 903 Đều Trong Dự Liệu
Lý Bình An giương phất trần lên, tất cả chúng thần đều đứng dậy.
Thương Cổ chí tôn nuối tiếc nói:
- Đáng tiếc là để hắn chạy mất.
- Chạy không được!
Lý Bình An nhìn về phía khe hở Thâm Uyên, tay ở giữa không trung nắm một cái một thanh pháp kiếm ngưng hiện từ trong hư không, bị bắt lấy chuôi kiếm.
Tay Lý Bình An chậm rãi lôi ra trường kiếm, phía trên trường kiếm ba viên Thái Cổ tinh thần loang loáng, giơ trường kiếm lên hỗn độn pháp lực từ trong cơ thể không ngừng cuồn cuộn đưa vào phía trường kiếm, toàn bộ Thất Tinh thần kiếm đều sáng lên hào quang chói mắt, ba viên Thái Cổ tinh thần bay ra khỏi kiếm thể, vây quanh Lý Bình An xoay tròn, sức mạnh tinh thần vờn quanh giống như đặt mình vào phía trên tinh vân.
- Trảm!
Lý Bình An thét to lên một tiếng, thần kiếm ngang nhiên chém xuống, hình thành một nửa vòng tròn kiếm quang thông thiên triệt địa bay vào trong khe hở Thâm Uyên, phía trên kiếm quang ba viên sao trời lấp lánh.
Thất Tinh thần kiếm là thần kiếm mà Thái Thượng Đạo Tổ dùng lúc truyền đạo thế gian, có lực lượng mạnh đến mức không thể tưởng tượng được, cho dù còn không phải là toàn thể, cũng cực kỳ cường đại.
Cương Thi vị diện một mảnh đen nhánh, không trung treo một mảnh trăng khuyết đồ như máu, dưới trăng khuyết là một mảnh đại lục liên miên, trên đại lục trải rộng mồ mả, giống như là một bãi tha ma, vô số cương thi ghé vào bên trên đại địa đen nhánh, hướng về phía trăng khuyết phát ra tiếng gầm nhẹ, thỉnh thoảng còn có cương thi giãy dụa leo ra từ trong lòng đất.
Một đạo hào quang màu đỏ như máu giống như lưu tỉnh xẹt qua bầu trời.
Một toà núi lớn đỉnh thiên lập địa ở trung tâm đại lục ầm vang một tiếng chấn động, ngọn núi to lớn chậm rãi nứt ra, một quan tài ám sắc từ trong lòng núi bay ra, lơ lửng trên đỉnh núi.
Răng rắc một tiếng quan tài mở ra, lộ ra bên trong một khối tang thi dữ tợn, trên mặt khô khốc che kín nếp nhăn, răng nanh bén nhọn vươn ra khỏi môi, hai tay để ở trước ngực, móng tay màu đen phát triển trên ngón tay, tản ra hắc khí mờ mịt.
Thân thể cương thi tĩnh mịch, há mồm phun ra một ngụm khí thế màu xanh lục, nếp nhăn trên người nhanh chóng vuốt phẳng, móng tay thu nhỏ lại vào trong cơ thể, răng nanh cũng thu nhỏ lại vào trong miệng, làn da trở lên tỉnh tế có ánh sáng, trong nháy mắt từ một cái cương thi dữ tợn, biến thành một quý công tử nhẹ nhàng.
Đôi mắt Cương Thi vương bỗng nhiên mở ra, trong mắt hiện lên một đạo huyết quang, người nhẹ nhàng đứng lên rống giận kêu:
~ Trầm luân pháp sư, ngươi dám hãm hại ta! Bổn vương phải giết ngươi.
Một tia ánh sáng đột nhiên chiếu sáng bầu trời, vô số cương thi phát ra từng thanh âm tiếng gầm nhẹ bất an.
Cương Thi vương trong lòng một trận hãi hùng khiếp vía, đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi co rụt lại, trong ánh mắt một đạo kiếm khí mênh mông cuồn cuộn thông thiên triệt địa rơi xuống Cương Thi vị diện.
- Không!
Cương Thi vương phát ra một tiếng gầm rú sợ hãi, truyền khắp toàn bộ vị diện.
Ngay sau đó, oanh! Tinh Thần Kiếm khí rơi vào phía trên Cương Thi vị diện, toàn bộ Cương Thi vị diện âm vang một tiếng bị một kiếm chém đến chia năm sẻ bảy, ở phía dưới kiếm khí óng ánh, hoá thành hư vô, nhìn từ đằng xa giống như một đạo pháo hoa lấp lánh óng ánh tinh quang.
Trong hư không nơi xa Cương Thi vị diện, trầm luân ma pháp sư khoé miệng mỉm cười nhìn hết thảy.
Huyết sắc ma nữ bên cạnh, chỉ cảm thấy cả người rét run, uy lực một kiếm kia làm nàng cảm thấy sợ hãi, sợ hãi!
- Ngươi còn cười được?
- Vì cái gì không được cười? Đây không phải là ở trong dự liệu của chúng ta hay sao?
Huyết sắc ma nữ nhịn không được nói:
- Lần này chúng ta lợi dụng Hồng Hoang, ngươi không sợ bọn họ sẽ trả thù sao?
Trầm Luân ma sư chống quải trượng, nhếch miệng cười nói:
- Cương thi vương chết rồi, cái này gọi là chết không chứng cứ, không ai biết sau lưng có bóng dáng của ta.
Huyết Sắc ma nữ khẽ co giật khóe miệng, âm trầm nói:
- Ám Tinh Linh công chúa cũng không ra tay với Hồng Hoang, nàng có thể sẽ vạch trần ta.
Trầm Luân ma sư chống quải trượng, dùng tay trái xoa xoa ngực, lịch thiệp cúi người thi lễ, cười nói:
- Vậy quý cô hãy tự cầu phúc đi!
Hắn ta đứng thẳng lên dùng tay trái bóp lại giữa không trung, giữa hai ngón tay bóp ra một đóa hoa tươi đẹp, đưa cho Huyết Sắc ma nữ, rồi cười nói:
- Chúc quý cô may mắn!
Dứt lời hắn ta buông tay, hoa tươi bồng bềnh giữa không trung, hắn lui lại một bước, thân ảnh vặn vẹo một lúc rồi biến mất không thấy đâu nữa.
- Đáng ghét!
Huyết Sắc ma nữ đưa tay chộp lấy, toàn bộ hoa tươi lập tức vỡ nát, lạnh giọng nói:
~ Ta chính là Thâm Uyên lãnh chúa, hắn còn dám đi vào Thâm Uyên đối phó với ta sao?