← Quay lại trang sách

Chương 904 Phản Ứng Của Thâm Uyên Lãnh Chúa

Oanh! Pháo hoa to lớn sáng lên ở phương hướng khác, vong hồn vị diện bên trong pháo hoa vỡ nát.

Sắc mặt Huyết Sắc ma nữ thay đổi mấy lần, nàng nuốt nước miếng, thân ảnh hóa thành huyết vụ và biến mất tại chỗ trong nháy mắt.

Trong đại thế giới Hồng Hoang, chúng Tiên Thần tất cả đều sững sờ tại chỗ, trong đầu không ngừng hồi tưởng về chuyện đã xảy ra trước đó, đạo tỉnh quang kiếm khí lao vào bên trong khe hở Thâm Uyên, hắc ám vị diện khổng lồ vỡ nát dưới kiếm khí, kiếm quang sáng chói bao phủ toàn bộ khe hở trong Thâm Uyên, khiến nó sụp đổ, mà còn là liên tiếp hai lần.

Thương Cổ chí tôn từ trên không trung bay thấp xuống, nói với vẻ khó tin:

- Đạo Chủ, ngài... Ngài chém chết Thâm Uyên lãnh chúa ư? Còn phá hủy cả Thâm Uyên vị diện!

Lý Bình An thu hồi thần kiếm trong tay, nói:

- Hắn có thể đánh qua đây, bần đạo tự nhiên cũng có thể đánh trải Nhìn xem đây là phong thái ra sao, khí phách cỡ nào, đủ loại cảm khái quanh quẩn trong lòng Thương Cổ, cuối cùng cũng chỉ hóa thành một câu:

- Đạo Chủ, ngài trâu bò!

Lý Bình An thu hồi thần kiếm, cười nói:

- Nơi này giao cho các ngươi.

Bóng người liền biến mất giữa không trung.

Tất cả Tiên Thần đều kính cẩn chắp tay thi lễ, thưa:

- Cung tiễn Đạo Chủ!

Mọi người đứng lên, chúng thần của Thiên Đình dùng tường vân bay về, âm thần Địa Phủ hóa thành một cỗ hắc tuyến tiến vào lòng đất.

Một lão già cười ha ha, nói với về kinh ngạc:

- Thật không nghĩ tới được, ta vậy mà đánh lùi được Thâm Uyên.

Thanh niên bên cạnh hoài nghi nói:

- Thâm Uyên đáng sợ lắm không?

- Hỏi thừa, hắn ta vô cùng đáng sợ!

Lão già tức giận nói.

Thanh niên phớt lờ lời ông lão, đáp lại:

~ Ta cảm thấy bình thường! Chúng ta còn chưa ra tay, hắn liền đã đổ xuống.

Lão già mơ hồ mang theo chút ghen tị, nói:

- Đó là bởi vì Hồng Hoang trên có Thiên Đình dưới có Địa Phủ, còn tồn tại cả Đạo Chủ chí cao vô thượng.

Lão cảm thán nói tiếp:

- Nếu như thế giới của chúng ta cũng có đạo chủ, có Thiên Đình Địa Phủ, làm sao có thể xém chút nữa bị diệt vong như vậy.

Thanh niên cười ha hả nói:

- Bây giờ không phải là đều có sao?

Lão già nổ nụ cười tươi, nói:

- Cũng đúng! Hôm nay có thể đánh lùi Thâm Uyên, diệt Thâm Uyên vị diện, lão phu rất vui mừng, tiểu huynh đệ có bằng lòng bồi lão phu đi uống vài chén không?

Chàng thanh niên vui vẻ nói:

- Rất sẵn lòng, ta biết một ma nữ tửu quán, rượu trong đó cũng không tệ.

- Tiểu huynh đệ hãy dẫn đường!

Hai người cưỡi mây lướt gió bay về phía xa.

Trận chiến đồng tâm hiệp lực này khiến cho những người không quen biết nhanh chóng gần gũi nhau hơn, mọi người sôi nổi tụm lại thành tốp năm tốp ba bàn tán về khung cảnh của trận chiến vừa rồi, bay về phía xa, về phần những vùng đất bị Thâm Uyên làm ô nhiễm, những dãy núi bị đại chiến phá hủy đều có sơn thần thổ địa tu bổ.

Trong vùng núi rừng xa xôi, hai vị Hắc Ám Tinh Linh cảm nhận được những chấn động khủng khiếp từ chiến trường bên kia truyền đến, tất cả đều bị một trận kinh hồn bạt vía.

Nam tinh linh không thể tin được, nói:

- Làm sao có thể mạnh như vậy?

Hắc Ám Tinh Linh công chúa cũng quay đầu nhìn về hướng chiến trường, nói:

- Thế giới này tuyệt đối không phải thứ mà Thâm Uyên lãnh chúa có thể động vào.

Nam tinh linh nói:

- Công chúa điện hạ, ý ngài nói là thế giới này có thần vương sao? Không phải tất cả thần vương đều ở vĩnh hằng thần giới sao?

Hắc Ám Tinh Linh công chúa lắc đầu nói:

- Vẫn chưa tới mức gọi là thần vương nhưng cũng là viễn siêu Chủ Thần.

Nam tinh linh hoảng hốt vội vàng hỏi:

- Công chúa điện hạ, nhân lúc vị cảnh giới chí tôn này vẫn chưa phát hiện, chúng ta có nên chạy không?

- Ai nói hắn chưa phát hiện?

Nam tinh linh toàn thân cứng đờ, nhỏ giọng hỏi:

- Hắn phát hiện chúng ta rồi ư?

Hắc Ám Tinh Linh công chúa nhẹ gật đầu, trong mắt lóe lên sự nghi ngờ, nói:

- Đúng vậy, mặc dù không biết hắn vì nguyên do gì mà không ra tay với chúng ta, nhưng chắc chắn hắn đã phát hiện ra chúng ta rồi.

Nam Hắc Ám Tinh linh nuốt một hớp nước miếng, quay đầu nhìn bốn phía với vẻ hoảng sợ, trong mắt mang theo bất an, vậy mà đã bị vị chí tôn đáng sợ kia phát hiện. Bây giờ hắn cảm thấy cả thế giới đều tràn ngập ác ý đối với mình, như thể nguy cơ bỏ mạng có thể ập xuống bất cứ lúc nào.

- Đi thôi! Mặc dù không biết vị kia tồn tại lại vì cái gì mà không ra tay với chúng ta, nhưng cũng cho thấy chúng ta tạm thời không gặp nguy hiểm.

Hắc Ám Tinh Linh công chúa bước về phía trước.