← Quay lại trang sách

Chương 912 Cầu Cứu Từ Dị Giới

Thạch Lăng cất bước đi vào bên trong, một già một trẻ vội vàng đuổi theo.

Trong viện, Thạch Lăng nghi ngờ nhìn khắp nơi. Ô! Sao lại không có người?

Từ trong cánh cửa ở cách vách, Thạch Mặc mặc đạo bào màu xanh bước ra, trên tay còn cầm mấy quyển đạo kinh.

Thạch Mặc nhìn thấy Thạch Lăng đứng trong viện tử, mừng rỡ kêu lên:

- Tiểu Ngũ!

Thạch Lăng nhìn về phía Thạch Mặc, cũng cười nói:

= Tỷ!

Thạch Mặc vui mừng tiến lên, hỏi:

- Tiểu Ngũ, sao ngươi lại về thăm tỷ tỷ vậy? Ngươi sống ở Thiên giới đã quen chưa?

Thạch Lăng gãi đầu một cái, cười nói:

- Mọi thứ đều tốt lắm, ta còn kết giao với rất nhiều bằng hữu mới. Tỷ, Đạo Chủ đâu?

Thạch Mặc liếc nhìn hai người lạ đứng bên cạnh một cái, nói:

- Quán chủ cùng hai vị sư tỷ Thanh Tuyết Thanh Vũ hạ giới rồi.

Thạch Lăng vội vàng hỏi:

- Lúc nào mới trở về?

Thạch Mặc hỏi:

- Có việc gấp?

Thạch Lăng nhẹ gật đầu, lo lắng nói:

- Rất gấp! Chỉ sợ có một tên Tà Thần có năng lực hủy diệt thế giới đang tiến về phía Hồng Hoang.

Thạch Mặc trấn an một câu:

- Ngươi chớ vội, để ta đi hỏi một chút.

Nói xong liền lấy tay làm bút, vung tay vẽ trên không trung. Sau một hồi rồng bay phượng múa, một tấm phù triện phát quang hiện ra trên không trung. Nàng cất lời:

- Quán chủ, ngũ đệ của ta hạ giới mà đến, nói là có chuyện quan trọng muốn cầu kiến!

Nàng ta đưa tay điểm một cái lên phù triện trước mặt, phù triện phát ra một luồng ánh sáng lấp lánh, hóa thành một con hạc nhỏ màu vàng kim bay đi.

Thạch Mặc nhìn về phía Thạch Lăng khẽ cười, nói:

- Ngũ đệ, các ngươi theo ta đến hậu viện dùng trà trước đi. Quán chủ hẳn là rất nhanh liền trở về.

Thạch Lăng nhìn xung quanh một chút, nhìn thấy bàn đá ghế dựa bên cạnh gốc cây hoa đào liền nói:

- Chúng ta ngồi đây chờ cũng được!

Thạch Mặc gật đầu nói:

- Vậy cũng được!

Đoàn người đi đến ngồi xung quanh bàn đá, Thạch Mặc cùng Thạch Lăng cười đùa nói trò chuyện vui vẻ, hỏi thăm về cuộc sống của đối phương.

Một già một trẻ thì lo lắng sợ hãi, chìm đắm trong cảm giác khủng hoảng bất an, trong đầu hiện lên một vài cảnh tượng sắp tới khi gặp được Đạo Chủ.

Cảnh tượng thứ nhất, Đạo Chủ biết được bọn họ chính là những người đã dẫn Mộng Ma đến, nổi cơn thịnh nộ, một chưởng đập chết hai người.

Cảnh tượng thứ hai, sau khi Đạo Chủ nhận ra mình bị bọn họ lợi dụng, đạp một cước giẫm chết hai người, còn dùng sức giày xéo.

Cảnh tượng thứ ba, sau khi Đạo Chủ biết hai người là kẻ Mộng Ma muốn đuổi bắt, liền bắt hai người lại giao cho Mộng Ma.

Cảnh tượng thứ tư, cảnh tượng thứ năm, cảnh tượng thứ sáu,...

Tưởng tượng càng nhiều, hai người lại càng thêm sợ hãi. Hành động của bọn họ cho dù thế nào cũng đều chỉ có một con đường chết!

Thạch Mặc đột nhiên ngẩng đầu, vui mừng nói:

- Quán chủ trở về rồi!

Một già một trẻ vội vàng đứng lên, trên trán phủ một tầng mồ hôi lạnh.

Thạch Mặc cùng Thạch Lăng cũng đứng lên đi ra ngoài nghênh đón. Một già một trẻ vội vàng đuổi theo.

Bầu trời bên ngoài, Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu, Thanh Tuyết Thanh Vũ cưỡi hai con hươu sao, đạp gió cưỡi mây từ trên không trung hạ xuống, đáp xuống trước cửa Tam Thanh quan.

Thạch Mặc cùng Thạch Lăng chắp tay thi lễ, nói:

- Cung nghênh Quán chủ (Đạo Chủ)!

Một già một trẻ cũng liền vội vàng chắp tay thì lễ:

- Bái kiến Đạo Chủ!

Lý Bình An xoay người nhảy xuống khỏi lưng con trâu, cười nói:

- Không cần đa lễ!

Thanh Tuyết Thanh Vũ cũng xoay người nhảy từ trên lưng hai con hươu sao xuống. Thanh Ngưu dẫn hươu sao đi vào bên trong rừng cây.

Lý Bình An nói:

- Chúng ta vào trong rồi nói!

Đoàn người tiến vào bên trong. Sau khi đi vào bên trong viện tử lại tới bên cạnh bàn đá theo thứ tự ngồi xuống.

Thanh Tuyết Thanh Vũ cũng ngồi bên cạnh, hiếu kì dựng thẳng lỗ tai.

Lý Bình An nhìn Thạch Lăng, nói:

- Nghe nói ngươi có việc muốn tìm ta.

Thạch Lăng khẽ gật đầu, nói:

- Chuyện là thế này. Hôm nay, trong lúc ta đang cùng một vị đạo hữu của Thương Cổ thế giới thăng thiên luận đạo ở ma nữ tửu quán, đột nhiên liền cảm giác có một luồng sức mạnh không biết từ đâu đến bao phủ toàn thành. Khi ấy, nguyên thần mịt mờ, một cơn buồn ngủ kéo đến.

- Ta lập tức vận lực xua tan luồng sức mạnh ấy, đồng thời tất cả Tiên Thần trong thành cũng đều bộc phát khí tức. Sau đó một con nhuyễn trùng hư ảo bị bức phải xuất đầu lộ diện bên trên bầu trời thành trì... Theo như lời bọn họ nói thì con quái vật nhuyễn trùng này chính là Mộng Ma, vì đuổi giết bọn họ mà tới.

Thạch Lăng duỗi tay ra, một luồng ánh sáng từ trong lòng bàn tay bắn ra, ở phía xa hiện ra một con nhuyễn trùng to lớn tàn tạ, đang run rẩy lơ lửng ở trong Hư Không, bộ dạng trông rất thê thảm.

Một già một trẻ “phịch” một tiếng quỳ xuống đất.