Chương 915 Hư Không Mộng Yểm
Hắn thu liễm khí tức bay về phía điểm sáng. Theo khoảng cách ngày càng rút ngắn, điểm sáng cũng ngày càng trở nên lớn hơn, cuối cùng biến thành một cái thế giới to lớn lơ lửng bên trong Hư Không. Một con nhuyễn trùng trong suốt còn lớn hơn thế giới ấy đang bò bên trên, thân thể hơi phập phồng, đang nhắm mắt mơ một giấc mộng đẹp.
Lý Bình An đáp xuống một khối đá lớn trong Hư Không, nhìn về thế giới ở phía đằng xa, thì thầm:
- Quả nhiên là thực lực cấp Chủ Thần, quả thực rất mạnh!
Hắn ngồi xếp bằng bên trên khối đá lớn kia, chậm rãi nhắm mắt lại, đem linh hồn dung nhập vào Hư Không, cẩn thận từng chút một tiếp xúc với thiên địa pháp tắc của thế giới nơi xa kia. Dự định cố gắng không làm kinh động đến con nhuyễn trùng Hư Không, mau chóng lĩnh hội toàn bộ thiên địa pháp tắc của thế giới.
Trong Hư Không không có nhật nguyệt. Quanh thân Lý Bình An bất tri bất giác từ không có vật gì đến dần dần nở ra từng đóa Kim Liên, ở bên trong mỗi đóa Kim Liên đều có một ngọn lửa phiêu đãng, có màu đỏ, màu xanh, màu trắng, màu lam... Đạo vận vô hình lấy Lý Bình An làm trung tâm, dần dần tản ra.
Ẩm! Một ngọn lửa từ trong thân thể Lý Bình An bay vụt lên trời, thiêu rụi hết toàn bộ Kim Liên, cũng thiêu đốt một mảnh Hư Không.
- Uuuml Một âm thanh phẫn nộ giống như tiếng trâu rống chấn động Hư Không.
Lý Bình An đột nhiên mở bừng mắt, khẽ kêu lên một tiếng "không ổn". Việc lĩnh ngộ pháp tắc tạo ra chấn động quá lớn, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hư Không Mộng Yểm nơi phương xa đang trợn trừng cặp mắt âm u, nhìn chằm chằm Lý Bình An.
Lý Bình An thầm than một tiếng. Con đường lĩnh ngộ pháp tắc này là không thể thực hiện được, bị phát hiện không nói, hơn nữa tốc độ thật sự quá chậm. Đành đứng dậy chắp tay thi lễ, nói:
- Bái kiến đạo hữu!
Một giọng nói trôi nổi vang lên bên tai Lý Bình An:
- Ngươi là ai?
- Bần đạo là Quán chủ Tam Thanh quan, Lý Bình An.
- Ngươi cũng là Tà Thần?
Lý Bình An lắc đầu nói:
- Không, bần đạo tới cứu bọn họ.
- Vì sao? Bọn chúng bây giờ rất vui vẻ, mỗi người đều có được thứ mình muốn.
- Nhưng những thứ ấy đều là giả.
Hư Không Mộng Yểm nghi ngờ nói:
- Như vậy không tốt sao? Thế giới bọn họ đã bị Thâm Uyên phát hiện, tóm lại là muốn chết, được chết một cách bất tri bất giác trong vui sướng, đối với bọn hắn mà nói là rất hạnh phúc!
- Lý niệm này của ngươi bần đạo không tán đồng.
Lý Bình An chậm rãi lắc đầu.
Hư Không Mộng Yểm nhìn Lý Bình An nói:
- Cho nên, ngươi là muốn khiêu chiến với ta!
Lý Bình An nhẹ gật đầu nói:
- Bần đạo nhất định sẽ cứu thế giới này.
Hắn hất phất trần lên, một đạo ngũ sắc thần quang quét về phía Hư Không Nhuyễn Trùng.
Hư Không Nhuyễn Trùng thân ảnh vặn vẹo một hồi, thân hình khổng lồ dần dần tan biến khỏi thế gian, ngũ sắc thần quang chợt lóe qua.
Thân ảnh Lý Bình An vội vàng lui lại. "Răng rắc!" Tại nơi hắn đứng trước đó trong nháy mắt tất cả đều vỡ tan tành, giống như vừa bị một cái miệng lớn cắn nát.
Lý Bình An đi bộ nhàn nhã trong Hư Không, bước một bước đã đi được ngàn dặm xa, khoảng không phía sau lưng liên tiếp vỡ nát, như thể nếu có một con chó lớn cứ đuổi theo Lý Bình An mà cắn, nó sẽ hình thành một khoảng trống bị đập tan.
Lý Bình An dừng chân, đột nhiên quay người, một chưởng đẩy ra.
â Ầm! Âm Dương pháp tắc hội tụ tạo thành một bức tranh Thái Cực Đồ to lớn, kiên cố chặn lại khoảng không tan vỡ, thần quang chiếu rọi Hư Không lạnh lẽo.
Một thân hình khổng lồ giống như Nhuyễn Trùng của Mộng Yểm lộ ra trong khoảng không tan vỡ, con ngươi to lớn mờ mịt nhìn chằm chằm Lý Bình An.
Lý Bình An cũng trầm ngâm nhìn về phía Hư Không Nhuyễn Trùng, thần sắc đột nhiên hoảng hốt, trong đầu tuôn ra một luồng toan tính những khó khăn, sắc mặt lập tức có biến đổi lớn, hét to kêu lên:
- Chém!
Thất Tinh Thần Kiếm kêu keng một tiếng rút ra khỏi vỏ, tinh quang kiếm khí óng ánh bay thẳng đến hướng Hư Không Mộng Yểm, ba ngôi sao trời phía trên kiếm khí sáng lấp lánh.
= Bồ¿sÖa! Một nỗi sợ hãi lóe lên trong đôi mắt mờ nhạt của Hư Không Mộng Yểm, gầm nhẹ một tiếng rồi thân ảnh tiêu tan.
Kiếm khí đảo qua khu vực Hư Không sụp đổ, rồi biến mất ở phía xa mà không đụng phải bất kì vật thể nào.
Lý Bình An thu tay lại, Âm Dương Thái Cực Đồ tan ra, đứng ở bên trong Hư Không chăm chú chờ đợi, hết sức duy trì cảnh giác.
Hư Không bị sụp đổ ở phía xa rất nhanh liền khôi phục nguyên dạng, từ đầu đến cuối đều không có lấy một nửa điểm khác thường, Hư Không Mộng Yểm không còn xuất hiện nữa, xem như đã trốn đi rồi.