Chương 922 Trấn Ma Tháp
Lý Bình An nói thầm:
- Không gian mộng cảnh này của ngươi làm sao lại chịu không được?
- Đạo chủ là ta sai rồi, Tôn thần linh này ngài mơ thấy cũng quá mức cường đại rồi.
Mộng Yểm chủ động nhận sai, sau đó thử hỏi:
- Đạo chủ, ngài vừa nghĩ đến Ma thần vĩ đại kia là ai vậy?
- Tê Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không!
Tề Thiên đại thánh? Quả nhiên đủ phí phách! Trong lòng Mộng Yểm không ngừng hồi tưởng thân ảnh vừa lúc nãy, càng nghĩ càng cảm thấy thực đáng sợ, thân ảnh cuồng bạo cơ hồ phải tràn ngập trong đầu.
Lý Bình An tâm niệm vừa động, không gian xung quanh đại biến, không gian vô tận xuất hiện dãy núi, rừng cây, tám con đường đá mọc lên từ những ngọn núi bao quanh rừng, đổ vào giữa tạo thành một quảng trường đá, chính giữa quảng trường là một tháp đá có phong cách cổ xưa, trên thân tháp có vài nét chữ rực rỡ, Trấn Ma tháp!
Mộng Yểm trong nháy mắt nhìn thấy không gian trong mộng cảnh đại biến, nghi hoặc hỏi:
- Đạo chủ, cái này để làm gì thế?
Lý Bình An trong lòng thở ra một hơi, chắc là được, tùy ý đáp:
- Trấn Ma tháp đương nhiên là dùng để trấn ma.
Mộng Yểm trong lòng chột dạ, Đạo chủ không phải là muốn nhốt nó trong tháp này chứ? Nhưng nơi này là thế giới mộng cảnh, không quản được nó nha! Chẳng lẽ Đạo chủ choáng rồi?! Lúc này nó cúi đầu nặng nề nói:
- Đạo chủ yên tâm, ta nhất định ở trong Trấn Ma tháp này an ổn suy nghĩ.
Lý Bình An liếc mắt nhìn nó, bay lên, chắp hai tay sau lưng lơ lửng trước Trấn Ma tháp, nói:
- Về sau thế giới mộng cảnh này cho ngươi bảo hộ, mỗi một tầng trấn tháp đều là một thế giới, về sau bên trong chính là Thâm Uyên Ma thần, hư không Tà thần, hoặc là Thiên sứ.
Híttt! Bên trong đôi mắt nhỏ Mộng Yểm trừng lớn, Thâm Uyên Ma thần? Thiên sứ? Đạo chủ thế mà định trấn áp vthâm Uyên Ma thần với Thiên sứ! Trong lòng nó hiện ra một ý tưởng, xem ra nếu vạn năm sau Đạo chủ chán rồi, chà chà, về sau không gian này chính là của ta!
Lý Bình An hoài nghi nhìn Mộng Yểm, cảm giác đầu nó đang nghĩ đến một số ý nghĩ không tốt.
Mộng Yểm vươn cái tay như xúc tua ra, vỗ ngực bốp bốp cam đoan kêu lên:
- Đạo chủ, người cứ yên tâm đi! Không gian này ta nhất định sẽ bảo hộ tốt.
Lý Bình An gật đầu, thân ảnh mờ nhạt biết mất.
Trong Tam Thanh Quan, Lý Bình An từ hư không tới, kẽo kẹt một tiếng mở cửa phòng rồi đi ra ngoài.
Bên ngoài viện, Thanh Tuyết đúng lúc bưng bàn cờ đi ngang qua, dừng lại bước chân tò mò hỏi:
- Sư phụ, Mộng Yểm kia đâu?
Lý Bình An cười trả lời:
- Bị vi sư trấn áp rồi, ngươi đây là muốn chơi cờ?
Thanh Tuyết cười nói:
- Đúng vậy! Sư phụ muốn chơi không?
- Cũng được!
Lý Bình An cùng Thanh Tuyết nói nói cười cười đi ra ngoài.
Thiên Nguyên vị diện, trước tiên là Mộng Yểm phủ xuống làm cho chúng sinh rơi vào mơ mộng, lúc sau chính là Thiên sứ tộc từ trên trời giáng xuống, cùng Mộng ma tộc mở ra đại chiến, đem tất cả mộng ma chém giết, sau đại chiến cả thế giới rơi vào một mảng hỗn độn.
Sau một tháng thế giới bước đầu xây dựng lại, trên những đám mây trắng dài, hình thành một thần điện to lớn, bên trong chính là Thiên sứ tộc, không ai có thể bước nửa bước lên trên mây mà không có lệnh triệu kiến, bao gồm cả thần linh bản thổ.
Ở những thành trì mới xây dựng trên đất liền đều có những tòa Thánh đường, dù là thường dân hay tu luyện giả, mỗi ngày ai cũng phải tiến vào Thánh đường quỳ dưới pho tượng Thần Hi Chi Chủ vĩ đại để tiến hành cầu nguyện, ngày ngày đêm đêm trên đại lục đều quanh quẩn tiếng cầu nguyện tán dương.
Ở sâu trong dãy núi một tòa Thần điện sừng sững trên những ngọn núi cao, một người đàn ông trung niên mặc kim giáp, đứng trước đại điện, chính giữa đại điện rõ ràng là một pho tượng thiên sứ.
Một thân ảnh mặc giáo chủ bạch bào từ bên cạnh đi tới, cao hứng kêu lên:
- Phụ thần!
Đứng bên cạnh người đàn ông trung niên chính là Wyatt.
Wyatt đứng bên người đàn ông trung niên, ngắm nhìn núi non, cười nói:
- Phụ thần, diệt thế đại kiếp nạn đã không còn, sao người còn không đem thần giáp cởi ra? Mặc cũng không ngại nặng.
Người đàn ông trung niên từ từ nói:
- Đại địch vẫn luôn còn.
Khuôn mặt tươi cười của Wvatt biến mất, lãnh đạm nói:
- Phụ thân, đại địch vẫn còn là ý gì? Sao con không hiểu ý của người? Mộng ma tộc không phải đều bị giết chết hết rồi sao?
- Ta nguyện để chúng sinh đều trầm luân trong mộng đẹp của Mộng Ma, còn hơn trở thành nô lệ tín ngưỡng của Thánh đường.
Trong mắt người đàn ông trung niên tràn ngập thương cảm.