Chương 921 Không Chịu Nổi
Nó nhếch miệng lộ ra một nụ cười nịnh nọt.
- Đi theo ta!
Lý Bình An cùng Hư Không Mộng Yểm nháy mắt biến mất ở trong phòng, đi vào một chỗ không gian thần bí, trong không gian một mảnh hỗn độn, ba nghìn pháp tắc dao động rõ ràng xuất hiện ở tứ phương, có tòa nhà tranh trôi nổi bên trong không gian hỗn độn, một ghế nằm xếp phía trước ngôi nhà tranh.
Mộng Yểm nhìn xung quanh, trong mắt có kích động cũng có bất an, hành tấu qua rất nhiều thế giới cũng chưa từng gặp qua không gian kỳ lạ như vậy, bí ẩn của thế giới phảng phất ở ngay trước mắt, có thể rõ ràng cảm nhận được nếu tu luyện trong không gian này, bản thân sẽ được đề thăng lên rất nhiều.
Lý Bình An bay đến trước nhà tranh, xoay người nói:
- Nơi này là thiên địa bản nguyên, cũng là mệnh mạch của một phương thế giới.
Mộng Yểm cẩn thận nhìn Lý Bình An, nơi quan trọng như vậy, làm sao Đạo chủ lại đưa mình tới đây? Trong lòng nó có chút bất an mơ hồ.
Lý Bình An thân thủ nhất chiêu, ba nghìn pháp tắc trong không gian tràn ngập hỗn độn ngưng tụ hiện ra ba nghìn sợi tơ, đâm về hướng Mộng Yểm.
Mộng Yểm theo bản năng tránh đi, thời gian xung quanh nháy mắt ngưng lại, Mộng Yểm cũng định lại một chỗ.
- Bòoo! Mộng Yểm phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bên trong đôi mắt nhỏ yếu ớt tràn ngập phẫn hận, ba nghìn sợi tơ đâm vào thân thể, đâm thẳng vào thần cách.
Thân thể Mộng Yểm kịch liệt run rẩy, phẫn nộ gầm lên nói:
- Đạo chủ, ta với ngươi cá chết lưới rách.
Hơi thở cuồng bạo theo cơ thể tràn ra, quấy nhiễu không gian hỗn độn.
Lý Bình An nói:
- Chớ gấp! Bần đạo cũng không tính giết ngươi!
Trên trán của Mộng Quỷ xuất hiện một quả kiếm phù, hơi thở bốc lên của toàn thân đột nhiên tuôn ra như thể bị một thanh kiếm đâm xuyên qua, trút xuống mà ra.
Cả người Mộng Yểm nhất thời cứng đờ, trong mắt hiện lên tia tuyệt vọng.
Lý Bình An nghiêm túc nói:
- Ngươi trước đây muốn hủy diệt một thế giới, mặc dù cuối cùng không thành công, tử tội có thể tránh khỏi, nhưng hôm nay bần đạo phải trấn áp ngươi ngàn năm ở đây, cảnh cáo ngươi!
Một tia kích động hiện lên trong đôi mắt tuyệt vọng của Mộng Yểm, nó gầm nhẹ kêu lên:
- Thật sao?
Lý Bình An gật đầu nói:
- Sau vạn năm bần đạo sẽ thả ngươi ra ngoài.
Mộng Yểm vội vàng nói:
- Không sao, không sao, nhiều hơn mấy vạn năm cũng không sao.
Làm một Tà Thần không có xương cốt, có thể sống thời gian dài như vậy, trở thành một đời Chủ thần, dựa vào cái gì? Đương nhiên là cầu, năm đó đồng tộc khinh thường chính mình, sau khi mình bế quan vạn năm đã biến mất; năm đó kẻ thù đuổi giết, sau khi mình bế quan bốn vạn năm thì chết; năm đó Thần Hệ muốn mình thần phục, sau khi mình bế quan mười vạn năm thì tan vỡ; bất tri bất giác chính mình đã đạt tới Chủ thần, duy nhất một lần hành động lớn mật bị bắt, có lẽ chờ kỳ trấn áp vạn năm của mình xong, Đạo chủ đã mất rồi? Đến lúc đó chính mình chiếm được một không gian như vậy, nghĩ lại liền vô cùng đắc ý.
- Ngươi xây dựng thế giới mộng cảnh, kéo bần đạo vào trong đó.
Ngay thời điểm Mộng Yểm còn đang miên man suy nghĩ, thanh âm vang lên bên tai.
Mộng Yểm lập tức bừng tỉnh, vội vàng nói:
- Được, được!
Lý Bình An lập tức cảm thấy được một tia dao động kì dị bao phủ đến, tỉnh thần cả người mơ hồ một chút, lập tức lại bừng tỉnh, hoàn cảnh xung quanh đã đại biến, xuất hiện một chỗ trong hư không, bốn phía có một đám lốc xoáy vặn vẹo.
Thân ảnh Mộng Yểm trong suốt hiện bên người Lý Bình An, cung kính nói:
- Đạo chủ vĩ đại, đây là thế giới mộng cảnh mà ta đã xây dựng căn cứ vào những giấc mơ của ngài, hết thảy trong đó đều có thể thành hiện thực theo ý nghĩ của ngài.
Lý Bình An hoài nghi hỏi:
- Cái gì cũng đều được?
Mộng Yểm vội vàng nói:
- Tất nhiên hai vị vĩ đại mà ngài mơ thấy trước đây là không thể.
Trong mắt nó hiện lên một tia sợ hãi, nói:
- Hai vị kia thật sự quá vĩ đại.
Lý Bình An tâm niệm vừa động, thân ảnh to lớn phía sau chậm rãi đi thắng đến, thân thể hoàng kim khóa tử giáp, đỉnh đầu cánh phượng tử kim quan, chân đạp ngẫu tỉ bộ vân lí, một đôi mắt Hầu lấp lánh vạn trượng kim quang, một bàn tay Hầu khổng lồ nắm lấy một cây kim quang thiết bổng hiện ra, âm, thiết bổng trụ ở bên chân, răng rắc răng rắc, không gian xung quanh vỡ ra từng tia hổ, trong thế giới cuộn lên một trận gió cuồng bạo.
Mộng Yểm sợ hãi kêu lên:
- Đạo chủ, nhanh! Nhanh phân tán thân ảnh vị này, thế giới mộng cảnh chịu không được rồi.
Lý Bình An tâm niệm vừa động, thân ảnh Tôn Ngộ Không trở nên mờ nhạt rồi biến mất, không gian mộng cảnh khôi phục nguyên dạng.