Chương 925 Cầu Nguyện Lý Bình An
Lý Bình An tùy ý đặt cờ trắng lên bàn cờ, cười ha ha nói:
- Tạm thời không được, vi sư có một có chuyện cần xử lý.
Thạch Hạo bên cạnh trêu ghẹo nói:
- Sư phụ, không phải là người sợ thua chứ?
Thạch Mặc vỗ tay Thạch Hạo một cái, nói:
- Đừng nói hươu nói vượn, quán chủ ta có phải loại người để ý thắng thua đâu.
Thanh Tuyết cũng nhét quân cờ vào bàn, nháy mắt đem quân cờ xáo trộn, tò mò hỏi:
- Sư phụ, có chuyện gì vậy?
Đám Thạch Hạo, Ninh Khuyết cũng nhìn Lý Bình An.
Lý Bình An duỗi tay ra, một đạo quang mang nở rộ, bên trong hào quang hiện ra Hạo thiên kính. Nó từ nhỏ nhanh chóng biến to, bị Lý Bình An nắm ở lòng bàn tay, một tay khác vỗ vào lưng kính, đạo hào quang từ mặt kính chiếu xạ mà ra, tạo ra một hình chiếu trên mặt nước của dòng suối, đứng thẳng trên không trung dòng suối.
Thạch Hạo hơi sửng sốt, chẳng lẽ sư phụ nói thật? Thật sự có việc?!
Hình chiếu bên trong đúng là Huyền thiên vị diện, cảnh tượng dưới Thần điện trong lòng đất, một pho tượng Thần điện ngồi ở chủ vị, phía dưới một đám thần linh tôn giả đang quỳ.
Bạch Hiểu Thuần và Thanh Vũ cũng vây lại.
Thanh Vũ kinh ngạc nói:
- Cái pho tượng đang ngồi chủ vị kia hơi giống sư phụ nha!
Lý Bình An giải thích nói:
- Đây là pho tượng vi của vi sư, bọn họ đang cầu nguyện với vi sư.
Thạch Hạo kỳ quái hỏi:
- Đây là thế giới gì thế? Chẳng lẽ là nhiệm vụ mới của vị diện thương nhân?
Lý Bình An lắc đầu nói:
- Không phải, nơi này là thế giới trước đây bị Mộng Yểm quấy nhiễu, chỉ là không ngờ bọn họ còn nhớ rõ ta.
Ninh Khuyết nói:
- Sư phụ, hình như bọn họ muốn người cứu giúp.
Lý Bình An gật đầu nói:
- Có thể là vì Thiên sứ tộc! Cũng không biết Thiên sứ tộc đã làm gì bọn họ, để bọn họ muốn vi sư cứu giúp.
Hắn đưa tay ra trước mặt gương một chút, một luồng ánh sáng bay vào trong gương.
Thần điện dưới lòng đất của Huyền Thiên đại thế giới, chúng thần cúi lạy, phía trước tượng thần nổi lên một tia gợn sóng, thân ảnh hư ảo của Lý Bình An bước ra khỏi tượng đá, ánh mắt bình thản nhìn mọi người phía dưới.
Milton và tất cả chúng thần tôn giả đều cảm thấy một trận hoảng hốt, các hành vi sau khi Thiên sứ tộc đến lóe lên trong đầu họ như cưỡi ngựa xem hoa, sau khi định thần lại họ lập tức kích động kêu lên:
- Bái kiến Đạo chủ!
Lý Bình An gật đầu với họ, thân ảnh hóa thành ánh sáng rồi biến mất.
Một lát sau, đám người Milton mới đứng lên.
Kiếm thần trẻ tuổi nghi hoặc nói:
- Đạo chủ đây là có ý gì?
Lão viện trưởng áo bào tro lắc đầu nói:
- Không biết, suy nghĩ của Đạo chủ không phải chúng ta có thể đoán được.
Trung niên áo xanh khẽ cau mày thì thầm:
- Đạo chủ đáp ứng thỉnh cầu của chúng ta sao?
Milton hơi hoảng hốt, kiên định gật đầu:
- Đạo chủ khẳng định sẽ đến giúp chúng ta.
Người trung niên áo xanh gật đầu chậm rãi nói:
- Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, đạo chủ đánh bại Mộng Yểm, sau cùng thế giới chúng ta lại bị Thiên sứ tộc chiếm lĩnh, hẳn là có một mâu thuẫn giữa đạo chủ và Thiên sứ tộc không thể hòa giải, cuối cùng vị Bát dực Lôi thần của Thiên sứ tộc bị đạo chủ đánh gục cũng đã chứng thực điểm này. Tuy rằng không biết đạo chủ vì cái gì mà không thừa thắng truy kích, nhưng đạo chủ và Thiên sứ tộc có cừu oán là chắc chắn, những gì chúng ta làm hiện tại là cho đạo chủ một cái cớ để đối phó với Thiên sứ tộc.
Long thần Cự long tộc trầm thấp nói:
- Lỡ như Đạo chủ sợ Thần Hi Thần Hệ ra oai không dám ra tay thì sao? Hoặc Đạo chủ tàn bạo hơn so với Thần Hi Thần Hệ thì sao?!
Milton trầm thấp nói:
- Đây là một trận đánh bạc, chúng ta chỉ có thể lựa chọn tin tưởng đạo chủ.
Những người còn lại khẽ gật đầu, cung kính cúi đầu trước pho tượng Lý Bình An, thân ảnh hiện lên thân quang rồi biến mất ở sâu trong đại điện.
Phía sau núi Tam Thanh Quan, Lý Bình An thu hồi Hạo Thiên kính.
Thạch Hạo tò mò hỏi:
- Sư phụ, người sẽ giúp bọn họ sao?
Lý Bình An suy nghĩ một chút nói:
- Nếu bọn có có dũng khí quyết tâm phản kháng Thần Hi Thần Hệ, vi sư sẽ giúp bọn họ một tay.
Bạch Hiểu Thần tò mò hỏi:
- Nếu bọn họ không dám phản kháng thì sao?
Lý Bình An nghiêm mặt nói:
- Đạo môn quảng đại, vô lượng độ người, nhưng độ không nổi người chấp nhận trầm luân.
Thạch Hạo có chút đăm chiêu gật đầu, sau này những thế giới khác cầu cứu hắn cũng có thể làm như vậy, Hồng Hoang thiên đình sẽ không cứu thế giới không dám phản kháng.
Bạch Hiểu Thần khịt mũi nói:
- Mùi gì vậy? Thơm quá!
- A! Cá nướng của ta cháy rồi.
Thanh Vũ sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng chạy sang bên cạnh.