← Quay lại trang sách

Chương 930 Liên Tiếp Xuất Thủ

Tiếng va chạm vang lên liên tiếp, mỗi một bông tuyết rơi vào kết giới chắn của Thiên sứ lại tóe lên từng đợt gợn sóng vặn vẹo.

Ầm!

Kết giới của một tên Tứ dực Thiên sứ đột nhiên vỡ tan, sau một khắc, những bông tuyết bắn vào cơ thể gã ta. Phốc phốc phốc!

Một đóa huyết hoa nở rộ, Thiên sứ kết thành huyền băng với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, ngã xuống.

Gleno phẫn nộ rống lên:

- Tama! Đợt trợ công này của lão viện trưởng nhất thời làm nhiễu loạn thần lực của các Thiên sứ, kiếm khí Trường Hà cuồn cuộn đổ xuống, bao phủ lấy Gleno.

Các Thiên sứ còn lại đều nháo nhác né ra.

- Giết!

Các vị thần của Huyền Thiên thế giới đuổi theo, ầm ầm giao chiến với Thiên sứ tộc đang phân tán.

Kiếm khí Trường Hà cuồn cuộn xuyên qua vị trí của Gleno, thân thể Gleno tan nát bên trong kiếm khí, chỉ để lại một viên thiên sứ chi tâm, Thiên sứ chi tâm nháy mắt muốn bay lên bỏ chạy.

Kiếm khí Trường Hà biến mất, hiện ra thân ảnh tiêu sái của Phạm Hiền, hắn vung tay, Thanh Liên tiên kiếm phá không mà đi, đâm vào Thiên sứ chi tâm, xuyên thẳng qua Thiên sứ chi tâm, đem nó ấn định trên không trung.

Một Tứ dực thiên sứ kinh sợ kêu lên:

- Chạy! Chạy mau!

Từng tên thiên sứ tình nguyện bị thương cũng muốn thoát khỏi đối thủ, biến thành thánh quang bay lên trời.

Phạm Hiền bước từng bước đến Thanh Liên tiên kiếm, đưa tay rút trường kiếm lên, đem Thiên sứ chi tâm đã võ đặt vào trong túi, thở dài một hơi nói:

- May mắn không làm nhục mệnh, hẳn là không làm sư tỷ mất mặt nhỉ?!

Lão viện trưởng mang theo vài vị thần linh lại gần, cúi người kích động nói:

- Đa tạ đại nhân cứu giúp chúng ta.

Đám thần linh còn lại cũng đều kích động cúi người nói:

- Đa tạ đại nhân! Đa tạ Thanh Liên kiếm tiên đại nhân!

Trong tay Phạm Hiền kéo ra một đóa kiếm hoa, keng một tiếng cho trường kiếm vào vỏ, nhấc lên nói:

- Chư vị mời đứng lên!

Mấy người đứng thẳng dậy, ánh mắt nóng rực nhìn Phạm Hiền.

Một vị kiếm khách nhịn không được hỏi:

- Đại nhân, lúc nãy sao ngài lại để bọn họ chạy?

Phạm Hiền lắc đầu nói:

- Mệnh lệnh ta nhận là ngăn cản đội Thiên sứ này, cũng không bắt buộc giết địch, chỉ là mấy chân thần mà thôi, không ảnh hưởng đến đại cục.

Chỉ là mấy chân thần mà thôi, xem xem lời nói này có bao nhiêu khí chất.

Lão viện trưởng kích động hỏi:

- Đại nhân, đạo chủ có đến đây không?

Các vị thần khác cũng đều thay đổi biểu cảm, nhìn Phạm Hiền đây kích động vừa mong chờ.

Phạm Hiền xoay người đảo mắt nói:

- Chuyện của đạo chủ ta làm sao biết được? Bất quá, dù đạo chủ có đến hay không, ngài nhất định chú ý thế giới này.

Lão viện trưởng cung kính chắp tay thi lễ, vội vàng nói:

- Đại nhân, Thiên sứ tộc tổng cộng chia binh ra ba đội, xin ngài cứu các thành trì khác.

Các bản thổ thần linh khác cũng đều cúi đầu, kêu lên:

- Xin nhờ đại nhân!

Phạm Hiền lắc đầu nói:

- Không cần, hai đội Thiên sứ còn lại đều có người giúp đỡ ngăn lại.

Lão viện trưởng uyển chuyển nói:

- Đại nhân, các Thiên sứ đều rất mạnh, cũng chỉ có thần linh cường đại như ngài, mới có thể dễ dàng giết chết Thiên sứ.

Phạm Hiền nhìn về phía xa, cười cảm thán nói:

- Bọn họ còn đáng sợ hơn ta.

Trong lòng các vị thần khác đều dâng lên một ý nghĩ, còn đáng sợ hơn cả vị thân Thanh Liên kiếm tiên này, chẳng lẽ là Thiên thần sao?!

Ỗ phía bên kia chiến trường, một đội hơn trăm vị Thiên sứ đáp xuống, tấn công hơn chục vị bản thổ thần linh bên dưới.

Không gian giữa chiến trường đột nhiên vặn vẹo, hiện ra một cánh cổng lớn đen kịt, cửa đá ầm một tiếng mổ ra, phía sau lộ ra một con đường cổ kính ảm đạm, cổ đạo âm phong thổi quét, cát vàng đầy trời, không nhìn thấy cuối.

Vị thần dẫn đầu đám thần linh đang tọa trấn ở hậu phương, trong nháy mắt khi nhìn thấy cửa đá, trong lòng liền dâng lên một cảm giác sợ hãi không thể giải thích nổi, lập tức lớn tiếng quát lên:

- Dừng lại, nhanh dừng lại!

Tất cả các Thiên sứ đều như thể không nhìn thấy, mù quáng lao xuống dưới cửa đá, phẩy cánh bay dọc theo cổ đạo, chẳng mấy chốc biến mất tại bão cát đây trời.

Tên tứ dực Thiên sứ thủ lĩnh còn sót lại trên bầu trời trợn tròn mắt, sao có thể như vậy?

Bản thổ thế giới thần linh phía dưới cũng đều mở to hai mắt nhìn, vốn dĩ đã được xác định là sẽ chết, đột nhiên có viện thủ bất ngờ đến, một cánh cổng đã đóng gói mang các Thiên sứ đi.

Tứ dực thiên sứ cuống quít bay ra ngoài, tuy rằng không biết hắc môn tà ác này có lai lịch gì, nhưng cũng không phải thứ mà mình có thể đối phó.

ầm ầm ầm, một sợi xích tối đen lao ra khỏi cổng đá, như một tia chớp đen kịt, đuổi theo Tứ dực thiên sứ.