← Quay lại trang sách

Chương 931 Bạch Hiểu Thuần Xuất Thủ

Phốc! Sợi xích xuyên qua lưng Tứ dực thiên sứ, móc sắt xuyên vào cơ thể.

- AI Tứ dực thiên sứ ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng hét thảm thiết, đau thấu linh hồn.

Sợi xích đột ngột duỗi thẳng, kéo Tứ dực thiên sứ vào trong cửa đá.

Tứ dực thiên sứ bị kéo về phía sau, giãy dụa hoảng sợ kêu lên:

- Ngươi không thể giết ta, ta là Thần Hi thần hệ thần linh, Thần Hi thần hệ!

Một thanh âm mờ mịt vang lên trong thiên địa:

- Chính là đánh Thần Hi thần hệ.

- Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?

Một bóng người mặc áo bào xuất hiện ở quỷ môn quan, chắp hai tay ra sau lưng đứng trên cửa thành, nói:

- Hồng Hoang đạo môn Thanh Minh!

Đồng tử Tứ dực thiên sứ đột nhiên co rút, Hồng Hoang! Hồng Hoang thần hệ vậy mà đến đây, trong lòng trầm xuống, gã không còn ôm tâm lý may mắn, từ bỏ chống cự mặc cho sợi xích kéo vào trong quỷ môn quan, quỷ môn quan ầm ầm đóng cửa.

Thành trì bên dưới vang lên tiếng hoan hô vang dội, mười mấy bản thổ thần linh cũng run lên vì kích động, nhìn Ninh Khuyết đầy cuồng nhiệt và sùng bái, Hồng Hoang đạo môn, nhất định là do đạo chủ phải tới.

Ninh Khuyết ngoảnh mặt làm ngơ trước những điều này, đứng ở trên quỷ môn quan, nhìn lên trời bốn mươi lăm độ, khí tức lạnh lùng xa cách, khiến các bản thổ thần linh không dám tới gần.

Ỗ phía bắc của khu vực phía đông, một số thành trì rách nát liền nhau, dân chúng xung quanh đều tập trung bên trong thành trì, Thiên sứ tộc cùng Mộng Yểm tộc đại chiến, làm núi sông tan nát, dân cư giảm mạnh, những người sống sót còn lại lúc này đều ở trong thành trì.

Trong thánh quang, một đội hơn trăm vị Thiên sứ, lượn lờ trên bầu trời, như thần linh nhìn xuống thương sinh phía dưới.

Một đoàn người bay ra khỏi thành trì, đứng đầu đúng là Long thần Cự long tộc, phía sau còn có một kiếm khách trẻ tuổi đi theo, không khí hết sức căng thẳng.

- Này! Đợi ta với! Ta chạy lệch rồi.

Thanh âm sốt ruột vang lên phía sau Thiên sứ.

Đằng sau có người? Các Thiên sứ trong lòng cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đằng sau là một tiểu mập mạp cưỡi một con Đại Bạch trư chạy như bay đến.

Thiên sứ cầm đầu ha ha cười nhạo, cưỡi heo? Để ta cho ngươi biến thành heo quay. Hắn đưa tay ra bắn, một quả cầu nóng rực bay ra, phóng tới hướng Đại Bạch trư.

Chàng thanh niên kiếm khách sợ hãi hô to một tiếng:

- Cẩn thận!

Vội vàng dùng kiếm chém ra, kiếm khí lao tới phía quang cầu đang bay nhanh.

Mặc dù không biết hắn là ai, nhưng nhất định hắn không phải Thiên Sứ tộc, chỉ cần là người của thế giới này, đó chính là bằng hữu có thể tranh thủ.

Quang cầu trong nháy mắt liền đến trước mắt, kiếm khí không kịp ngăn lại.

- Angl Đại Bạch trư đôi mắt co rút lại, há mồm phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Bạch Hiểu Thuần mở miệng, quang cầu và kiếm khí theo đó đều thu nhỏ lại, tiến vào trong miệng Bạch Hiểu Thuần. Hắn vỗ mạnh vào mồm nói:

- Hương vị cũng không tệ lắm!

Chàng kiếm khách trẻ tuổi trợn tròn mắt, Trảm Thiên kiếm khí của ta vậy mà lại bị nuốt trọn? Theo bản năng hắn nắm chặt trường kiếm trong tay, tâm trí hốt hoảng, cảm giác cứ như chưa tỉnh được.

Tứ dực thiên sứ tấn công cũng co giật khóe miệng hai lần, mặc dù đạo quang cầu mà ta phát ra kia không dễ thấy, nhưng đó quả thực là thần thuật chân chính, thế nhưng cứ như vậy mà bị ăn sao?

Bạch Hiểu Thuần duỗi tay vỗ vỗ Đại Bạch trư một cái, bất mãn nói:

- Ta còn chưa đáp xuống mà, cái tên ngốc nghếch gì vậy? Ngươi toàn khiến ta mất mặt, lần sau sẽ không mang ngươi ra ngoài chơi nữa.

Đại Bạch trư đảo mắt xem thường, dựa vào lương tâm nói xem ngươi từng mang ta ra ngoài được mấy lần?! Nếu không nhờ Ngưu ca trượng nghĩa, ta thậm chí đã biến thành trạch heo.

Thiên sứ cầm đầu quan sát Bạch Hiểu Thuần một cách chăm chú, hỏi:

- Ngươi là ai?

Bạch Hiểu Thuần hai tay chống nạnh, lớn tiếng đáp:

- Nghe cho kỹ, ta chính là siêu cấp vô địch đan đạo chí tôn Thanh Thuần đạo trưởng, thanh danh vang vọng trên dưới Hư Không thập phương thế giới!

- Giết!

Tứ dực thiên sứ cầm đầu vung tay lên, hai vị tứ dực thiên sứ cũng đồng thời phóng đến Bạch Hiểu Thuần.

Bạch Hiểu Thuần hoảng sợ kêu lên:

- Lấy nhiều đánh ít, như vậy là không công bằng!

Thiên sứ cầm đầu cười lạnh một tiếng, so với ngươi chúng ta còn mạnh hơn, đây chính là công bằng.

Cự long Long Thần kêu lên với giọng trầm thấp:

- Chúng ta đi thôi, hãy cứu tiểu huynh đệ kia ra trước.

Những người còn lại cũng đều gật gật đầu, bây giờ địch mạnh ta yếu, phải dốc toàn lực ra sức đánh thắng.

Cùng lúc đó, Đại Bạch trư thấy hai vị thiên sứ càng ngày càng tiến gần, hoảng sợ hét lên:

- Tiểu Bạch, ngươi nhanh ra tay đi! Ta không chịu nổi một cú đánh của Chân Thần đâu.

Bạch Hiểu Thuần vỗ vỗ đầu Bạch Heo, nói:

- Đại Bạch, ngươi yếu quá! So với Thanh Ngưu thì chênh lệch khá nhiều đấy.