Chương 936 Thắng Chắc?
Lý Bình An mặt không đổi sắc, lắc đầu nói:
- Bần đạo cự tuyệt. Thần hệ hai phe giao chiến, dù cho cuối cùng giành được thắng lợi cũng sẽ giết hại ngàn vạn sinh linh, dẫn đến thế giới nát vụn. Một cái thế giới bị tàn phá cũng không phải là điều bần đạo mong muốn.
Thần Hi chi chủ lạnh nhạt hỏi:
- Ngươi muốn như thế nào?
Lý Bình An nghiêm nghị nói:
- Giữa bần đạo và Thần Hi thần hệ các ngươi, thay vì nói là cạnh tranh thế lực, không bằng nói là cạnh tranh tư tưởng. Chúng ta liền lấy Huyền Thiên giới làm cờ, mỗi người chiếm lấy một phương thiên địa, tiến hành dựa theo quan niệm và tư tưởng riêng của mỗi bên, bên nào có được lòng dân để đánh bại thế giới mà đối phương thống trị trước thì bên đó thắng. Trong quá trình tranh đấu thần linh không được ra tay.
Thần Hi chi chủ trầm ngâm một lát rồi gật đầu đáp:
- Được!
Thân ảnh liền biến mất bên trong luồng thánh quang không nhìn thấy nữa.
Trong lòng Lý Bình An cũng cảm thấy nhẹ nhõm, không phải chiến đấu đương nhiên là tốt nhất. Hiện tại chính mình đối đầu với Thần Hi chi chủ không thể nào cầm chắc phần thắng, có thể dây dưa với nàng mới là kết quả tốt nhất.
Bên trong Huyền Thiên thế giới, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết, Phạm Hiền cùng Triệu Hân Duyệt tập hợp lại một chỗ, nhìn lên hơn một vạn thiên sứ trên bầu trời, trong lòng tràn đầy lo lắng.
Đôi mắt Bạch Hiểu Thuần trợn trừng, nói thầm:
- Sư phụ không nói chúng ta sẽ phải đối phó với nhiều thiên sứ như vậy!
Hắn lo lắng hỏi:
- Hân Duyệt tỷ, ngươi tự tin không?
Triệu Hân Duyệt lắc đầu, nói:
- Ta chỉ có thể đưa các ngươi bình an trở về.
Bạch Hiểu Thuần liên tục gật đầu, nói:
- Đi thôi! Chúng ta mau đi thôi! Chuyện xảy ra ở nơi này đã vượt quá phạm vi năng lực của chúng ta rồi.
Triệu Hân Duyệt cũng gật đầu. Tuy rằng cũng muốn cứu thế giới này thoát khỏi bàn tay của thiên sứ tộc, thế nhưng trong tình huống thực lực hiện tại không đủ, thì rút lui là lựa chọn đúng đắn nhất, quan trọng nhất là phải bảo vệ được đám người Thanh Thuần bọn họ. Liền duỗi tay ra, trong lòng bàn tay hiện lên một quyển sách, trang sách đã ố vàng, tràn đầy khí tức cổ xưa, bên trên viết hai chữ lớn "Luận Ngữ.
Triệu Hân Duyệt vừa định hành động, động tác trên tay liền ngừng lại. Sắc mặt nàng hiện lên vẻ kỳ quái, thu hồi sách Luận Ngữ vào trong người.
Phạm Hiền đứng bên cạnh kinh ngạc nói:
- Dùng tư tưởng để trị thế, cạnh tranh đạo thống?
Bạch Hiểu Thuần vui mừng nói:
- Vậy chúng ta thắng chắc rồi không phải sao? Chúng ta cai quản Hồng Hoang tốt như vậy cơ mà?
Triệu Hân Duyệt lắc đầu, lo lắng nói:
- Chưa chắc! Đạo môn chú trọng vô vi mà trị; dựa vào thiên pháp, địa pháp, nhân pháp, vạn pháp, theo tự nhiên mà định ra quy tắc; chúng sinh dựa vào quy tắc mà phát triển toàn diện, hết thảy đều không cưỡng cầu. Thiên sứ tộc chú trọng lấy thần để cai quản nhân; thần là trời, chúng sinh là súc sinh, lấy pháp luật của súc sinh để cai quản người đời. Giai đoạn đầu thực lực của lãnh địa thiên sứ tộc sợ rằng sẽ vượt qua đạo môn.
Trong lúc đang nói chuyện, hơn vạn Thiên Sứ trên bầu trời ẩn mình vào trong mây trắng, biến mất không nhìn thấy nữa. Thiên Sứ tộc rút lui, đại chiến ngừng lại.
Milton dẫn đầu các thần linh tham gia giành lại thế giới quê hương bay tới, tập hợp bên cạnh đám người Triệu Hân Duyệt, Thanh Thuần, cúi thấp người xuống, khom lưng cúi người bái một bái, kích động nói:
- Chúng ta bái tạ đạo môn thượng sứt Triệu Hân Duyệt quay đầu nhìn về phía bọn họ, giọng nói trong trẻo:
- Chư vị mau đứng dậy, hiện tại vẫn còn lâu nữa mới có thể kết thúc.
Đám người Milton đứng dậy, gật đầu kiên định nói:
- Chúng ta nhất định sẽ tuân theo sự lãnh đạo của đại nhân, đấu tranh với Thiên Sứ tộc đến cùng, đánh đuổi bọn chúng ra khỏi thế giới của chúng ta.
Các thần linh còn lại cũng đều kích động hô lớn:
- Đúng vậy! Dưới sự lãnh đạo của các vị đại nhân, chúng ta nhất định có thể đánh đuổi Thiên Sứ tộc!
Chưa đánh đã thắng đã khiến cho lòng tin của bọn họ giờ phút này tăng cao, hơn vạn Thiên Sứ xuất hiện lúc cuối lập tức làm như không thấy. Mặc dù nhìn trông có vẻ rất lợi hại, thế nhưng không phải đều bị đạo môn đại nhân hù chạy rồi sao?!
Triệu Hân Duyệt nhìn quanh bọn họ một vòng, giải thích:
- Trận chiến tiếp theo không liên quan nhiều đến chúng ta.
Milton kích động hỏi:
- Lễ nào Đạo Chủ lại phái vị đại nhân khác tới? Đây là thế giới của chúng ta, chúng ta cũng muốn tham gia chiến đấu.
Các thần linh còn lại cũng đều đồng loạt gật đầu, tràn đầy ý chí chiến đấu.