Chương 962 Nên Kết Thúc
Hàn Sương chỉ thần đứng dậy, xoay người nói:
- Mẫu thần, ta mời đến Đại Đế của Kellen đế quốc thần chúc cho mẫu thần!
Lần này không để Dạ Kiêu thần nhiều lời, Hàn Sương chỉ thần há miệng phun ra một ngụm thần huyết, một cỗ thần huyết dày đặc hàn ý dung nhập vào trong cao tháp.
- Mẫu thần, ta mời Đao Nhận vương tử đến thần chúc cho mẫu thần!
- Mẫu thần, ta mời Mộng Yểm chi chủ Hư Không Tà Thần đến thần chúc cho mẫu thần!
- Mẫu thần, ta mời U Minh hỏa thần đến thần chúc cho mẫu thần!
Từng vị thần linh Ám Dạ thần hệ lần lượt giới thiệu cường giả mình mời đến, từng cỗ thần huyết tràn vào trong bảo tháp, khí tức toàn bộ bảo tháp càng lúc càng dày nặng, thỉnh thoảng phát ra một đạo khí tức khủng bố có thể bóp méo hư không, toàn bộ bảo tháp đều bao phủ trong quang ảnh, như hỏa diễm vặn vẹo thiêu đốt.
Ngay lúc đại điển Ám Dạ thần hệ đang diễn ra, đại chiến của một nửa tinh linh thế giới khác vẫn đang tiếp diễn, thi thể thiên sứ Cự Long Tinh linh tộc phủ kín cả thế giới, núi lửa cuồn cuộn phun trào, thiên địa nhật nguyệt vô quang, mây đen cuồn cuộn, quần tinh vẫn lạc, toàn bộ thế giới đều trên bờ vực hủy diệt trong trận đại chiến.
Chẳng những Thiên Sứ tộc thiệt hại nặng nề, Hồng Hoang cũng tổn thất không nhỏ, chúng thần liên tục chết đi rồi lại hồi sinh, Hồng Hoang bản nguyên tiêu hao dữ dội, mấy chục năm tích lũy tiêu hao gần như không còn gì.
Thế giới bên ngoài hư không, bầu trời xanh ngắt một màu, phong vân trên trời dâng trào mạnh mẽ, hình thành từng vòng xoáy.
"Ngang... Tiếng long ngâm vang trong hư không, một đầu Thần Long dài vạn dặm từ trong tầng mây hư không bay ra.
Tầng mây tuôn trào, hình thành một lồng giam kết từ mây trắng bao trùm về phía Thần Long, giống như lồng giam thiên địa.
Thanh Long quay người chăm chú nhìn Bạch Vân tù lung, long nhãn bình thản mà tràn ngập uy nghiêm.
Thần Long bắt đầu hô mưa gọi gió, Bạch Vân tù lung lập tức hóa thành mây đen cuồn cuộn, mưa to như trút nước từ trong mây đen trút xuống, đùng... Đùng... Ngàn vạn đạo Lôi Đình từ trong mây đen phóng ngược lên trời, xông vào trong bầu trời, cả bầu trời bỗng chốc dày đặc sấm chớp, giống như ngàn vạn vết nứt màu tía che kín bầu trời.
- Đáng chết...
Một tiếng gào thét đau đớn phẫn nộ truyền ra từ không trung, Lôi Đình Thiên Âm.
Trong ngàn vạn Lôi Đình bay ra mưa tuyết, bầu trời dị biến, sấm chớp tiêu tan, gió bắc gào thét, bỗng nhiên biến thành mùa đông.
Thanh Long ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, giọng nói trầm thấp uy nghiêm vang lên:
- Ta là Thanh Long thiên địa, Thanh Long thức tỉnh, vạn vật phục hồi!
Tuyết lớn đang bay xuống bỗng ngừng lại, ngàn vạn cánh tuyết lơ lửng trên bầu trời lóe ra huỳnh quang, giờ phút này cánh tuyết như hạt mầm vươn ra từng dây leo, nhanh chóng nở rộ từng đóa hoa, vô số dây leo phát triển thành một gốc Thông Thiên Kiến Mộc, không ngừng sinh trưởng về phía bầu trời.
Thân thể Thanh Long to lớn bay lượn, xoay quanh Kiến Mộc lên trên, long đầu vươn ra tán cây Kiến Mộc to lớn, ngang... Há miệng một tiếng long ngâm rung trời, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Kiến Mộc thần thụ 'ầm' vang lên tận trời xanh, vô số cành cây nhanh chóng lan tràn trên trời, như ngàn vạn Thần Long dạo chơi, tựa như muốn nuốt chửng cả bầu trời.
Bầu trời rung chuyển dữ dội, tạo ra một cỗ cương phong, giống như lưỡi dao bén nhọn của thần linh chém về phía nhánh cây.
Bang...
Bang...
Bang...
Cương phong chém trên nhánh cây, phát ra tiếng va chạm chói tai, Kiến Mộc thụ chỉ bay lượn trong cương phong, không hề bị tổn hại chút nào, nhanh chóng biến bầu trời thành thụ giới.
Âm... Bầu trời mấy vạn dặm vỡ tan, uy lực khủng bố phá nát hư không, thân ảnh Thiên Không nữ thần lóng lánh quang mang hiện ra, vác trường thương như mũi tên lóe sáng lao về phía Thanh Long, những nơi mũi tên đi qua tất cả Kiến Mộc thụ chỉ đều vỡ nát, khí thế thẳng tiến không lùi.
Âm... Một tiếng va chạm khủng khiếp vang lên, khu vực Kiến Mộc thần thụ, hóa thành một mảnh hỗn độn, hư không vỡ vụn, pháp tắc hỗn loạn mọi thứ hóa thành hư vô.
Xa xôi phía trên đại trận, thân ảnh Lý Bình An không nhịn được run rẩy hai lần.
Khu vực hỗn loạn vỡ nát, một đạo quang mang hiện lên, Thiên Không nữ thần Cowper từ đó xông ra, toàn thân đẫm máu, tám cánh chỉ còn lại bốn cánh, xương cốt vỡ vụn sau lưng máu chảy đầm đìa, khí tức tiêu điều.
"Ngang..." Tiếng long ngâm từ đống hỗn độn vỡ nát trong hư không truyền ra, một cỗ khí tức uy nghiêm hùng hậu dâng lên bên trong hư không vỡ nát, đồng thời càng lúc càng mạnh.
Thiên Không nữ thần Cowper biến sắc, quay đầu nhìn thoáng qua, chuyển hướng bay về nơi xa, hóa thành một đạo lưu quang biến mất trong hư không.
Thuỷ Thần Warren, hai vị Long Thần đều đã thoát khỏi Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ hóa thành từng đạo thần quang biến mất sâu trong hư không.
Tứ linh Thánh thú hư hóa biến mất, phía trên đại trận Lý Bình An mở to mắt, nhẹ nhàng đứng lên, nói:
- Cũng nên kết thúc!
Rồi hất phất trần, bước một bước biến mất không thấy đâu nữa.